古诗词

王夫之

旅警五首

王夫之

恻恻保此名,踧踧擭此生。cè cè bǎo cǐ míng,cù cù wò cǐ shēng。
此生何以重,此名何以荣。cǐ shēng hé yǐ zhòng,cǐ míng hé yǐ róng。
无乃随影动,其根若浮萍。wú nǎi suí yǐng dòng,qí gēn ruò fú píng。
安得良宵中,齁睡而不惊。ān dé liáng xiāo zhōng,hōu shuì ér bù jīng。

旅警五首

王夫之

幸天与我知,幸世与我忧。xìng tiān yǔ wǒ zhī,xìng shì yǔ wǒ yōu。
知知而忧忧,人将为我忧。zhī zhī ér yōu yōu,rén jiāng wèi wǒ yōu。
不知而不忧,吾将为我愁。bù zhī ér bù yōu,wú jiāng wèi wǒ chóu。
岂不有我哉,云胡不自求。qǐ bù yǒu wǒ zāi,yún hú bù zì qiú。

旅警五首

王夫之

闭户读残书,居然有户牖。bì hù dú cán shū,jū rán yǒu hù yǒu。
出门对群动,未必免濡首。chū mén duì qún dòng,wèi bì miǎn rú shǒu。
无曰无知音,日月皆针灸。wú yuē wú zhī yīn,rì yuè jiē zhēn jiǔ。
彻骨疗沈疴,焉得辞老丑。chè gǔ liáo shěn kē,yān dé cí lǎo chǒu。

旅警五首

王夫之

辨言终自贼,寸心若电耀。biàn yán zhōng zì zéi,cùn xīn ruò diàn yào。
使自溯源流,多端堪内笑。shǐ zì sù yuán liú,duō duān kān nèi xiào。
请即所笑端,捩转其枢要。qǐng jí suǒ xiào duān,liè zhuǎn qí shū yào。
孤月游霜空,寒林清猿叫。gū yuè yóu shuāng kōng,hán lín qīng yuán jiào。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

神者天之妙,心者人之主。shén zhě tiān zhī miào,xīn zhě rén zhī zhǔ。
去人而用天,我生如鳞羽。qù rén ér yòng tiān,wǒ shēng rú lín yǔ。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

神静物不撄,神动心以靡。shén jìng wù bù yīng,shén dòng xīn yǐ mí。
不复知其他,禅元但测此。bù fù zhī qí tā,chán yuán dàn cè cǐ。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

天地既设位,人微何以参。tiān dì jì shè wèi,rén wēi hé yǐ cān。
分明有人主,天地不能堪。fēn míng yǒu rén zhǔ,tiān dì bù néng kān。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

人心天之仁,道心人之仁。rén xīn tiān zhī rén,dào xīn rén zhī rén。
造物自大德,奈何迷我真。zào wù zì dà dé,nài hé mí wǒ zhēn。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

不但尘非我,光昭亦是天。bù dàn chén fēi wǒ,guāng zhāo yì shì tiān。
实中是人主,珍重一峰传。shí zhōng shì rén zhǔ,zhēn zhòng yī fēng chuán。

暑过友人新斋六首

王夫之

烧灯照双影,两心在影中。shāo dēng zhào shuāng yǐng,liǎng xīn zài yǐng zhōng。
影随灯去留,此心满虚空。yǐng suí dēng qù liú,cǐ xīn mǎn xū kōng。

暑过友人新斋六首

王夫之

骎骎行稻田,薰风为谁发。qīn qīn xíng dào tián,xūn fēng wèi shuí fā。
知君开轩望,县愁凉吹歇。zhī jūn kāi xuān wàng,xiàn chóu liáng chuī xiē。

暑过友人新斋六首

王夫之

古人不可知,今人我对君。gǔ rén bù kě zhī,jīn rén wǒ duì jūn。
有时发狂嗔,太和自氤氲。yǒu shí fā kuáng chēn,tài hé zì yīn yūn。

暑过友人新斋六首

王夫之

萧斋临古甸,绿香飞几席。xiāo zhāi lín gǔ diān,lǜ xiāng fēi jǐ xí。
一峰太极丸,居然自畴昔。yī fēng tài jí wán,jū rán zì chóu xī。

暑过友人新斋六首

王夫之

飞雨白四峰,人如云中坐。fēi yǔ bái sì fēng,rén rú yún zhōng zuò。
此势不可忘,当眉起顽懦。cǐ shì bù kě wàng,dāng méi qǐ wán nuò。

暑过友人新斋六首

王夫之

就子请一言,珍重言复止。jiù zi qǐng yī yán,zhēn zhòng yán fù zhǐ。
如彼冰上行,厚薄自知耳。rú bǐ bīng shàng xíng,hòu báo zì zhī ěr。

广落花诗三十首其三十

王夫之

昔日家园春始阑,祫衣爱点丹鳞蜿。xī rì jiā yuán chūn shǐ lán,xiá yī ài diǎn dān lín wān。
软尘从踏青门道,绀雪频侵霜剑寒。ruǎn chén cóng tà qīng mén dào,gàn xuě pín qīn shuāng jiàn hán。
渐老巳拚消槁木,送愁无那翻红湍。jiàn lǎo sì pàn xiāo gǎo mù,sòng chóu wú nà fān hóng tuān。
寒潮暄晕青皋路,干梦如泥不耐看。hán cháo xuān yūn qīng gāo lù,gàn mèng rú ní bù nài kàn。

广遣兴五十八首其一

王夫之

别峰烟水霭晴岚,病骨差池久罢参。bié fēng yān shuǐ ǎi qíng lán,bìng gǔ chà chí jiǔ bà cān。
短晷恰逢寒九九,佳期谁待后三三。duǎn guǐ qià féng hán jiǔ jiǔ,jiā qī shuí dài hòu sān sān。
藤枯树倒寻常得,月驶云移仔细勘。téng kū shù dào xún cháng dé,yuè shǐ yún yí zǎi xì kān。
败叶如蓑妨两翅,鹧鸪无藉忆天南。bài yè rú suō fáng liǎng chì,zhè gū wú jí yì tiān nán。

洞庭秋三十首

王夫之

潇湘北下巴江东,上蟠下际抟青空。xiāo xiāng běi xià bā jiāng dōng,shàng pán xià jì tuán qīng kōng。
天地忘忧消偪侧,凄清作意撩鸿蒙。tiān dì wàng yōu xiāo bī cè,qī qīng zuò yì liāo hóng méng。
夔子孤城悬太白,三苗馀垒挂残虹。kuí zi gū chéng xuán tài bái,sān miáo yú lěi guà cán hóng。
古今无那此俄顷,欹危歘尔生蘋风。gǔ jīn wú nà cǐ é qǐng,yī wēi chuā ěr shēng píng fēng。

洞庭秋三十首

王夫之

月似芦花烟似水,似如不似劳形容。yuè shì lú huā yān shì shuǐ,shì rú bù shì láo xíng róng。
喷雪凝寒犹清适,涵晖冷燄飞轻松。pēn xuě níng hán yóu qīng shì,hán huī lěng yàn fēi qīng sōng。
星汉相看交不昧,心魂欲之亦奚从。xīng hàn xiāng kàn jiāo bù mèi,xīn hún yù zhī yì xī cóng。
但觉晃煟透圆碧,不辨愁来忽已逢。dàn jué huǎng wèi tòu yuán bì,bù biàn chóu lái hū yǐ féng。

洞庭秋三十首

王夫之

大仪悬张覆釜幢,谁其至者弗心降。dà yí xuán zhāng fù fǔ chuáng,shuí qí zhì zhě fú xīn jiàng。
长天纤忽随泯泯,商飙骚屑入淙淙。zhǎng tiān xiān hū suí mǐn mǐn,shāng biāo sāo xiè rù cóng cóng。
浩瀚无馀一丝挂,清微欲将九鼎扛。hào hàn wú yú yī sī guà,qīng wēi yù jiāng jiǔ dǐng káng。
安得沐日仍浴月,东赪西皎晶荧双。ān dé mù rì réng yù yuè,dōng chēng xī jiǎo jīng yíng shuāng。