古诗词

王鸣雷

槟榔行

王鸣雷

北人苦寒瓜纂纂,开门摘瓜雪已满。běi rén kǔ hán guā zuǎn zuǎn,kāi mén zhāi guā xuě yǐ mǎn。
南人地暖种槟榔,槟榔熟时人提防。nán rén dì nuǎn zhǒng bīn láng,bīn láng shú shí rén tí fáng。
槟榔生花与人食,上堂为客生颜色。bīn láng shēng huā yǔ rén shí,shàng táng wèi kè shēng yán sè。
莫嫌椰大槟榔小,青生蒂熟枝缭绕。mò xián yē dà bīn láng xiǎo,qīng shēng dì shú zhī liáo rào。
树下望树嫁女儿,树大嫁郎槟榔随。shù xià wàng shù jià nǚ ér,shù dà jià láng bīn láng suí。
花时苦怕暴风雨,坚栗宁忧雀与鼠。huā shí kǔ pà bào fēng yǔ,jiān lì níng yōu què yǔ shǔ。
种莫种,县门前,官税槟榔如税田。zhǒng mò zhǒng,xiàn mén qián,guān shuì bīn láng rú shuì tián。
猾莫猾,估人船,虫咀蚁啮眼拣穿。huá mò huá,gū rén chuán,chóng jǔ yǐ niè yǎn jiǎn chuān。
赛莫赛,土人先,树头果下树尾鲜。sài mò sài,tǔ rén xiān,shù tóu guǒ xià shù wěi xiān。
且教槟榔易瓜纂,南人苦寒北人暖。qiě jiào bīn láng yì guā zuǎn,nán rén kǔ hán běi rén nuǎn。

望罗浮

王鸣雷

我生番禺若木东,桂树将攀擘芙蓉。wǒ shēng fān yú ruò mù dōng,guì shù jiāng pān bāi fú róng。
东望罗浮隔沧海,欲往游之未能从。dōng wàng luó fú gé cāng hǎi,yù wǎng yóu zhī wèi néng cóng。
引领朱陵七万尺,招手仙人四百峰。yǐn lǐng zhū líng qī wàn chǐ,zhāo shǒu xiān rén sì bǎi fēng。
神尧洚洪水,二山合其中。shén yáo jiàng hóng shuǐ,èr shān hé qí zhōng。
大禹疏凿还,元圭告成功。dà yǔ shū záo hái,yuán guī gào chéng gōng。
东通至林屋,北通至岱宗。dōng tōng zhì lín wū,běi tōng zhì dài zōng。
地肺相勾连,无可与等同。dì fèi xiāng gōu lián,wú kě yǔ děng tóng。
草木备灵气,鸟兽具奇踪。cǎo mù bèi líng qì,niǎo shòu jù qí zōng。
我昔梦游蓬莱岛,亲见葛洪颜色好。wǒ xī mèng yóu péng lái dǎo,qīn jiàn gé hóng yán sè hǎo。
微笑呼来骑白龙,诸仙奏乐轩辕道。wēi xiào hū lái qí bái lóng,zhū xiān zòu lè xuān yuán dào。
公然独扣石楼门,三更日出层城早。gōng rán dú kòu shí lóu mén,sān gèng rì chū céng chéng zǎo。
飞来蝴蝶大如箕,鸟皆五色文离离。fēi lái hú dié dà rú jī,niǎo jiē wǔ sè wén lí lí。
秦人晋洞汉时鹤,天鸡叫去还咿咿。qín rén jìn dòng hàn shí hè,tiān jī jiào qù hái yī yī。
大石如梁亘湍水,下有竹虫篆其枝。dà shí rú liáng gèn tuān shuǐ,xià yǒu zhú chóng zhuàn qí zhī。
有叟坐弄钵盂月,北斗引我扪天池。yǒu sǒu zuò nòng bō yú yuè,běi dòu yǐn wǒ mén tiān chí。
仿佛麻姑药市立,分明喑虎铁桥骑。fǎng fú má gū yào shì lì,fēn míng yīn hǔ tiě qiáo qí。
春风吹醒梅花梦,此身却在扶胥时。chūn fēng chuī xǐng méi huā mèng,cǐ shēn què zài fú xū shí。
回看沧海还历历,山灵绝不欺我力。huí kàn cāng hǎi hái lì lì,shān líng jué bù qī wǒ lì。
流水长闲睇白云,安得乘风生羽翼。liú shuǐ zhǎng xián dì bái yún,ān dé chéng fēng shēng yǔ yì。
造化长存五岳心,远怀八荒想八极。zào huà zhǎng cún wǔ yuè xīn,yuǎn huái bā huāng xiǎng bā jí。
何当恣我烂漫游,竹杖直策飞云侧。hé dāng zì wǒ làn màn yóu,zhú zhàng zhí cè fēi yún cè。

黄雀行

王鸣雷

戚促戚促,黄雀啄我屋。qī cù qī cù,huáng què zhuó wǒ wū。
为言黄雀勿相逐,北山弩儿开,南山火云暴。wèi yán huáng què wù xiāng zhú,běi shān nǔ ér kāi,nán shān huǒ yún bào。
沧海故交分,谁者为心腹。cāng hǎi gù jiāo fēn,shuí zhě wèi xīn fù。
拔剑捎网罗,身为知己戮。bá jiàn shāo wǎng luó,shēn wèi zhī jǐ lù。
生不逢凤凰,坐盼双鸿鹄。shēng bù féng fèng huáng,zuò pàn shuāng hóng gǔ。
山长路险与心违,不如薄暮空仓宿。shān zhǎng lù xiǎn yǔ xīn wéi,bù rú báo mù kōng cāng sù。

江夜听蜀僧弹琴

王鸣雷

春江江水连江陌,月照行舟送行客。chūn jiāng jiāng shuǐ lián jiāng mò,yuè zhào xíng zhōu sòng xíng kè。
蜀僧弹我绿绮琴,能使一声江水白。shǔ sēng dàn wǒ lǜ qǐ qín,néng shǐ yī shēng jiāng shuǐ bái。
一弦韽韽迟流云,再弦低似曲中君。yī xián ān ān chí liú yún,zài xián dī shì qū zhōng jūn。
复有六弦七弦遍,冷冷万象散幽沉。fù yǒu liù xián qī xián biàn,lěng lěng wàn xiàng sàn yōu chén。
忽续忽断声离澌,枞枞楚楚纷横披。hū xù hū duàn shēng lí sī,cōng cōng chǔ chǔ fēn héng pī。
错落千珠满客耳,前听后听回回喜。cuò luò qiān zhū mǎn kè ěr,qián tīng hòu tīng huí huí xǐ。
倏尔夜色失天河,空馀江水微微波。shū ěr yè sè shī tiān hé,kōng yú jiāng shuǐ wēi wēi bō。
昨宵东院琵琶起,琵琶声调那足比。zuó xiāo dōng yuàn pí pá qǐ,pí pá shēng diào nà zú bǐ。
自是心远意象偏,客里静尽闻如此。zì shì xīn yuǎn yì xiàng piān,kè lǐ jìng jǐn wén rú cǐ。
促舟幽人坐抱膝,听之数起卧还立。cù zhōu yōu rén zuò bào xī,tīng zhī shù qǐ wò hái lì。
移舟更傍水东头,西洲将有蛟螭泣。yí zhōu gèng bàng shuǐ dōng tóu,xī zhōu jiāng yǒu jiāo chī qì。

刺绣词

王鸣雷

稽首稽首,礼佛刺绣。jī shǒu jī shǒu,lǐ fú cì xiù。
阿婆九岁教女时,服侍阿母崇令仪。ā pó jiǔ suì jiào nǚ shí,fú shì ā mǔ chóng lìng yí。
阿女十三谢姊姨,一朝刺血绣灯帷。ā nǚ shí sān xiè zǐ yí,yī cháo cì xuè xiù dēng wéi。
挑纹舍指冥福资,圆持戒满行披缁。tiāo wén shě zhǐ míng fú zī,yuán chí jiè mǎn xíng pī zī。
扣线大士云中披,雪压缟衣霓裳纚,白玉绾结跣足垂。kòu xiàn dà shì yún zhōng pī,xuě yā gǎo yī ní shang lí,bái yù wǎn jié xiǎn zú chuí。
小鱼皈法尾屣屣,相为灌水竹篮随。xiǎo yú guī fǎ wěi xǐ xǐ,xiāng wèi guàn shuǐ zhú lán suí。
绣成佛相庄严施,稽首虔撰刺绣词。xiù chéng fú xiāng zhuāng yán shī,jī shǒu qián zhuàn cì xiù cí。

城南卖花歌

王鸣雷

种花莫种官路侧,官军飒沓行如织。zhǒng huā mò zhǒng guān lù cè,guān jūn sà dá xíng rú zhī。
生涯莫便倚花长,一生花底不闻香。shēng yá mò biàn yǐ huā zhǎng,yī shēng huā dǐ bù wén xiāng。
五陵歌钟日夜起,卖花声过邯郸里。wǔ líng gē zhōng rì yè qǐ,mài huā shēng guò hán dān lǐ。
不买春花买春色,东风引入长安市。bù mǎi chūn huā mǎi chūn sè,dōng fēng yǐn rù zhǎng ān shì。
长安花户剪花彩,一家老幼食工指。zhǎng ān huā hù jiǎn huā cǎi,yī jiā lǎo yòu shí gōng zhǐ。
翻笑城南卖花翁,开时尔宁预寸红。fān xiào chéng nán mài huā wēng,kāi shí ěr níng yù cùn hóng。
客来花下立踟蹰,名花种种香氍毹。kè lái huā xià lì chí chú,míng huā zhǒng zhǒng xiāng qú shū。
悔不移家就帝畿,有时十亩看芳菲。huǐ bù yí jiā jiù dì jī,yǒu shí shí mǔ kàn fāng fēi。
此花开成殊可怜,游丝小瓣扑篱颠。cǐ huā kāi chéng shū kě lián,yóu sī xiǎo bàn pū lí diān。
并是玳瑁珊瑚色,三春开罢残晚天,衰红把火照缠绵。bìng shì dài mào shān hú sè,sān chūn kāi bà cán wǎn tiān,shuāi hóng bǎ huǒ zhào chán mián。
好花胜事若长在,不应东海犁为田。hǎo huā shèng shì ruò zhǎng zài,bù yīng dōng hǎi lí wèi tián。
但愿四海为一家,得钱沽酒仍卖花。dàn yuàn sì hǎi wèi yī jiā,dé qián gū jiǔ réng mài huā。

行经德王废宫

王鸣雷

有客十月行山东,道经德王旧废宫。yǒu kè shí yuè xíng shān dōng,dào jīng dé wáng jiù fèi gōng。
宫边老人时能说,具陈旧入府宫中。gōng biān lǎo rén shí néng shuō,jù chén jiù rù fǔ gōng zhōng。
当时王坐浣妆楼,自夸罗绮几千秋。dāng shí wáng zuò huàn zhuāng lóu,zì kuā luó qǐ jǐ qiān qiū。
此日老人年尚少,眼看春去不知愁。cǐ rì lǎo rén nián shàng shǎo,yǎn kàn chūn qù bù zhī chóu。
池边错落金粉浮,美人夜卷珠帘钩。chí biān cuò luò jīn fěn fú,měi rén yè juǎn zhū lián gōu。
鸭绿小靴红鹤嘴,内信传梳宫样头。yā lǜ xiǎo xuē hóng hè zuǐ,nèi xìn chuán shū gōng yàng tóu。
两旁尽种根深柳,肯把垂杨系马首。liǎng páng jǐn zhǒng gēn shēn liǔ,kěn bǎ chuí yáng xì mǎ shǒu。
雨时又听芭蕉花,自倚诸王不如他。yǔ shí yòu tīng bā jiāo huā,zì yǐ zhū wáng bù rú tā。
一朝会歇繁华地,宫蛙散入行人耳。yī cháo huì xiē fán huá dì,gōng wā sàn rù xíng rén ěr。
行人来去读旧碑,年深碑没时代移。xíng rén lái qù dú jiù bēi,nián shēn bēi méi shí dài yí。
石马森然如有说,儿童歌落青州雪。shí mǎ sēn rán rú yǒu shuō,ér tóng gē luò qīng zhōu xuě。
风起行人莫上台,至今台上生明月。fēng qǐ xíng rén mò shàng tái,zhì jīn tái shàng shēng míng yuè。
十万牛山道上家,不知若个看空花。shí wàn niú shān dào shàng jiā,bù zhī ruò gè kàn kōng huā。
斜阳半落空宫瓦,传说当年旧浣纱。xié yáng bàn luò kōng gōng wǎ,chuán shuō dāng nián jiù huàn shā。
只今鸟雀喧台榭,犹似银屏歌舞夜。zhǐ jīn niǎo què xuān tái xiè,yóu shì yín píng gē wǔ yè。

长安道

王鸣雷

妾本长安儿,生长长安道。qiè běn zhǎng ān ér,shēng zhǎng zhǎng ān dào。
生不识长安,梦是长安路。shēng bù shí zhǎng ān,mèng shì zhǎng ān lù。

子夜歌

王鸣雷

塘上生青蒲,蒲青鱼哈唼。táng shàng shēng qīng pú,pú qīng yú hā shà。
莫将水中凫,弃作坭上鸭。mò jiāng shuǐ zhōng fú,qì zuò ní shàng yā。

子夜歌

王鸣雷

忆欢冒闇去,欢归唤侬时。yì huān mào àn qù,huān guī huàn nóng shí。
侬故不应欢,看他恁底为。nóng gù bù yīng huān,kàn tā nèn dǐ wèi。

子夜歌

王鸣雷

门前乌桕树,是侬别欢处。mén qián wū jiù shù,shì nóng bié huān chù。
门前老鹁鸪,生子白头乌。mén qián lǎo bó gū,shēng zi bái tóu wū。

子夜歌

王鸣雷

昨夜梦明镜,来照欢肩下。zuó yè mèng míng jìng,lái zhào huān jiān xià。
长跪谢明镜,好照欢下马。zhǎng guì xiè míng jìng,hǎo zhào huān xià mǎ。

子夜歌

王鸣雷

中庭含笑花,花开何太早。zhōng tíng hán xiào huā,huā kāi hé tài zǎo。
花落日亦暮,安得人不老。huā luò rì yì mù,ān dé rén bù lǎo。

子夜歌

王鸣雷

飞蛾冲灯灭,那得一心结。fēi é chōng dēng miè,nà dé yī xīn jié。
春蚕作茧时,结下一箱丝。chūn cán zuò jiǎn shí,jié xià yī xiāng sī。

子夜歌

王鸣雷

裁成合欢被,上针扣下针。cái chéng hé huān bèi,shàng zhēn kòu xià zhēn。
鸳鸯绣两头,爱他结同心。yuān yāng xiù liǎng tóu,ài tā jié tóng xīn。

子夜歌

王鸣雷

天上月如欢,月圆还月缺。tiān shàng yuè rú huān,yuè yuán hái yuè quē。
侬如天上云,行则随星月。nóng rú tiān shàng yún,xíng zé suí xīng yuè。
56123