古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王睿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
松
唐
:
王睿
寒松耸拔倚苍岑,绿叶扶疏自结阴。
hán sōng sǒng bá yǐ cāng cén,lǜ yè fú shū zì jié yīn。
丁固梦时还有意,秦王封日岂无心。
dīng gù mèng shí hái yǒu yì,qín wáng fēng rì qǐ wú xīn。
常将正节栖孤鹤,不遣高枝宿众禽。
cháng jiāng zhèng jié qī gū hè,bù qiǎn gāo zhī sù zhòng qín。
好是特凋群木后,护霜凌雪翠逾深。
hǎo shì tè diāo qún mù hòu,hù shuāng líng xuě cuì yú shēn。
AI赏析
竹
唐
:
王睿
庭竹森疏玉质寒,色包葱碧尽琅玕。
tíng zhú sēn shū yù zhì hán,sè bāo cōng bì jǐn láng gān。
翠筠不乐湘娥泪,斑箨堪裁汉主冠。
cuì yún bù lè xiāng é lèi,bān tuò kān cái hàn zhǔ guān。
成韵含风已萧瑟,媚涟凝渌更檀栾。
chéng yùn hán fēng yǐ xiāo sè,mèi lián níng lù gèng tán luán。
此君引凤为龙日,耸节稍云直上看。
cǐ jūn yǐn fèng wèi lóng rì,sǒng jié shāo yún zhí shàng kàn。
AI赏析
解昭君怨
唐
:
王睿
莫怨工人丑画身,莫嫌明主遣和亲。
mò yuàn gōng rén chǒu huà shēn,mò xián míng zhǔ qiǎn hé qīn。
当时若不嫁胡虏,只是宫中一舞人。
dāng shí ruò bù jià hú lǔ,zhǐ shì gōng zhōng yī wǔ rén。
AI赏析
公无渡河
唐
:
王睿
浊波洋洋兮凝晓雾,公无渡河兮公竟渡。
zhuó bō yáng yáng xī níng xiǎo wù,gōng wú dù hé xī gōng jìng dù。
风号水激兮呼不闻,提壶看入兮中流去。
fēng hào shuǐ jī xī hū bù wén,tí hú kàn rù xī zhōng liú qù。
浪摆衣裳兮随步没,沈尸深入兮蛟螭窟。
làng bǎi yī shang xī suí bù méi,shěn shī shēn rù xī jiāo chī kū。
蛟螭尽醉兮君血乾,推出黄沙兮泛君骨。
jiāo chī jǐn zuì xī jūn xuè qián,tuī chū huáng shā xī fàn jūn gǔ。
当时君死妾何适,遂就波涛合魂魄。
dāng shí jūn sǐ qiè hé shì,suì jiù bō tāo hé hún pò。
愿持精卫衔石心,穷取河源塞泉脉。
yuàn chí jīng wèi xián shí xīn,qióng qǔ hé yuán sāi quán mài。
AI赏析
相和歌辞祠神歌迎神
唐
:
王睿
蓪草头花椰叶裙,蒲葵树下舞蛮云。
tōng cǎo tóu huā yē yè qún,pú kuí shù xià wǔ mán yún。
引领望江遥滴酒,白蘋风起水生文。
yǐn lǐng wàng jiāng yáo dī jiǔ,bái píng fēng qǐ shuǐ shēng wén。
AI赏析
相和歌辞祠神歌送神
唐
:
王睿
枨枨山响答琵琶,酒湿青莎肉饲鸦。
chéng chéng shān xiǎng dá pí pá,jiǔ shī qīng shā ròu sì yā。
树叶无声神去后,纸钱灰出木绵花。
shù yè wú shēng shén qù hòu,zhǐ qián huī chū mù mián huā。
AI赏析
牡丹
唐
:
王睿
牡丹妖艳乱人心,一国如狂不惜金。
mǔ dān yāo yàn luàn rén xīn,yī guó rú kuáng bù xī jīn。
曷若东园桃与李,果成无语自成阴。
hé ruò dōng yuán táo yǔ lǐ,guǒ chéng wú yǔ zì chéng yīn。
AI赏析