古诗词

王佐

武夷九曲棹歌

王佐

碧水丹山第六湾,群峰绝处见玄关。bì shuǐ dān shān dì liù wān,qún fēng jué chù jiàn xuán guān。
道人不管来游客,坐与白云相对闲。dào rén bù guǎn lái yóu kè,zuò yǔ bái yún xiāng duì xián。

武夷九曲棹歌

王佐

溪声近似武陵滩,流水桃花洞里看。xī shēng jìn shì wǔ líng tān,liú shuǐ táo huā dòng lǐ kàn。
七曲歌残思转棹,恐惊尘世换炎寒。qī qū gē cán sī zhuǎn zhào,kǒng jīng chén shì huàn yán hán。

九日登高写怀

王佐

桓温浪作九州伯,孟嘉本是三司人。huán wēn làng zuò jiǔ zhōu bó,mèng jiā běn shì sān sī rén。
薰天香臭今何在,惟赏龙山落帽尘。xūn tiān xiāng chòu jīn hé zài,wéi shǎng lóng shān luò mào chén。

读程氏遗书偶书所见用戒子弟

王佐

一醉宁知百丑彰,当时意气自洋洋。yī zuì níng zhī bǎi chǒu zhāng,dāng shí yì qì zì yáng yáng。
朝来酒醒回看醉,恨不人前把面藏。cháo lái jiǔ xǐng huí kàn zuì,hèn bù rén qián bǎ miàn cáng。

别下岭哭甥宗保

王佐

出户无言但泪垂,伤心频动渭阳思。chū hù wú yán dàn lèi chuí,shāng xīn pín dòng wèi yáng sī。
陶村西畔临溪路,记得提壶送舅时。táo cūn xī pàn lín xī lù,jì dé tí hú sòng jiù shí。

修竹栏

王佐

东风吹暖到天涯,修治栏干护好花。dōng fēng chuī nuǎn dào tiān yá,xiū zhì lán gàn hù hǎo huā。
无奈风光欺老眼,看花浑似隔窗纱。wú nài fēng guāng qī lǎo yǎn,kàn huā hún shì gé chuāng shā。

修竹栏

王佐

老去看花兴亦偏,独怜春色异当年。lǎo qù kàn huā xīng yì piān,dú lián chūn sè yì dāng nián。
无端浪与花为主,合作青皇管局仙。wú duān làng yǔ huā wèi zhǔ,hé zuò qīng huáng guǎn jú xiān。

食馀甘

王佐

甘随苦后知何似,不独馀甘橄榄同。gān suí kǔ hòu zhī hé shì,bù dú yú gān gǎn lǎn tóng。
版筑岩间商辅相,钓鱼城下汉英雄。bǎn zhù yán jiān shāng fǔ xiāng,diào yú chéng xià hàn yīng xióng。

荆王太子墓

王佐

起辇苔深天地荒,黄沙白草正茫茫。qǐ niǎn tái shēn tiān dì huāng,huáng shā bái cǎo zhèng máng máng。
诸陵亦在黄沙里,未必朱耶是瘴乡。zhū líng yì zài huáng shā lǐ,wèi bì zhū yé shì zhàng xiāng。

鹧鸪媒

王佐

傍母群雏记往年,粒呼虫与自相怜。bàng mǔ qún chú jì wǎng nián,lì hū chóng yǔ zì xiāng lián。
一从锢养金笼里,骨肉相看不似前。yī cóng gù yǎng jīn lóng lǐ,gǔ ròu xiāng kàn bù shì qián。

鹧鸪媒

王佐

世路无端多网罗,声声何苦叫哥哥。shì lù wú duān duō wǎng luó,shēng shēng hé kǔ jiào gē gē。
哥哥若不争雄长,叫破春风也奈何。gē gē ruò bù zhēng xióng zhǎng,jiào pò chūn fēng yě nài hé。

和曾双溪南园唱和谣二首唱

王佐

花落香残恐后时,寻芳何事苦来迟。huā luò xiāng cán kǒng hòu shí,xún fāng hé shì kǔ lái chí。
春风独有花心苦,尽说当年杜牧知。chūn fēng dú yǒu huā xīn kǔ,jǐn shuō dāng nián dù mù zhī。

和曾双溪南园唱和谣二首唱

王佐

杜牧寻春春已迟,可怜偏恋折残枝。dù mù xún chūn chūn yǐ chí,kě lián piān liàn zhé cán zhī。
春丛亦有含花死,豆蔻丁香牧未知。chūn cóng yì yǒu hán huā sǐ,dòu kòu dīng xiāng mù wèi zhī。

含笑花

王佐

尧草元能指佞臣,逢花休问笑何人。yáo cǎo yuán néng zhǐ nìng chén,féng huā xiū wèn xiào hé rén。
君看青史千年笑,奚止山花笑一春。jūn kàn qīng shǐ qiān nián xiào,xī zhǐ shān huā xiào yī chūn。

含笑花

王佐

白白红红竞好春,含香羞涩似含颦。bái bái hóng hóng jìng hǎo chūn,hán xiāng xiū sè shì hán pín。
无端却被崖州户,错怪山花解笑人。wú duān què bèi yá zhōu hù,cuò guài shān huā jiě xiào rén。

秦吉了并序

王佐

口呼万岁祝千秋,羌女金笼占上流。kǒu hū wàn suì zhù qiān qiū,qiāng nǚ jīn lóng zhàn shàng liú。
若到上阳供奉日,陇山鹦鹉尽回头。ruò dào shàng yáng gōng fèng rì,lǒng shān yīng wǔ jǐn huí tóu。

回风岭

王佐

南北风来到此还,南边和暖北边寒。nán běi fēng lái dào cǐ hái,nán biān hé nuǎn běi biān hán。
怪来天地人犹憾,一样琼南两样看。guài lái tiān dì rén yóu hàn,yī yàng qióng nán liǎng yàng kàn。

石船在崖州大洞天稍北

王佐

老我来游看石船,洞门别是一风烟。lǎo wǒ lái yóu kàn shí chuán,dòng mén bié shì yī fēng yān。
昔人已去无回辙,犹记淳熙丙午年。xī rén yǐ qù wú huí zhé,yóu jì chún xī bǐng wǔ nián。

澹庵井

王佐

中兴封事百年无,身倚皇天自不孤。zhōng xīng fēng shì bǎi nián wú,shēn yǐ huáng tiān zì bù gū。
酌罢清泉问秦桧,已无寸土寄头颅。zhuó bà qīng quán wèn qín guì,yǐ wú cùn tǔ jì tóu lú。

咏史八首赵简子世家

王佐

摩笄山前风日凄,代人犹自说当时。mó jī shān qián fēng rì qī,dài rén yóu zì shuō dāng shí。
宝符藏地今安在,知爱男儿爱女儿。bǎo fú cáng dì jīn ān zài,zhī ài nán ér ài nǚ ér。