古诗词

王跂

西成获稻数十斛辄分三子一甥二首

王跂

九龄文弱骄庭宠,三十清狂恃母怜。jiǔ líng wén ruò jiāo tíng chǒng,sān shí qīng kuáng shì mǔ lián。
常谓优游堪卒岁,不知饥冻逼衰年。cháng wèi yōu yóu kān zú suì,bù zhī jī dòng bī shuāi nián。
孤生冯衍陶潜后,譬死男婚女嫁前。gū shēng féng yǎn táo qián hòu,pì sǐ nán hūn nǚ jià qián。
从此折铛煨粥外,赤髭白足是前缘。cóng cǐ zhé dāng wēi zhōu wài,chì zī bái zú shì qián yuán。

西成获稻数十斛辄分三子一甥二首

王跂

廿载干时十载耕,一朝都罢若游僧。niàn zài gàn shí shí zài gēng,yī cháo dōu bà ruò yóu sēng。
相如箧底消云气,元亮锄头翳月明。xiāng rú qiè dǐ xiāo yún qì,yuán liàng chú tóu yì yuè míng。
畎亩已教羸稚服,瓶罍未免怼妻争。quǎn mǔ yǐ jiào léi zhì fú,píng léi wèi miǎn duì qī zhēng。
家风似此真堪贺,只少参军五十荆。jiā fēng shì cǐ zhēn kān hè,zhǐ shǎo cān jūn wǔ shí jīng。

秋日与史子裕沽饮东村次回忽至

王跂

店依乔树邻官路,路上人多识醉翁。diàn yī qiáo shù lín guān lù,lù shàng rén duō shí zuì wēng。
那管脱巾头共白,只怜对酒叶偏红。nà guǎn tuō jīn tóu gòng bái,zhǐ lián duì jiǔ yè piān hóng。
樽边篱落生凉影,林外风烟积暮空。zūn biān lí luò shēng liáng yǐng,lín wài fēng yān jī mù kōng。
不是此流南巷客,深村谁肯远相从。bù shì cǐ liú nán xiàng kè,shēn cūn shuí kěn yuǎn xiāng cóng。

风寒

王跂

林战飘风霹雳奔,推云拥雾日西昏。lín zhàn piāo fēng pī lì bēn,tuī yún yōng wù rì xī hūn。
质衣换得行三返,握粟沽来止一尊。zhì yī huàn dé xíng sān fǎn,wò sù gū lái zhǐ yī zūn。
吷吷吹窗灯欲灭,蓬蓬冲屋瓦频翻。xuè xuè chuī chuāng dēng yù miè,péng péng chōng wū wǎ pín fān。
明朝阴雪晴霜冷,不是高人也闭门。míng cháo yīn xuě qíng shuāng lěng,bù shì gāo rén yě bì mén。

岁尽二首其一

王跂

三年泪洒犬羊天,岁籥浑如劫后看。sān nián lèi sǎ quǎn yáng tiān,suì yuè hún rú jié hòu kàn。
奉祀岂谙新蜡腊,饰终犹睹汉衣冠。fèng sì qǐ ān xīn là là,shì zhōng yóu dǔ hàn yī guān。
烧殇火傍低星灭,赛社钲随戍鼓残。shāo shāng huǒ bàng dī xīng miè,sài shè zhēng suí shù gǔ cán。
明日屠苏敢辞醉,青阳不禁朔风寒。míng rì tú sū gǎn cí zuì,qīng yáng bù jìn shuò fēng hán。

读文信公集二首

王跂

倾厦谁能一木支,科名虽蚤幸权迟。qīng shà shuí néng yī mù zhī,kē míng suī zǎo xìng quán chí。
两山雅构方投老,万死余身更出师。liǎng shān yǎ gòu fāng tóu lǎo,wàn sǐ yú shēn gèng chū shī。
罴虎从风奔羽檄,蛟螭挟水逐牙旗。pí hǔ cóng fēng bēn yǔ xí,jiāo chī xié shuǐ zhú yá qí。
芦花燕子金陵道,长有啼鹃血翅垂。lú huā yàn zi jīn líng dào,zhǎng yǒu tí juān xuè chì chuí。

读文信公集二首

王跂

小儒炎午未知公,留虏依稀测此胸。xiǎo rú yán wǔ wèi zhī gōng,liú lǔ yī xī cè cǐ xiōng。
但有残生能震动,非关一死要从容。dàn yǒu cán shēng néng zhèn dòng,fēi guān yī sǐ yào cóng róng。
玉琳未没犹梁历,有鬲虽微系夏宗。yù lín wèi méi yóu liáng lì,yǒu gé suī wēi xì xià zōng。
欲救虬须那可得,犬羊惕息锁蛟龙。yù jiù qiú xū nà kě dé,quǎn yáng tì xī suǒ jiāo lóng。

乱后

王跂

二虎贪饕震鼓鼙,一门杀掠到旄倪。èr hǔ tān tāo zhèn gǔ pí,yī mén shā lüè dào máo ní。
秦膺金策天何醉,晋觅花源地已迷。qín yīng jīn cè tiān hé zuì,jìn mì huā yuán dì yǐ mí。
野蓼轩窗杨柳暗,夕阳村巷鹧鸪啼。yě liǎo xuān chuāng yáng liǔ àn,xī yáng cūn xiàng zhè gū tí。
谁言久旱秋方熟,禾黍能将生棘齐。shuí yán jiǔ hàn qiū fāng shú,hé shǔ néng jiāng shēng jí qí。

金陵三首

王跂

三辅江山穴出虎,六朝形胜势蟠龙。sān fǔ jiāng shān xué chū hǔ,liù cháo xíng shèng shì pán lóng。
皇基易绍因迁鼎,家痛难忘异举烽。huáng jī yì shào yīn qiān dǐng,jiā tòng nán wàng yì jǔ fēng。
夜半谁知越州驾,平明自失景阳钟。yè bàn shuí zhī yuè zhōu jià,píng míng zì shī jǐng yáng zhōng。
白头挥日惭无力,西望酣歌泪湿胸。bái tóu huī rì cán wú lì,xī wàng hān gē lèi shī xiōng。

金陵三首

王跂

旧客疲驴瀍涧阴,桥山春树独行吟。jiù kè pí lǘ chán jiàn yīn,qiáo shān chūn shù dú xíng yín。
翠微寒日熊罴肃,紫昊晴烟松柏深。cuì wēi hán rì xióng pí sù,zǐ hào qíng yān sōng bǎi shēn。
共看配天修巨典,谁教陆地作平沉。gòng kàn pèi tiān xiū jù diǎn,shuí jiào lù dì zuò píng chén。
兴亡百变无如此,马赵偏安也笑今。xīng wáng bǎi biàn wú rú cǐ,mǎ zhào piān ān yě xiào jīn。

金陵三首

王跂

白头充赋为长饥,也幸东周丰镐齐。bái tóu chōng fù wèi zhǎng jī,yě xìng dōng zhōu fēng gǎo qí。
济上忽传千骑入,襄城已逐七臣迷。jì shàng hū chuán qiān qí rù,xiāng chéng yǐ zhú qī chén mí。
雨荒晋阙铜驼没,风撼昭陵铁马嘶。yǔ huāng jìn quē tóng tuó méi,fēng hàn zhāo líng tiě mǎ sī。
蹭蹬归来惭复笑,脱刳闲尾又涂泥。cèng dēng guī lái cán fù xiào,tuō kū xián wěi yòu tú ní。

湘江绝句五首

王跂

崖石列?砑,江涨所漱出。yá shí liè yà,jiāng zhǎng suǒ shù chū。
豁如无齿口,轩笑不得合。huō rú wú chǐ kǒu,xuān xiào bù dé hé。

湘江绝句五首

王跂

明峰与芳岸,进退相摩行。míng fēng yǔ fāng àn,jìn tuì xiāng mó xíng。
兼之白云天,秋色凡三层。jiān zhī bái yún tiān,qiū sè fán sān céng。

湘江绝句五首

王跂

同舟白衣人,雪色何??。tóng zhōu bái yī rén,xuě sè hé fēn fēn。
忽有飞来者,方知是鹭群。hū yǒu fēi lái zhě,fāng zhī shì lù qún。

湘江绝句五首

王跂

日带东峰影,断续照西岸。rì dài dōng fēng yǐng,duàn xù zhào xī àn。
下有江半阴,上有山杂乱。xià yǒu jiāng bàn yīn,shàng yǒu shān zá luàn。

湘江绝句五首

王跂

白雾起江面,缭山如平垣。bái wù qǐ jiāng miàn,liáo shān rú píng yuán。
余飞未尽处,犹作雪漫漫。yú fēi wèi jǐn chù,yóu zuò xuě màn màn。

过蔡一卿故居

王跂

空斋人至鸟飞回,始觉山阳一笛哀。kōng zhāi rén zhì niǎo fēi huí,shǐ jué shān yáng yī dí āi。
心似去年秋病酒,卧它僧舍未归来。xīn shì qù nián qiū bìng jiǔ,wò tā sēng shě wèi guī lái。

题上林赋后

王跂

秋风天子阿娇时,蜀客风流入梦思。qiū fēng tiān zi ā jiāo shí,shǔ kè fēng liú rù mèng sī。
携得远山图谱在,篇终特与写长眉。xié dé yuǎn shān tú pǔ zài,piān zhōng tè yǔ xiě zhǎng méi。

冯衍

王跂

冯衍才华世绝伦,时清主圣不容身。féng yǎn cái huá shì jué lún,shí qīng zhǔ shèng bù róng shēn。
江淹赋里谁堪恨,独有关门对孺人。jiāng yān fù lǐ shuí kān hèn,dú yǒu guān mén duì rú rén。

绝句六首

王跂

晓聒东邻赊早秫,暮敲西寺寄迟眠。xiǎo guā dōng lín shē zǎo shú,mù qiāo xī sì jì chí mián。
盈围髻发今成蒜,饶尔清狂更几年。yíng wéi jì fā jīn chéng suàn,ráo ěr qīng kuáng gèng jǐ nián。
691234