古诗词

王稚登

古意四首

王稚登

桓桓班生志,矫矫龙虎姿。huán huán bān shēng zhì,jiǎo jiǎo lóng hǔ zī。
朝为白面生,夕建交龙旗。cháo wèi bái miàn shēng,xī jiàn jiāo lóng qí。
繁星丽匕首,四马穹庐驰。fán xīng lì bǐ shǒu,sì mǎ qióng lú chí。
萧萧玉门关,胡笳不敢吹。xiāo xiāo yù mén guān,hú jiā bù gǎn chuī。
灵鹊化金印,紫绶腰间垂。líng què huà jīn yìn,zǐ shòu yāo jiān chuí。
天子封公侯,举世称男儿。tiān zi fēng gōng hóu,jǔ shì chēng nán ér。
嗟嗟扬子云,骨若柔桑枝。jiē jiē yáng zi yún,gǔ ruò róu sāng zhī。
不能一鸡缚,焉能斩郅支。bù néng yī jī fù,yān néng zhǎn zhì zhī。
奇书满腹中,不值修文时。qí shū mǎn fù zhōng,bù zhí xiū wén shí。
白首《太玄经》,命也复何为。bái shǒu tài xuán jīng,mìng yě fù hé wèi。

古意四首

王稚登

千金两吴钩,秋水为铦锋。qiān jīn liǎng wú gōu,qiū shuǐ wèi xiān fēng。
人血衅其上,宝锷明芙蓉。rén xuè xìn qí shàng,bǎo è míng fú róng。
割鱼千万里,不得屠一龙。gē yú qiān wàn lǐ,bù dé tú yī lóng。
屠龙岂不能,惜哉委尘埃。tú lóng qǐ bù néng,xī zāi wěi chén āi。
析薪刈青松,弃置良足哀。xī xīn yì qīng sōng,qì zhì liáng zú āi。
一旦成销折,不能断青苔。yī dàn chéng xiāo zhé,bù néng duàn qīng tái。
英雄困平世,伊管乃凡才。yīng xióng kùn píng shì,yī guǎn nǎi fán cái。

将游甬东王青州伯仲见过作

王稚登

主人出门去,客子入门来。zhǔ rén chū mén qù,kè zi rù mén lái。
主人为客留,若下花前开。zhǔ rén wèi kè liú,ruò xià huā qián kāi。
借问客谓谁,东海王青州。jiè wèn kè wèi shuí,dōng hǎi wáng qīng zhōu。
一双明月珠,夜照沧溟流。yī shuāng míng yuè zhū,yè zhào cāng míng liú。
人言王家太戆直,灌夫醉骂程不识。rén yán wáng jiā tài gàng zhí,guàn fū zuì mà chéng bù shí。
我谓王家无世情。wǒ wèi wáng jiā wú shì qíng。
孔融尔汝祢正平。kǒng róng ěr rǔ mí zhèng píng。
烈士肝肠铁一片,安能尽逐时人面。liè shì gān cháng tiě yī piàn,ān néng jǐn zhú shí rén miàn。
时人面好心如云,白衣苍狗须臾变。shí rén miàn hǎo xīn rú yún,bái yī cāng gǒu xū yú biàn。
问我马何白,问我车何素。wèn wǒ mǎ hé bái,wèn wǒ chē hé sù。
知君兄弟有心者,我为悲辛述其故。zhī jūn xiōng dì yǒu xīn zhě,wǒ wèi bēi xīn shù qí gù。
前年射策游都下,腰佩蒯缑骑瘦马。qián nián shè cè yóu dōu xià,yāo pèi kuǎi gōu qí shòu mǎ。
黑裘半敝难告人,朱门欲谒无知者。hēi qiú bàn bì nán gào rén,zhū mén yù yè wú zhī zhě。
汝南相公识我早,握手交欢尽倾倒。rǔ nán xiāng gōng shí wǒ zǎo,wò shǒu jiāo huān jǐn qīng dào。
此日郗超真再生,当时项斯何足道。cǐ rì xī chāo zhēn zài shēng,dāng shí xiàng sī hé zú dào。
吟成五字愈头风,奏罢一篇称丽藻。yín chéng wǔ zì yù tóu fēng,zòu bà yī piān chēng lì zǎo。
寻常未遇不自怜,及至相逢方觉好。xún cháng wèi yù bù zì lián,jí zhì xiāng féng fāng jué hǎo。
倾都闻知声啧啧,紫闼金门皆接席。qīng dōu wén zhī shēng zé zé,zǐ tà jīn mén jiē jiē xí。
殿中荐作校书生,桥上推为题柱客。diàn zhōng jiàn zuò xiào shū shēng,qiáo shàng tuī wèi tí zhù kè。
刀环筑开司隶门,马蹄阑入金吾宅。dāo huán zhù kāi sī lì mén,mǎ tí lán rù jīn wú zhái。
灞陵醉尉不敢呵,半夜弹筝洛阳陌。bà líng zuì wèi bù gǎn hē,bàn yè dàn zhēng luò yáng mò。
从来人事有变迁,从来结交无百年。cóng lái rén shì yǒu biàn qiān,cóng lái jié jiāo wú bǎi nián。
我既还家相公没,长斋绣佛学逃禅。wǒ jì hái jiā xiāng gōng méi,zhǎng zhāi xiù fú xué táo chán。
贝树为庵深巷里,芙蓉起塔小堂前。bèi shù wèi ān shēn xiàng lǐ,fú róng qǐ tǎ xiǎo táng qián。
翟公门第寒如水,薛公宾客散如烟。dí gōng mén dì hán rú shuǐ,xuē gōng bīn kè sàn rú yān。
千金宝剑何人是,一束生刍若个边。qiān jīn bǎo jiàn hé rén shì,yī shù shēng chú ruò gè biān。
今朝絮酒兼炙鸡,明日千山与万溪。jīn cháo xù jiǔ jiān zhì jī,míng rì qiān shān yǔ wàn xī。
别君不是无双泪,留向陈蕃墓上啼。bié jūn bù shì wú shuāng lèi,liú xiàng chén fān mù shàng tí。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

河边枯髑髅,金镞射为窟。hé biān kū dú lóu,jīn zú shè wèi kū。
入时何太深,碎骨始得出。rù shí hé tài shēn,suì gǔ shǐ dé chū。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

射尽白羽箭,战士不肯去。shè jǐn bái yǔ jiàn,zhàn shì bù kěn qù。
春来草痕赤,旧日留血处。chūn lái cǎo hén chì,jiù rì liú xuè chù。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

沙场大黄弩,将军在时射。shā chǎng dà huáng nǔ,jiāng jūn zài shí shè。
贼人得之惊,一挽一百石。zéi rén dé zhī jīng,yī wǎn yī bǎi shí。

石门曲三首其一

王稚登

采桑复采桑,蚕长桑叶齐。cǎi sāng fù cǎi sāng,cán zhǎng sāng yè qí。
妾住石门东,郎住石门西。qiè zhù shí mén dōng,láng zhù shí mén xī。

还家作

王稚登

游子江东倦行役,还家登堂草盈尺。yóu zi jiāng dōng juàn xíng yì,hái jiā dēng táng cǎo yíng chǐ。
花枝三树四树红,头发一丝半丝白。huā zhī sān shù sì shù hóng,tóu fā yī sī bàn sī bái。
囊中犹自有残钱,尽买杨梅饱食眠。náng zhōng yóu zì yǒu cán qián,jǐn mǎi yáng méi bǎo shí mián。
门外幸无骑马客,清香细雨佛灯前。mén wài xìng wú qí mǎ kè,qīng xiāng xì yǔ fú dēng qián。

碧云寺月出赠朱十六短歌

王稚登

燕山一片月,夜照白莲花。yàn shān yī piàn yuè,yè zhào bái lián huā。
千里万里同为客,三人五人齐忆家。qiān lǐ wàn lǐ tóng wèi kè,sān rén wǔ rén qí yì jiā。
与君俱是悠悠者,意气相逢不相下。yǔ jūn jù shì yōu yōu zhě,yì qì xiāng féng bù xiāng xià。
平原侠士能斗鸡,邯郸才人堪换马。píng yuán xiá shì néng dòu jī,hán dān cái rén kān huàn mǎ。
明星落木乱纷纷,同向山中卧白云。míng xīng luò mù luàn fēn fēn,tóng xiàng shān zhōng wò bái yún。
秋风乍起黄花塞,明月初生青草坟。qiū fēng zhà qǐ huáng huā sāi,míng yuè chū shēng qīng cǎo fén。
齐门弹瑟相知少,汉庭执戟郎官小。qí mén dàn sè xiāng zhī shǎo,hàn tíng zhí jǐ láng guān xiǎo。
渐离筑傍流水立,干将剑上青虹绕。jiàn lí zhù bàng liú shuǐ lì,gàn jiāng jiàn shàng qīng hóng rào。
才子风流多落魄,青楼狭邪善谐谑。cái zi fēng liú duō luò pò,qīng lóu xiá xié shàn xié xuè。
赵玉刻就箜篌柱,蜀绘裂作秋千索。zhào yù kè jiù kōng hóu zhù,shǔ huì liè zuò qiū qiān suǒ。
禅灯绣佛夜厌厌,半醉能歌阿鹊盐。chán dēng xiù fú yè yàn yàn,bàn zuì néng gē ā què yán。
朱公大笑黄金尽,三十青衫一孝廉。zhū gōng dà xiào huáng jīn jǐn,sān shí qīng shān yī xiào lián。

增翟丈四首

王稚登

翟公方得意,结客何纷纷。dí gōng fāng dé yì,jié kè hé fēn fēn。
冠盖填巷中,一一皆青云。guān gài tián xiàng zhōng,yī yī jiē qīng yún。
芳兰虽被锄,未尝易清芬。fāng lán suī bèi chú,wèi cháng yì qīng fēn。
胡为平生交,落落不相闻。hú wèi píng shēng jiāo,luò luò bù xiāng wén。
门外寡辙迹,暮雀空成群。mén wài guǎ zhé jì,mù què kōng chéng qún。
昔亦一翟公,今亦一翟公。xī yì yī dí gōng,jīn yì yī dí gōng。
世情如浮云,朝异夕不同。shì qíng rú fú yún,cháo yì xī bù tóng。
路傍桃与李,芳菲竞春风。lù bàng táo yǔ lǐ,fāng fēi jìng chūn fēng。
不如南山柏,青青岁寒中。bù rú nán shān bǎi,qīng qīng suì hán zhōng。

增翟丈四首

王稚登

英雄不可测,屈伸随其时。yīng xióng bù kě cè,qū shēn suí qí shí。
以彼英雄人,亦俟英雄知。yǐ bǐ yīng xióng rén,yì qí yīng xióng zhī。
白龙为鱼服,群鱼反见嗤。bái lóng wèi yú fú,qún yú fǎn jiàn chī。
君昔处东海,浮沉人不言。jūn xī chù dōng hǎi,fú chén rén bù yán。
翩翩游帝京,宾从多华轩。piān piān yóu dì jīng,bīn cóng duō huá xuān。
五侯奉下风,七贵皆扫门。wǔ hóu fèng xià fēng,qī guì jiē sǎo mén。
黄金白玉璧,赠者不为恩。huáng jīn bái yù bì,zèng zhě bù wèi ēn。
璧以前为寿,金以置酒樽。bì yǐ qián wèi shòu,jīn yǐ zhì jiǔ zūn。

增翟丈四首

王稚登

君怀一片心,皎如春江月。jūn huái yī piàn xīn,jiǎo rú chūn jiāng yuè。
推心置人腹,安得有胡越。tuī xīn zhì rén fù,ān dé yǒu hú yuè。
双锷雌雄龙,报恩未出匣。shuāng è cí xióng lóng,bào ēn wèi chū xiá。
季布诚小诺,朱家非大侠。jì bù chéng xiǎo nuò,zhū jiā fēi dà xiá。
我昔游燕山,丞相礼为宾。wǒ xī yóu yàn shān,chéng xiāng lǐ wèi bīn。
世皆重丞相,非重幕中人。shì jiē zhòng chéng xiāng,fēi zhòng mù zhōng rén。
今来丞相亡,相弃如飘尘。jīn lái chéng xiāng wáng,xiāng qì rú piāo chén。
惟君重意气,不改平生亲。wéi jūn zhòng yì qì,bù gǎi píng shēng qīn。
悠悠世上交,焉知雷与陈。yōu yōu shì shàng jiāo,yān zhī léi yǔ chén。

增翟丈四首

王稚登

长安多青楼,月出吹笙竽。zhǎng ān duō qīng lóu,yuè chū chuī shēng yú。
上有倡家妇,下有酒家胡。shàng yǒu chàng jiā fù,xià yǒu jiǔ jiā hú。
十五十六人,双双笑当垆。shí wǔ shí liù rén,shuāng shuāng xiào dāng lú。
齐姬善击鞠,燕姬善摴蒲。qí jī shàn jī jū,yàn jī shàn chū pú。
左挟外黄女,右拥邯郸姝。zuǒ xié wài huáng nǚ,yòu yōng hán dān shū。
美玉不为白,胭脂不为朱。měi yù bù wèi bái,yān zhī bù wèi zhū。
天然芙蓉花,颜色与世殊。tiān rán fú róng huā,yán sè yǔ shì shū。
与君各青鬓,及时为欢娱。yǔ jūn gè qīng bìn,jí shí wèi huān yú。
安能局促行,学彼辕下驹。ān néng jú cù xíng,xué bǐ yuán xià jū。

志哀寄吴氏二首

王稚登

翾翾枝间雀,谯谯委道傍。xuān xuān zhī jiān què,qiáo qiáo wěi dào bàng。
上为鸺纻啄,下为蝼蚁伤。shàng wèi xiū zhù zhuó,xià wèi lóu yǐ shāng。
仁者过其侧,拾之归青箱。rén zhě guò qí cè,shí zhī guī qīng xiāng。
饲以黄金花,五内皆馨香。sì yǐ huáng jīn huā,wǔ nèi jiē xīn xiāng。
疮痍日以平,羽毛日以长。chuāng yí rì yǐ píng,yǔ máo rì yǐ zhǎng。
朝栖主人门,夕宿主人堂。cháo qī zhǔ rén mén,xī sù zhǔ rén táng。
此雀衔玉环,将以报主人。cǐ què xián yù huán,jiāng yǐ bào zhǔ rén。
一朝婴世难,主人归黄尘。yī cháo yīng shì nán,zhǔ rén guī huáng chén。
徘徊空庭间,肝肠多苦辛。pái huái kōng tíng jiān,gān cháng duō kǔ xīn。
扰扰行路子,此情安可陈。rǎo rǎo xíng lù zi,cǐ qíng ān kě chén。

志哀寄吴氏二首

王稚登

鹰鹯击众乌,众鸟无能为。yīng zhān jī zhòng wū,zhòng niǎo wú néng wèi。
胡然坠蓬藋,自损风云姿。hú rán zhuì péng diào,zì sǔn fēng yún zī。
虽称六羽翮,零落何所施。suī chēng liù yǔ hé,líng luò hé suǒ shī。
蜂虿小有毒,螫人人不知。fēng chài xiǎo yǒu dú,shì rén rén bù zhī。
昔为众鸟畏,今为众鸟欺。xī wèi zhòng niǎo wèi,jīn wèi zhòng niǎo qī。
既言覆其巢,又已攫其儿。jì yán fù qí cháo,yòu yǐ jué qí ér。
覆巢犹且可,攫子当如何。fù cháo yóu qiě kě,jué zi dāng rú hé。
哀哀三黄口,泣血纷滂沱。āi āi sān huáng kǒu,qì xuè fēn pāng tuó。
好生上帝德,无乃伤天和。hǎo shēng shàng dì dé,wú nǎi shāng tiān hé。
谁为诉九阍,三面去网罗。shuí wèi sù jiǔ hūn,sān miàn qù wǎng luó。

昔者行赠别姜祭酒先生

王稚登

昔者薄游燕王都,燕人买骏皆买图。xī zhě báo yóu yàn wáng dōu,yàn rén mǎi jùn jiē mǎi tú。
汝南袁公善相骨,称我一匹桃花驹。rǔ nán yuán gōng shàn xiāng gǔ,chēng wǒ yī pǐ táo huā jū。
是时先帝论封禅,焚香日坐蓬莱殿。shì shí xiān dì lùn fēng chán,fén xiāng rì zuò péng lái diàn。
二三元老书不停,记室竖儒供笔砚。èr sān yuán lǎo shū bù tíng,jì shì shù rú gōng bǐ yàn。
袁公手内金花笺,口召王生生不前。yuán gōng shǒu nèi jīn huā jiān,kǒu zhào wáng shēng shēng bù qián。
安知徐福三山事,但忆苏秦二顷田。ān zhī xú fú sān shān shì,dàn yì sū qín èr qǐng tián。
我欲东归劝我留,满床诗草尽见投。wǒ yù dōng guī quàn wǒ liú,mǎn chuáng shī cǎo jǐn jiàn tóu。
见时醉操银不律,雌黄灿熳珊瑚钩。jiàn shí zuì cāo yín bù lǜ,cí huáng càn màn shān hú gōu。
以兹感激国士知,新旧存亡不可移。yǐ zī gǎn jī guó shì zhī,xīn jiù cún wáng bù kě yí。
季札匣中镆铘剑,脱挂徐君坟树枝。jì zhá xiá zhōng mò yé jiàn,tuō guà xú jūn fén shù zhī。
浮云世态那堪说,众人闻之皆不悦。fú yún shì tài nà kān shuō,zhòng rén wén zhī jiē bù yuè。
谢傅西州春草深,羊昙涕泪空成雪。xiè fù xī zhōu chūn cǎo shēn,yáng tán tì lèi kōng chéng xuě。
赠刀人,结袜子。zèng dāo rén,jié wà zi。
可怜贫时交,一生与一死。kě lián pín shí jiāo,yī shēng yǔ yī sǐ。
召公已死周公嗔,道傍之言未必真。zhào gōng yǐ sǐ zhōu gōng chēn,dào bàng zhī yán wèi bì zhēn。
冯驩不去反见忌,天下尽讳为门人。féng huān bù qù fǎn jiàn jì,tiān xià jǐn huì wèi mén rén。
宗伯中丞本爱才,乍闻此语亦徘徊。zōng bó zhōng chéng běn ài cái,zhà wén cǐ yǔ yì pái huái。
惟君知我有心者,肝肠倾倒无所猜。wéi jūn zhī wǒ yǒu xīn zhě,gān cháng qīng dào wú suǒ cāi。
校书旧物许荐我,君纵殷勤我不□。xiào shū jiù wù xǔ jiàn wǒ,jūn zòng yīn qín wǒ bù。
《子虚》欲奏虽未成,知己难忘杨意情。zi xū yù zòu suī wèi chéng,zhī jǐ nán wàng yáng yì qíng。
长安国门同日出,我归金阊君石城。zhǎng ān guó mén tóng rì chū,wǒ guī jīn chāng jūn shí chéng。
璧水曾经黄屋坐,祭酒胡床尚虚左。bì shuǐ céng jīng huáng wū zuò,jì jiǔ hú chuáng shàng xū zuǒ。
苜蓿先生三数公,桃李门人千百个。mù xu xiān shēng sān shù gōng,táo lǐ mén rén qiān bǎi gè。
纷纷入赀同舍生,春秋俱服左丘明。fēn fēn rù zī tóng shě shēng,chūn qiū jù fú zuǒ qiū míng。
君行未可轻此辈,万一中间有马卿。jūn xíng wèi kě qīng cǐ bèi,wàn yī zhōng jiān yǒu mǎ qīng。

奉寄太师成国朱公二十八韵

王稚登

先帝垂衣久,元公翼戴长。xiān dì chuí yī jiǔ,yuán gōng yì dài zhǎng。
宵庐明月殿,晓卫白云房。xiāo lú míng yuè diàn,xiǎo wèi bái yún fáng。
赐马行长乐,看花宿未央。cì mǎ xíng zhǎng lè,kàn huā sù wèi yāng。
常陪五畤祀,独奉万年觞。cháng péi wǔ zhì sì,dú fèng wàn nián shāng。
出入钩陈侧,驰驱太乙傍。chū rù gōu chén cè,chí qū tài yǐ bàng。
几株温室树,廿载御炉香。jǐ zhū wēn shì shù,niàn zài yù lú xiāng。
不离芙蓉苑,频经蕙草芳。bù lí fú róng yuàn,pín jīng huì cǎo fāng。
列管分虎旅,对陛和龙章。liè guǎn fēn hǔ lǚ,duì bì hé lóng zhāng。
剑履还家涩,头须下直苍。jiàn lǚ hái jiā sè,tóu xū xià zhí cāng。
佩图朝少主,读策感今皇。pèi tú cháo shǎo zhǔ,dú cè gǎn jīn huáng。
旧抱弓如月,重添戟是霜。jiù bào gōng rú yuè,zhòng tiān jǐ shì shuāng。
首先迎玉辂,身自扫明堂。shǒu xiān yíng yù lù,shēn zì sǎo míng táng。
金匮山河誓,丹霄日月光。jīn kuì shān hé shì,dān xiāo rì yuè guāng。
太师姜吕望,尚父郭汾阳。tài shī jiāng lǚ wàng,shàng fù guō fén yáng。
爵已无前列,班惟有末行。jué yǐ wú qián liè,bān wéi yǒu mò xíng。
岂徒居紫闼,兼以业青箱。qǐ tú jū zǐ tà,jiān yǐ yè qīng xiāng。
虞令称书监,穰侯号智囊。yú lìng chēng shū jiān,ráng hóu hào zhì náng。
十经归甲乙,百氏属低昂。shí jīng guī jiǎ yǐ,bǎi shì shǔ dī áng。
仆本蓬蒿士,萧然薜荔裳。pū běn péng hāo shì,xiāo rán bì lì shang。
上书三寸舌,丁第九回肠。shàng shū sān cùn shé,dīng dì jiǔ huí cháng。
鹦鹉为时忌,蛟龙且自藏。yīng wǔ wèi shí jì,jiāo lóng qiě zì cáng。
人嗔杜甫傲,公许祢衡狂。rén chēn dù fǔ ào,gōng xǔ mí héng kuáng。
惜别歌杨柳,临歧赠鹔鞿。xī bié gē yáng liǔ,lín qí zèng sù jī。
星辰从此隔,云汉永相望。xīng chén cóng cǐ gé,yún hàn yǒng xiāng wàng。
鱼腹何迢递,鸿飞亦渺茫。yú fù hé tiáo dì,hóng fēi yì miǎo máng。
渡淮寻漂母,入楚问韩王。dù huái xún piāo mǔ,rù chǔ wèn hán wáng。
裘重苏秦辱,金空陆贾装。qiú zhòng sū qín rǔ,jīn kōng lù jiǎ zhuāng。
不知麟阁上,可更忆沧浪。bù zhī lín gé shàng,kě gèng yì cāng làng。

杨伯翼赠日本刀歌

王稚登

杨郎手持一匣霜,赠我拂拭生寒芒。yáng láng shǒu chí yī xiá shuāng,zèng wǒ fú shì shēng hán máng。
铅刀纷纷空满目,君与此皆锷鱼肠。qiān dāo fēn fēn kōng mǎn mù,jūn yǔ cǐ jiē è yú cháng。
南金换却东夷铁,上带倭奴髑髅血。nán jīn huàn què dōng yí tiě,shàng dài wō nú dú lóu xuè。
血未曾消刃未平,皎若莲花浸秋月。xuè wèi céng xiāo rèn wèi píng,jiǎo ruò lián huā jìn qiū yuè。
灯前细看齯鹈锋,入手还疑蛟与龙。dēng qián xì kàn ní tí fēng,rù shǒu hái yí jiāo yǔ lóng。
门外湖深恐飞去,朱绳夜缚青芙蓉。mén wài hú shēn kǒng fēi qù,zhū shéng yè fù qīng fú róng。
苔花斓斑土花紫,白虹沉沉卧寒水。tái huā lán bān tǔ huā zǐ,bái hóng chén chén wò hán shuǐ。
归家不惜十年磨,他日还能报知己。guī jiā bù xī shí nián mó,tā rì hái néng bào zhī jǐ。

阮将军龙杖歌

王稚登

七尺天台藤,千年石梁雪。qī chǐ tiān tái téng,qiān nián shí liáng xuě。
夭矫欲飞腾,支离半鳞甲。yāo jiǎo yù fēi téng,zhī lí bàn lín jiǎ。
樵柯斫出空岩下,风雷昼鸣鬼啸夜。qiáo kē zhuó chū kōng yán xià,fēng léi zhòu míng guǐ xiào yè。
曳处常疑云雾生,植来犹恐猿猱挂。yè chù cháng yí yún wù shēng,zhí lái yóu kǒng yuán náo guà。
将军家居南巷中,一箧《阴符》四壁空。jiāng jūn jiā jū nán xiàng zhōng,yī qiè yīn fú sì bì kōng。
何人赠此作扶老,青鞋白帢随春风。hé rén zèng cǐ zuò fú lǎo,qīng xié bái qià suí chūn fēng。
春风策入花源去,仙人正傍桃花住。chūn fēng cè rù huā yuán qù,xiān rén zhèng bàng táo huā zhù。
晴岚扑衣瀑绕床,鹤巢生緌芝成树。qíng lán pū yī pù rào chuáng,hè cháo shēng ruí zhī chéng shù。
廉颇能挽弓三石,充国平羌负奇画。lián pǒ néng wǎn gōng sān shí,chōng guó píng qiāng fù qí huà。
何为将军负杖行,不佩宝刀持画戟。hé wèi jiāng jūn fù zhàng xíng,bù pèi bǎo dāo chí huà jǐ。
冯唐老去未逢时,立马辕门弄柳丝。féng táng lǎo qù wèi féng shí,lì mǎ yuán mén nòng liǔ sī。
邻雨滴残鱼服箭,窗风吹裂蝥弧旗。lín yǔ dī cán yú fú jiàn,chuāng fēng chuī liè máo hú qí。
雀罗当门印辞肘,坐叹红颜成白首。què luó dāng mén yìn cí zhǒu,zuò tàn hóng yán chéng bái shǒu。
三百青钱杖上挑,黄公垆头醉春酒。sān bǎi qīng qián zhàng shàng tiāo,huáng gōng lú tóu zuì chūn jiǔ。
神物从来尽有灵,延津曾见跃青萍。shén wù cóng lái jǐn yǒu líng,yán jīn céng jiàn yuè qīng píng。
何必葛陂方化去,只今已作老龙吟。hé bì gé bēi fāng huà qù,zhǐ jīn yǐ zuò lǎo lóng yín。

袁生行赠袁孟逸

王稚登

袁生袁生,尔何玩世爱学严君平。yuán shēng yuán shēng,ěr hé wán shì ài xué yán jūn píng。
藏名在卜肆,朝取扑满钱,夕抱鸱夷醉,朱门招之谢弗往,西寺东邻留且住。cáng míng zài bo sì,cháo qǔ pū mǎn qián,xī bào chī yí zuì,zhū mén zhāo zhī xiè fú wǎng,xī sì dōng lín liú qiě zhù。
已将白象即心调,更借青莲为法喻。yǐ jiāng bái xiàng jí xīn diào,gèng jiè qīng lián wèi fǎ yù。
有时落笔珠玑吐,苍兕惊啼老蛟舞。yǒu shí luò bǐ zhū jī tǔ,cāng sì jīng tí lǎo jiāo wǔ。
狂来不减祢正平,何物小儿杨德祖。kuáng lái bù jiǎn mí zhèng píng,hé wù xiǎo ér yáng dé zǔ。
自言身是大罗仙,醉倒玉皇香案前。zì yán shēn shì dà luó xiān,zuì dào yù huáng xiāng àn qián。
手翻案上金炉火,谪在人间六十年。shǒu fān àn shàng jīn lú huǒ,zhé zài rén jiān liù shí nián。
后身还忆前身事,长与曲蘖为因缘。hòu shēn hái yì qián shēn shì,zhǎng yǔ qū niè wèi yīn yuán。
我欲就生卜,一卜在黄屋。wǒ yù jiù shēng bo,yī bo zài huáng wū。
流乌飞入昭阳殿,万户千门鬼夜哭。liú wū fēi rù zhāo yáng diàn,wàn hù qiān mén guǐ yè kū。
再卜鸭绿江,东夷蕞尔邦。zài bo yā lǜ jiāng,dōng yí zuì ěr bāng。
海内征兵日虚耗,未见黄幡一片降。hǎi nèi zhēng bīng rì xū hào,wèi jiàn huáng fān yī piàn jiàng。
三卜阖闾城,狐鼠何纵横。sān bo hé lǘ chéng,hú shǔ hé zòng héng。
让王至德日以远,营营满耳青蝇声。ràng wáng zhì dé rì yǐ yuǎn,yíng yíng mǎn ěr qīng yíng shēng。
生闻我言双眼白,吉凶不肯谈《周易》。shēng wén wǒ yán shuāng yǎn bái,jí xiōng bù kěn tán zhōu yì。
长鲸一呼三斗空,走上碧桃吹玉笛。zhǎng jīng yī hū sān dòu kōng,zǒu shàng bì táo chuī yù dí。
吹下飞花满地红,醉后高眠当茵席。chuī xià fēi huā mǎn dì hóng,zuì hòu gāo mián dāng yīn xí。
呼童觅枕梦游仙,床头尚有支机石。hū tóng mì zhěn mèng yóu xiān,chuáng tóu shàng yǒu zhī jī shí。
165«3456789