古诗词

王泽

姑苏感事二首

王泽

百二山河已失扃,孤城独战血魂腥。bǎi èr shān hé yǐ shī jiōng,gū chéng dú zhàn xuè hún xīng。
覆蕉鹿在宁非梦,篝火狐鸣竟不灵。fù jiāo lù zài níng fēi mèng,gōu huǒ hú míng jìng bù líng。
既与群雄争帝鼎,忍随降虏到皇廷。jì yǔ qún xióng zhēng dì dǐng,rěn suí jiàng lǔ dào huáng tíng。
致身早得归麟阁,应共长驱下建瓴。zhì shēn zǎo dé guī lín gé,yīng gòng zhǎng qū xià jiàn líng。

姑苏感事二首

王泽

天星夜落水犀军,又见吴宫走鹿群。tiān xīng yè luò shuǐ xī jūn,yòu jiàn wú gōng zǒu lù qún。
睥睨金汤徒自固,怆惶玉石竟俱焚。pì nì jīn tāng tú zì gù,chuàng huáng yù shí jìng jù fén。
将军只合田横死,国士宁无豫让存。jiāng jūn zhǐ hé tián héng sǐ,guó shì níng wú yù ràng cún。
风雨明年寒食节,□盂谁上太妃坟。fēng yǔ míng nián hán shí jié,yú shuí shàng tài fēi fén。

徽宗画瓶中桂花

王泽

玉色官瓶出内家,天香谁贮月中花。yù sè guān píng chū nèi jiā,tiān xiāng shuí zhù yuè zhōng huā。
六宫只爱新凉好,不道金风卷翠华。liù gōng zhǐ ài xīn liáng hǎo,bù dào jīn fēng juǎn cuì huá。

题画

王泽

茂陵帝子好神仙,别起高楼入半天。mào líng dì zi hǎo shén xiān,bié qǐ gāo lóu rù bàn tiān。
望断巢笙空外下,海山珠树没秋烟。wàng duàn cháo shēng kōng wài xià,hǎi shān zhū shù méi qiū yān。

竹宫青鸟

王泽

阿母瑶池信不通,茂陵松柏老秋风。ā mǔ yáo chí xìn bù tōng,mào líng sōng bǎi lǎo qiū fēng。
野垣春雨丛篁绿,青鸟犹来认故宫。yě yuán chūn yǔ cóng huáng lǜ,qīng niǎo yóu lái rèn gù gōng。

小游仙三首

王泽

中山千日酒初醒,却爱玄都夜景清。zhōng shān qiān rì jiǔ chū xǐng,què ài xuán dōu yè jǐng qīng。
起坐天门吹玉笛,月中珠树起秋声。qǐ zuò tiān mén chuī yù dí,yuè zhōng zhū shù qǐ qiū shēng。

小游仙三首

王泽

东度扶桑看日华,却随王母借飙车。dōng dù fú sāng kàn rì huá,què suí wáng mǔ jiè biāo chē。
夜凉海色平如掌,倒看青天起赤霞。yè liáng hǎi sè píng rú zhǎng,dào kàn qīng tiān qǐ chì xiá。

小游仙三首

王泽

独绕瑶坛歌洞章,青天如水月华凉。dú rào yáo tán gē dòng zhāng,qīng tiān rú shuǐ yuè huá liáng。
闲将一掬芙蓉露,乞与神龙作雨香。xián jiāng yī jū fú róng lù,qǐ yǔ shén lóng zuò yǔ xiāng。

芦雁

王泽

拍天烟水接潇湘,芦苇秋风叶叶凉。pāi tiān yān shuǐ jiē xiāo xiāng,lú wěi qiū fēng yè yè liáng。
何处渔郎夜吹笛,雁群惊起不成行。hé chù yú láng yè chuī dí,yàn qún jīng qǐ bù chéng xíng。

寄友人

王泽

我本东海人,家住东海头。wǒ běn dōng hǎi rén,jiā zhù dōng hǎi tóu。
自从丱角时,便向西州游。zì cóng guàn jiǎo shí,biàn xiàng xī zhōu yóu。
迩来西游十九载,夜夜思归梦东海。ěr lái xī yóu shí jiǔ zài,yè yè sī guī mèng dōng hǎi。
此身厌逐戎马间,落魄唯存壮心在。cǐ shēn yàn zhú róng mǎ jiān,luò pò wéi cún zhuàng xīn zài。
今年始欲向东还,便将归老天台山。jīn nián shǐ yù xiàng dōng hái,biàn jiāng guī lǎo tiān tái shān。
相随仙人养鸡犬,笑弄绿水桃花间。xiāng suí xiān rén yǎng jī quǎn,xiào nòng lǜ shuǐ táo huā jiān。
况闻溪上桃已熟,仙女婵娟面如玉。kuàng wén xī shàng táo yǐ shú,xiān nǚ chán juān miàn rú yù。
春风绾结双绿鬟,舞腰解按山芗曲。chūn fēng wǎn jié shuāng lǜ huán,wǔ yāo jiě àn shān xiāng qū。
去年群仙遥见招,谓予自是王子乔。qù nián qún xiān yáo jiàn zhāo,wèi yǔ zì shì wáng zi qiáo。
山中何尝识酒禁,日日烂醉吹琼箾。shān zhōng hé cháng shí jiǔ jìn,rì rì làn zuì chuī qióng shuò。
昨日才经四明道,故人相见惊绝倒。zuó rì cái jīng sì míng dào,gù rén xiāng jiàn jīng jué dào。
间关万死得生还,颜色还同旧时好。jiān guān wàn sǐ dé shēng hái,yán sè hái tóng jiù shí hǎo。
忽闻天吴落海隅,到海要拾明月珠。hū wén tiān wú luò hǎi yú,dào hǎi yào shí míng yuè zhū。
大风三日撼天黑,海底吹折红珊瑚。dà fēng sān rì hàn tiān hēi,hǎi dǐ chuī zhé hóng shān hú。
洪涛如山老蛟怒,白日江皋塞烟雾。hóng tāo rú shān lǎo jiāo nù,bái rì jiāng gāo sāi yān wù。
仙山咫尺不得归,目送冥冥鸟飞去。xiān shān zhǐ chǐ bù dé guī,mù sòng míng míng niǎo fēi qù。
棹舟惆怅却西回,侧望仙山心欲摧。zhào zhōu chóu chàng què xī huí,cè wàng xiān shān xīn yù cuī。
空怀帝子芙蓉阙,遥望中天两玉台。kōng huái dì zi fú róng quē,yáo wàng zhōng tiān liǎng yù tái。
愁来昏昏枕书睡,呼酒狂歌不成醉。chóu lái hūn hūn zhěn shū shuì,hū jiǔ kuáng gē bù chéng zuì。
丈夫出处真可怜,往往长遭不如意。zhàng fū chū chù zhēn kě lián,wǎng wǎng zhǎng zāo bù rú yì。
作诗为谢丹霞仙,金堂石室无清缘。zuò shī wèi xiè dān xiá xiān,jīn táng shí shì wú qīng yuán。
有心未罢归来约,更待秋风海月圆。yǒu xīn wèi bà guī lái yuē,gèng dài qiū fēng hǎi yuè yuán。
是时方谷真据温台,叔润阻兵不得归,故作是诗。shì shí fāng gǔ zhēn jù wēn tái,shū rùn zǔ bīng bù dé guī,gù zuò shì shī。

题十八学士图

王泽

晋阳天人赤龙子,按剑叱咤风云起。jìn yáng tiān rén chì lóng zi,àn jiàn chì zhà fēng yún qǐ。
下嫌九土足腥秽,欲将乾坤翻海洗。xià xián jiǔ tǔ zú xīng huì,yù jiāng qián kūn fān hǎi xǐ。
妖蟆射杀落九重,日月再启光曈曈。yāo má shè shā luò jiǔ zhòng,rì yuè zài qǐ guāng tóng tóng。
十八文星烂奎璧,玉堂高开连紫宫。shí bā wén xīng làn kuí bì,yù táng gāo kāi lián zǐ gōng。
天生奇才真羽翼,南金大珠何足惜。tiān shēng qí cái zhēn yǔ yì,nán jīn dà zhū hé zú xī。
凤凰笙管宴彤庭,日听四海歌太平。fèng huáng shēng guǎn yàn tóng tíng,rì tīng sì hǎi gē tài píng。
图形更诏丹青手,不独云台画将星。tú xíng gèng zhào dān qīng shǒu,bù dú yún tái huà jiāng xīng。
君不见嬴家祖龙坑学士,山下看瓜同日死。jūn bù jiàn yíng jiā zǔ lóng kēng xué shì,shān xià kàn guā tóng rì sǐ。
阿房壁土未曾干,草绿宫垣哭秋鬼。ā fáng bì tǔ wèi céng gàn,cǎo lǜ gōng yuán kū qiū guǐ。

赵松雪八骏图

王泽

赵家王孙擅好书,更复画马如江都。zhào jiā wáng sūn shàn hǎo shū,gèng fù huà mǎ rú jiāng dōu。
尝从玉堂罢春直,惯写天马随监奴。cháng cóng yù táng bà chūn zhí,guàn xiě tiān mǎ suí jiān nú。
马来西宛龙八尺,势或怒惊如鹊立。mǎ lái xī wǎn lóng bā chǐ,shì huò nù jīng rú què lì。
似疑初浴荥河波,身上龙纹五花湿。shì yí chū yù xíng hé bō,shēn shàng lóng wén wǔ huā shī。
王孙写骏不写形,运思已入天机精。wáng sūn xiě jùn bù xiě xíng,yùn sī yǐ rù tiān jī jīng。
都将临池古书法,落笔一扫千人惊。dōu jiāng lín chí gǔ shū fǎ,luò bǐ yī sǎo qiān rén jīng。
今逢此图乃八匹,老我见之唯叹息。jīn féng cǐ tú nǎi bā pǐ,lǎo wǒ jiàn zhī wéi tàn xī。
人间驽马漫纷纭,天上龙文谁购得。rén jiān nú mǎ màn fēn yún,tiān shàng lóng wén shuí gòu dé。
忆昨八骏登瑶池,昆仑万里天西陲。yì zuó bā jùn dēng yáo chí,kūn lún wàn lǐ tiān xī chuí。
风行电迈景恍惚,翠蕤不动天王旗。fēng xíng diàn mài jǐng huǎng hū,cuì ruí bù dòng tiān wáng qí。
古来八骏虽已矣,房星在天还不死。gǔ lái bā jùn suī yǐ yǐ,fáng xīng zài tiān hái bù sǐ。
雄姿伏枥世岂无,胡乃唯称穆天子。xióng zī fú lì shì qǐ wú,hú nǎi wéi chēng mù tiān zi。

题方道人壶□诗

王泽

仙城芙蓉青匝溪,郁萧琼馆开浮黎。xiān chéng fú róng qīng zā xī,yù xiāo qióng guǎn kāi fú lí。
飞甍仰空不可跻,青壁直上缘金梯。fēi méng yǎng kōng bù kě jī,qīng bì zhí shàng yuán jīn tī。
仙人星冠紫霞服,万□不死中冥栖。xiān rén xīng guān zǐ xiá fú,wàn bù sǐ zhōng míng qī。
山中芝田春雨熟,绿叶如掌人参齐。shān zhōng zhī tián chūn yǔ shú,lǜ yè rú zhǎng rén cān qí。
君曾学仙炼仙骨,丹经夜读灯燃藜。jūn céng xué xiān liàn xiān gǔ,dān jīng yè dú dēng rán lí。
华星荣荧云月澹,桂树露湿青鸾啼。huá xīng róng yíng yún yuè dàn,guì shù lù shī qīng luán tí。
东来却访赤松子,溪上白石犹眠羝。dōng lái què fǎng chì sōng zi,xī shàng bái shí yóu mián dī。
仙人为惜别意远,水墨写尽仍笺题。xiān rén wèi xī bié yì yuǎn,shuǐ mò xiě jǐn réng jiān tí。
仙山本似玉壶好,别□天地无端倪。xiān shān běn shì yù hú hǎo,bié tiān dì wú duān ní。
只愁洞口缘烟满,咫尺春涧桃花迷。zhǐ chóu dòng kǒu yuán yān mǎn,zhǐ chǐ chūn jiàn táo huā mí。
君今东游几千日,青□已涴人间泥。jūn jīn dōng yóu jǐ qiān rì,qīng yǐ wò rén jiān ní。
岂无黄精扫白发,落日易接红尘低。qǐ wú huáng jīng sǎo bái fā,luò rì yì jiē hóng chén dī。
每从画里见山水,但觉扰扰随醯鸡。měi cóng huà lǐ jiàn shān shuǐ,dàn jué rǎo rǎo suí xī jī。
山中仙人定相忆,每鹤颇寄书来迟。shān zhōng xiān rén dìng xiāng yì,měi hè pǒ jì shū lái chí。
归时为问守鼎虎,药□分我才刀圭。guī shí wèi wèn shǒu dǐng hǔ,yào fēn wǒ cái dāo guī。