古诗词

王渐逵

兰亭

王渐逵

会稽山水佳,东晋乃多贤。huì jī shān shuǐ jiā,dōng jìn nǎi duō xián。
清芬驻林浒,散逸同云烟。qīng fēn zhù lín hǔ,sàn yì tóng yún yān。
石刻昔所见,仿佛如所传。shí kè xī suǒ jiàn,fǎng fú rú suǒ chuán。
世远道已湮,父老犹能言。shì yuǎn dào yǐ yān,fù lǎo yóu néng yán。
短篁自丛翳,骈山更苍妍。duǎn huáng zì cóng yì,pián shān gèng cāng yán。
养浩贮深望,匡居岂徒然。yǎng hào zhù shēn wàng,kuāng jū qǐ tú rán。
君看东山出,淮海无腥膻。jūn kàn dōng shān chū,huái hǎi wú xīng shān。

访阳明墓

王渐逵

美人起东海,宇宙毓英会。měi rén qǐ dōng hǎi,yǔ zhòu yù yīng huì。
灵根倍深沃,储光郁充沛。líng gēn bèi shēn wò,chǔ guāng yù chōng pèi。
穗石欣一觏,遗我双玉佩。suì shí xīn yī gòu,yí wǒ shuāng yù pèi。
人远道未榛,空山洒孤泪。rén yuǎn dào wèi zhēn,kōng shān sǎ gū lèi。
千秋会稽名,相对永不坠。qiān qiū huì jī míng,xiāng duì yǒng bù zhuì。

晚眺松陵

王渐逵

洞庭渺湖水,在昔号名区。dòng tíng miǎo hú shuǐ,zài xī hào míng qū。
江海此会同,波涛溢其馀。jiāng hǎi cǐ huì tóng,bō tāo yì qí yú。
风壤互推易,良田尽膏腴。fēng rǎng hù tuī yì,liáng tián jǐn gāo yú。
至今三吴地,遂为饶裕居。zhì jīn sān wú dì,suì wèi ráo yù jū。
虹桥犹在目,青山迥不殊。hóng qiáo yóu zài mù,qīng shān jiǒng bù shū。
欲访三高士,翩翩谁与俱。yù fǎng sān gāo shì,piān piān shuí yǔ jù。

金山

王渐逵

茶经忆曾读,闻兹第一泉。chá jīng yì céng dú,wén zī dì yī quán。
石窍注山壁,河汉通云烟。shí qiào zhù shān bì,hé hàn tōng yún yān。
陆羽今不见,我来还更怜。lù yǔ jīn bù jiàn,wǒ lái hái gèng lián。
一酌沁心骨,清风洒其巅。yī zhuó qìn xīn gǔ,qīng fēng sǎ qí diān。

与葛氏兄弟登蜀山阁

王渐逵

蜀山敞灵阁,昔为隋帝居。shǔ shān chǎng líng gé,xī wèi suí dì jū。
迷楼今不见,禾黍遍丘墟。mí lóu jīn bù jiàn,hé shǔ biàn qiū xū。
惟有江南山,青青回不殊。wéi yǒu jiāng nán shān,qīng qīng huí bù shū。
时运互推易,人事与之俱。shí yùn hù tuī yì,rén shì yǔ zhī jù。
与子增感慨,不饮当何如。yǔ zi zēng gǎn kǎi,bù yǐn dāng hé rú。

访泰州诸旧友

王渐逵

移舟泊南岸,旧路颇自识。yí zhōu pō nán àn,jiù lù pǒ zì shí。
草树半萧疏,居闾亦多异。cǎo shù bàn xiāo shū,jū lǘ yì duō yì。
逢人谁道旧,井市惊客至。féng rén shuí dào jiù,jǐng shì jīng kè zhì。
良朋喜相过,别语还能记。liáng péng xǐ xiāng guò,bié yǔ hái néng jì。
一去几廿年,风霜各分异。yī qù jǐ niàn nián,fēng shuāng gè fēn yì。
齿发少已改,颜色犹梦寐。chǐ fā shǎo yǐ gǎi,yán sè yóu mèng mèi。
酒肴互相邀,但道欢契谊。jiǔ yáo hù xiāng yāo,dàn dào huān qì yì。
杯深主自酬,日落灯重继。bēi shēn zhǔ zì chóu,rì luò dēng zhòng jì。
同怀昔日思,宁惜今辰醉。tóng huái xī rì sī,níng xī jīn chén zuì。

过泮宫

王渐逵

伴水储英地,层城对夕晖。bàn shuǐ chǔ yīng dì,céng chéng duì xī huī。
廿年看寥寞,里柳尚依依。niàn nián kàn liáo mò,lǐ liǔ shàng yī yī。
匝岸蝉相竞,孤亭藓半欹。zā àn chán xiāng jìng,gū tíng xiǎn bàn yī。
儿童今老大,为汝一沾衣。ér tóng jīn lǎo dà,wèi rǔ yī zhān yī。

瓜步望金陵

王渐逵

维舟傍瓜步,遥望东南峰。wéi zhōu bàng guā bù,yáo wàng dōng nán fēng。
钟山与石城,崒嵂馀苍葱。zhōng shān yǔ shí chéng,zú lǜ yú cāng cōng。
自古多王气,至今称其雄。zì gǔ duō wáng qì,zhì jīn chēng qí xióng。
宫阙罗参差,帆舸亦会同。gōng quē luó cān chà,fān gě yì huì tóng。
地势渺不极,繁华讵云穷。dì shì miǎo bù jí,fán huá jù yún qióng。
千载愚嬴政,秦淮徒自通。qiān zài yú yíng zhèng,qín huái tú zì tōng。

望九华山

王渐逵

晚发大通口,轻风袭高帆。wǎn fā dà tōng kǒu,qīng fēng xí gāo fān。
亭亭东南际,云是九华山。tíng tíng dōng nán jì,yún shì jiǔ huá shān。
我爱谪仙人,标格凌世凡。wǒ ài zhé xiān rén,biāo gé líng shì fán。
美名朝一改,千古出人间。měi míng cháo yī gǎi,qiān gǔ chū rén jiān。
数峰耸天极,缥缈如云盘。shù fēng sǒng tiān jí,piāo miǎo rú yún pán。
何时一跻眺,去采青琅玕。hé shí yī jī tiào,qù cǎi qīng láng gān。

西樵金牛洞歌

王渐逵

公骑金牛我黄鹄,云霞翩翩互相逐。gōng qí jīn niú wǒ huáng gǔ,yún xiá piān piān hù xiāng zhú。
铁桥东去望三山,暂憩峰头成小筑。tiě qiáo dōng qù wàng sān shān,zàn qì fēng tóu chéng xiǎo zhù。
金牛金牛柰尔何,函关紫气时相过。jīn niú jīn niú nài ěr hé,hán guān zǐ qì shí xiāng guò。
关门令尹知谁是,日暮飞云空自歌。guān mén lìng yǐn zhī shuí shì,rì mù fēi yún kōng zì gē。

天华宫用甘泉韵

王渐逵

蓬莱古仙阁,天华闻妙香。péng lái gǔ xiān gé,tiān huá wén miào xiāng。
两涧流石髓,一歃充饥肠。liǎng jiàn liú shí suǐ,yī shà chōng jī cháng。
我爱轩辕生,卜筑山之阳。wǒ ài xuān yuán shēng,bo zhù shān zhī yáng。
时主不能致,浩然天一方。shí zhǔ bù néng zhì,hào rán tiān yī fāng。
至今御园柑,犹复栖鸾皇。zhì jīn yù yuán gān,yóu fù qī luán huáng。
昔我往从之,铁桥亘且长。xī wǒ wǎng cóng zhī,tiě qiáo gèn qiě zhǎng。
朝宴夜乐洞,夕宿金沙庄。cháo yàn yè lè dòng,xī sù jīn shā zhuāng。
烟霞驻羲望,倒景怜清光。yān xiá zhù xī wàng,dào jǐng lián qīng guāng。
安得谢世人,山中日相忘。ān dé xiè shì rén,shān zhōng rì xiāng wàng。

水濂洞用洗少汾韵

王渐逵

容与步丹巘,逶迤转瑶石。róng yǔ bù dān yǎn,wēi yí zhuǎn yáo shí。
飞声林杪度,玄韵岩端出。fēi shēng lín miǎo dù,xuán yùn yán duān chū。
霏微绝禽鸣,莽荟暗浮迹。fēi wēi jué qín míng,mǎng huì àn fú jì。
萧然独凝伫,万虑况空寂。xiāo rán dú níng zhù,wàn lǜ kuàng kōng jì。
初疑雨藏山,迟听风生壁。chū yí yǔ cáng shān,chí tīng fēng shēng bì。
源泉神鬼呵,渊窅洞不测。yuán quán shén guǐ hē,yuān yǎo dòng bù cè。
临流发长啸,馀响杳无极。lín liú fā zhǎng xiào,yú xiǎng yǎo wú jí。
凌空散羽翰,逸思敞胸臆。líng kōng sàn yǔ hàn,yì sī chǎng xiōng yì。
众山何累累,俯瞰失群垤。zhòng shān hé lèi lèi,fǔ kàn shī qún dié。
日慕薄言旋,帘开月虚白。rì mù báo yán xuán,lián kāi yuè xū bái。

别孙德谦节推四首

王渐逵

陟彼灵鳌峰,振衣上东皋。zhì bǐ líng áo fēng,zhèn yī shàng dōng gāo。
连蜷敞高盻,郁木扬清涛。lián quán chǎng gāo xì,yù mù yáng qīng tāo。
故人向五云,飘举跻华高。gù rén xiàng wǔ yún,piāo jǔ jī huá gāo。
何以慰我怀,宠德日已褒。hé yǐ wèi wǒ huái,chǒng dé rì yǐ bāo。

别孙德谦节推四首

王渐逵

麾旄弭南国,融风揭时休。huī máo mǐ nán guó,róng fēng jiē shí xiū。
蜚声动寰极,懿德讵能俦。fēi shēng dòng huán jí,yì dé jù néng chóu。
观风日云远,眷彼康衢讴。guān fēng rì yún yuǎn,juàn bǐ kāng qú ōu。
我欲采以遗,因之达明旒。wǒ yù cǎi yǐ yí,yīn zhī dá míng liú。

别孙德谦节推四首

王渐逵

盈盈泽中兰,相映洲之沚。yíng yíng zé zhōng lán,xiāng yìng zhōu zhī zhǐ。
纫之欲何为,聊以赠吾子。rèn zhī yù hé wèi,liáo yǐ zèng wú zi。
芳佩纷陆离,明德讵可拟。fāng pèi fēn lù lí,míng dé jù kě nǐ。
含章沛时歆,嘉磬肯神喜。hán zhāng pèi shí xīn,jiā qìng kěn shén xǐ。

别孙德谦节推四首

王渐逵

帝德动高旻,四国登无虞。dì dé dòng gāo mín,sì guó dēng wú yú。
承明广咨询,前席久已虚。chéng míng guǎng zī xún,qián xí jiǔ yǐ xū。
念子羽翮长,光辉耀云衢。niàn zi yǔ hé zhǎng,guāng huī yào yún qú。
愧无晨风翼,翩翩相与俱。kuì wú chén fēng yì,piān piān xiāng yǔ jù。

别方棠陵宪副三首

王渐逵

鳌峰高几许,相携忽踟蹰。áo fēng gāo jǐ xǔ,xiāng xié hū chí chú。
踟蹰复四顾,照见承明庐。chí chú fù sì gù,zhào jiàn chéng míng lú。
山川万里馀,直北是大庾。shān chuān wàn lǐ yú,zhí běi shì dà yǔ。
客从大庾来,遗我梅花裾。kè cóng dà yǔ lái,yí wǒ méi huā jū。
南枝有越鸟,北枝多云衢。nán zhī yǒu yuè niǎo,běi zhī duō yún qú。
相逢此中过,岂不怀旧居。xiāng féng cǐ zhōng guò,qǐ bù huái jiù jū。
但恐贤劳催,对之相叹吁。dàn kǒng xián láo cuī,duì zhī xiāng tàn xū。

别方棠陵宪副三首

王渐逵

灵洲注郁水,兰泽多方沚。líng zhōu zhù yù shuǐ,lán zé duō fāng zhǐ。
所思在远道,念子不能已。suǒ sī zài yuǎn dào,niàn zi bù néng yǐ。
乔木多欺风,白日氛阴起。qiáo mù duō qī fēng,bái rì fēn yīn qǐ。
恩爱各有时,欢笑不可恃。ēn ài gè yǒu shí,huān xiào bù kě shì。
雄鸠鸣东岸,馀声应西渚。xióng jiū míng dōng àn,yú shēng yīng xī zhǔ。
末路良独难,君子慎所履。mò lù liáng dú nán,jūn zi shèn suǒ lǚ。
今日复何日,良朋集高轩。jīn rì fù hé rì,liáng péng jí gāo xuān。
相燕举重杯,离合难具兼。xiāng yàn jǔ zhòng bēi,lí hé nán jù jiān。
岂无品与肴,管丝罗其前。qǐ wú pǐn yǔ yáo,guǎn sī luó qí qián。
激歌动中怀,令我不能餐。jī gē dòng zhōng huái,lìng wǒ bù néng cān。
相别更相好,因之慷慨言。xiāng bié gèng xiāng hǎo,yīn zhī kāng kǎi yán。

送李用方之连州

王渐逵

连山称穷僻,水激山愈奇。lián shān chēng qióng pì,shuǐ jī shān yù qí。
昔读昌黎文,想像犹依稀。xī dú chāng lí wén,xiǎng xiàng yóu yī xī。
世古风尚存,俗野人未漓。shì gǔ fēng shàng cún,sú yě rén wèi lí。
念子客行迈,观风远相期。niàn zi kè xíng mài,guān fēng yuǎn xiāng qī。
倘遇区册辈,为我一谢之。tǎng yù qū cè bèi,wèi wǒ yī xiè zhī。

赠方西樵

王渐逵

春工播寰宇,万物枯以荣。chūn gōng bō huán yǔ,wàn wù kū yǐ róng。
贞和既保合,枝叶乃自生。zhēn hé jì bǎo hé,zhī yè nǎi zì shēng。
繁蕊散纷郁,累寔亦垂成。fán ruǐ sàn fēn yù,lèi shí yì chuí chéng。
可以济时康,元根永不倾。kě yǐ jì shí kāng,yuán gēn yǒng bù qīng。
培植得其良,笺毒靡所经。péi zhí dé qí liáng,jiān dú mí suǒ jīng。
乃知古哲士,端居全性灵。nǎi zhī gǔ zhé shì,duān jū quán xìng líng。
中和致住育,此意谁能膺。zhōng hé zhì zhù yù,cǐ yì shuí néng yīng。