古诗词

方登

次陈荩卿生辰述怀

方登

不屑投时好,年光寄薜萝。bù xiè tóu shí hǎo,nián guāng jì bì luó。
著书人借读,种竹鸟飞过。zhù shū rén jiè dú,zhǒng zhú niǎo fēi guò。
有兴诗筒满,无钱酒债多。yǒu xīng shī tǒng mǎn,wú qián jiǔ zhài duō。
丹枫与湖水,相映醉颜酡。dān fēng yǔ hú shuǐ,xiāng yìng zuì yán tuó。

晚坐

方登

日入群动息,萧然坐草堂。rì rù qún dòng xī,xiāo rán zuò cǎo táng。
树暝晚烟合,花收夕露凉。shù míng wǎn yān hé,huā shōu xī lù liáng。
白发催年暮,青灯照夜长。bái fā cuī nián mù,qīng dēng zhào yè zhǎng。
林端新月出,松影过邻墙。lín duān xīn yuè chū,sōng yǐng guò lín qiáng。

自述

方登

人生各有志,而今得遂初。rén shēng gè yǒu zhì,ér jīn dé suì chū。
但挥池上墨,不简案头书。dàn huī chí shàng mò,bù jiǎn àn tóu shū。
山云茶屋暖,海月竹窗虚。shān yún chá wū nuǎn,hǎi yuè zhú chuāng xū。
香巷多芳草,春风吹敝庐。xiāng xiàng duō fāng cǎo,chūn fēng chuī bì lú。

偶成

方登

昼长山更寂,无客到柴扉。zhòu zhǎng shān gèng jì,wú kè dào chái fēi。
诗成一叶落,酒醒孤云飞。shī chéng yī yè luò,jiǔ xǐng gū yún fēi。
推窗竹子瘦,把钓鱼儿肥。tuī chuāng zhú zi shòu,bǎ diào yú ér féi。
参透穷通理,谁言吾道非。cān tòu qióng tōng lǐ,shuí yán wú dào fēi。

秋晚

方登

秋晚行堤上,书声在茅屋。qiū wǎn xíng dī shàng,shū shēng zài máo wū。
月出不逢人,风来弄修竹。yuè chū bù féng rén,fēng lái nòng xiū zhú。

春日漫兴

方登

悬岩绝壑春云满,亭子无人鸟自啼。xuán yán jué hè chūn yún mǎn,tíng zi wú rén niǎo zì tí。
昨夜雨飞寒未解,桃花零落石城西。zuó yè yǔ fēi hán wèi jiě,táo huā líng luò shí chéng xī。

顾懋高移居

方登

卜筑城隅地,无营闲读书。bo zhù chéng yú dì,wú yíng xián dú shū。
移花红雨堕,洗竹翠云新。yí huā hóng yǔ duò,xǐ zhú cuì yún xīn。
帘卷迎初燕,樽开款故人。lián juǎn yíng chū yàn,zūn kāi kuǎn gù rén。
闭门题句好,未是虎痴贫。bì mén tí jù hǎo,wèi shì hǔ chī pín。