古诗词

王直

题山水赠杨熙节

王直

郭纯永嘉人,善画自畴昔。guō chún yǒng jiā rén,shàn huà zì chóu xī。
兴来展豪素,满眼绚金碧。xīng lái zhǎn háo sù,mǎn yǎn xuàn jīn bì。
永乐年中独擅场,拜官得在内作坊。yǒng lè nián zhōng dú shàn chǎng,bài guān dé zài nèi zuò fāng。
时时承诏恣点染,九重出入生辉光。shí shí chéng zhào zì diǎn rǎn,jiǔ zhòng chū rù shēng huī guāng。
洪熙改元初,进位閤门使。hóng xī gǎi yuán chū,jìn wèi gé mén shǐ。
常言酒后妙入神,倾倒壶觞不知醉。cháng yán jiǔ hòu miào rù shén,qīng dào hú shāng bù zhī zuì。
供御之外颇自珍,一笔岂肯轻与人。gōng yù zhī wài pǒ zì zhēn,yī bǐ qǐ kěn qīng yǔ rén。
忽持此幅来赠我,令我坐忆江南春。hū chí cǐ fú lái zèng wǒ,lìng wǒ zuò yì jiāng nán chūn。
江南何处最奇胜,钱塘西湖谁与并?诸山远近翠若围,艳杏夭桃色相映。jiāng nán hé chù zuì qí shèng,qián táng xī hú shuí yǔ bìng?zhū shān yuǎn jìn cuì ruò wéi,yàn xìng yāo táo sè xiāng yìng。
桥上行人骏马过,桥边桂揖扬清波。qiáo shàng xíng rén jùn mǎ guò,qiáo biān guì yī yáng qīng bō。
岳王祠下乔木老,林逋宅前芳草多。yuè wáng cí xià qiáo mù lǎo,lín bū zhái qián fāng cǎo duō。
春光如此佳可赏,远道迢迢心养养。chūn guāng rú cǐ jiā kě shǎng,yuǎn dào tiáo tiáo xīn yǎng yǎng。
朝回看画悄无言,夜雨寒窗神独往。cháo huí kàn huà qiāo wú yán,yè yǔ hán chuāng shén dú wǎng。
山阳义士真好奇,平生脱略谁得羁。shān yáng yì shì zhēn hǎo qí,píng shēng tuō lüè shuí dé jī。
昨日到京师,秋风露华白。zuó rì dào jīng shī,qiū fēng lù huá bái。
访我小瀛洲,暂作神仙客。fǎng wǒ xiǎo yíng zhōu,zàn zuò shén xiān kè。
飘然复往不可留,拂衣欲向东南游。piāo rán fù wǎng bù kě liú,fú yī yù xiàng dōng nán yóu。
题诗巷画赠尔去,相思定倚新城楼。tí shī xiàng huà zèng ěr qù,xiāng sī dìng yǐ xīn chéng lóu。

同邹侍讲诸公游长春宫故址四首

王直

端居文墨暇,郊原风景融。duān jū wén mò xiá,jiāo yuán fēng jǐng róng。
爰与众君子,游眺出崇墉。yuán yǔ zhòng jūn zi,yóu tiào chū chóng yōng。
崎岖清涧阻,逶迤幽径通。qí qū qīng jiàn zǔ,wēi yí yōu jìng tōng。
靡靡众草绿,茸茸杂花红。mí mí zhòng cǎo lǜ,rōng rōng zá huā hóng。
稍穷林野趣,遂造羽人宫。shāo qióng lín yě qù,suì zào yǔ rén gōng。
鸾笙绝遗响,飙轮不可逢。luán shēng jué yí xiǎng,biāo lún bù kě féng。
颓址剥文础,阴廊落绮栊。tuí zhǐ bō wén chǔ,yīn láng luò qǐ lóng。
因悲昔时士,翘首希方蓬。yīn bēi xī shí shì,qiào shǒu xī fāng péng。

同邹侍讲诸公游长春宫故址四首

王直

昔云有仙人,炼液谢浮埃。xī yún yǒu xiān rén,liàn yè xiè fú āi。
一感当时王,翻然为之来。yī gǎn dāng shí wáng,fān rán wèi zhī lái。
深沉珠贝宫,照曜金银台。shēn chén zhū bèi gōng,zhào yào jīn yín tái。
群仙时往还,共酌流霞杯。qún xiān shí wǎng hái,gòng zhuó liú xiá bēi。
一朝乘化去,遗骨付寒灰。yī cháo chéng huà qù,yí gǔ fù hán huī。
旧径没行迹,空坛生绿苔。jiù jìng méi xíng jì,kōng tán shēng lǜ tái。
冥冥汗漫游,逝者何时回?míng míng hàn màn yóu,shì zhě hé shí huí?
兴怀忽长啸,天风振蓬莱。xīng huái hū zhǎng xiào,tiān fēng zhèn péng lái。

同邹侍讲诸公游长春宫故址四首

王直

飘飘上崇冈,游目眺西山。piāo piāo shàng chóng gāng,yóu mù tiào xī shān。
高山丽晴景,超然神虑闲。gāo shān lì qíng jǐng,chāo rán shén lǜ xián。
群峰竞奔峭,历历纷上干。qún fēng jìng bēn qiào,lì lì fēn shàng gàn。
西连雁门阻,东瞰沧海湾。xī lián yàn mén zǔ,dōng kàn cāng hǎi wān。
信哉天地灵,万古开险艰。xìn zāi tiān dì líng,wàn gǔ kāi xiǎn jiān。
兴言展良游,缅邈不可扳。xīng yán zhǎn liáng yóu,miǎn miǎo bù kě bān。
但看芙蓉色,隐映青云间。dàn kàn fú róng sè,yǐn yìng qīng yún jiān。
灵踪良可感,览胜自忘还。líng zōng liáng kě gǎn,lǎn shèng zì wàng hái。

同邹侍讲诸公游长春宫故址四首

王直

迅飙余霭收,宿雨众流溃。xùn biāo yú ǎi shōu,sù yǔ zhòng liú kuì。
郁郁高原树,好鸟鸣相对。yù yù gāo yuán shù,hǎo niǎo míng xiāng duì。
农家喜暄节,荷锄理荒秽。nóng jiā xǐ xuān jié,hé chú lǐ huāng huì。
昔者鸾鹤居,今为阡陌会。xī zhě luán hè jū,jīn wèi qiān mò huì。
池荷新叶小,园柳飞花碎。chí hé xīn yè xiǎo,yuán liǔ fēi huā suì。
霞明清川曲,云度远天外。xiá míng qīng chuān qū,yún dù yuǎn tiān wài。
景物良可怀,风咏夙所爱。jǐng wù liáng kě huái,fēng yǒng sù suǒ ài。
瀛海浩无垠,沧洲竟安在?yíng hǎi hào wú yín,cāng zhōu jìng ān zài?

书所见

王直

杨柳妖饶湖水满,芙蓉初发茎犹短。yáng liǔ yāo ráo hú shuǐ mǎn,fú róng chū fā jīng yóu duǎn。
小娃打桨并船归,惊起鸳鸯相背飞。xiǎo wá dǎ jiǎng bìng chuán guī,jīng qǐ yuān yāng xiāng bèi fēi。
2612