古诗词

王应斗

春初拟候些庵年兄误有返益阳之耗遂止顷走使南嘉接尹洞庭书知尚客新堤也亟欲鼓一桡相造先报以诗

王应斗

自从风影报仙舲,只道沙湾动客星。zì cóng fēng yǐng bào xiān líng,zhǐ dào shā wān dòng kè xīng。
望里日穷千顷碧,意中时见数峰青。wàng lǐ rì qióng qiān qǐng bì,yì zhōng shí jiàn shù fēng qīng。
因占宝气寻江渚,得引鸿函出洞庭。yīn zhàn bǎo qì xún jiāng zhǔ,dé yǐn hóng hán chū dòng tíng。
五载梦魂如乍醒,好期秋雨话新亭。wǔ zài mèng hún rú zhà xǐng,hǎo qī qiū yǔ huà xīn tíng。

别凤藻与予考选同年分袂四十年矣顷晤令侄广文松心道其春秋九十有一惊喜倍常因忆万历中谢松屏毕松坡并登九十袁中郎捧诏存问作有双松诗今凤翁越九犹健大瑞奇绝忭赋一律书似松心因托寄声以代柬也

王应斗

忆昔天阶执简从,几回长乐共闻钟。yì xī tiān jiē zhí jiǎn cóng,jǐ huí zhǎng lè gòng wén zhōng。
三千里外人同老,九十年馀世罕逢。sān qiān lǐ wài rén tóng lǎo,jiǔ shí nián yú shì hǎn féng。
堪羡熙朝留一凤,恰符神祖植双松。kān xiàn xī cháo liú yī fèng,qià fú shén zǔ zhí shuāng sōng。
缄书正附阿咸好,五夜翻增别思浓。jiān shū zhèng fù ā xián hǎo,wǔ yè fān zēng bié sī nóng。

题邹氏盆景四绝盆松

王应斗

尺寸能含百丈姿,巉岩犹喜托根奇。chǐ cùn néng hán bǎi zhàng zī,chán yán yóu xǐ tuō gēn qí。
堪知细叶迎风夜,不减孤涛绝顶时。kān zhī xì yè yíng fēng yè,bù jiǎn gū tāo jué dǐng shí。

题邹氏盆景四绝盆松

王应斗

方盘如沼立苍宫,短劲凌霜阅岁寒。fāng pán rú zhǎo lì cāng gōng,duǎn jìn líng shuāng yuè suì hán。
自是武侯祠畔种,半株子尺可同看。zì shì wǔ hóu cí pàn zhǒng,bàn zhū zi chǐ kě tóng kàn。

题邹氏盆景四绝盆松

王应斗

霭霭云梢拂翠屏,笙簧日向此君听。ǎi ǎi yún shāo fú cuì píng,shēng huáng rì xiàng cǐ jūn tīng。
石家枉□珊瑚胜,不及苍莨一尺青。shí jiā wǎng shān hú shèng,bù jí cāng làng yī chǐ qīng。

题邹氏盆景四绝盆松

王应斗

瑶华低放小窗间,雪干冰枝不用攀。yáo huá dī fàng xiǎo chuāng jiān,xuě gàn bīng zhī bù yòng pān。
巳把数茎当庾岭,何须千本说孤山。sì bǎ shù jīng dāng yǔ lǐng,hé xū qiān běn shuō gū shān。

佛印烧猪待子瞻

王应斗

□芳勘破味何殊,禅喜风流属大苏。fāng kān pò wèi hé shū,chán xǐ fēng liú shǔ dà sū。
若使屠刀真碍佛,那须烹炙到香厨。ruò shǐ tú dāo zhēn ài fú,nà xū pēng zhì dào xiāng chú。

王应斗

棒底神龙未出潜,在家菩萨可同瞻。bàng dǐ shén lóng wèi chū qián,zài jiā pú sà kě tóng zhān。
群饕未解蒸豚意,大梦何时醒黑甜。qún tāo wèi jiě zhēng tún yì,dà mèng hé shí xǐng hēi tián。

七月十七日快孙生余生十五日

王应斗

宾筵初罢报孙枝,家庆重欢此一时。bīn yán chū bà bào sūn zhī,jiā qìng zhòng huān cǐ yī shí。
裴庾昔年传笑语,甲辰何必问雄雌。péi yǔ xī nián chuán xiào yǔ,jiǎ chén hé bì wèn xióng cí。

王翰宿以诨语二绝见贻步韵答之

王应斗

寒床久矣谢红妆,无复山妻犯太常。hán chuáng jiǔ yǐ xiè hóng zhuāng,wú fù shān qī fàn tài cháng。
群少也遵房老约,不□天壤有王郎。qún shǎo yě zūn fáng lǎo yuē,bù tiān rǎng yǒu wáng láng。

王翰宿以诨语二绝见贻步韵答之

王应斗

频年风雪守衰翁,那得馀欢倚袖红。pín nián fēng xuě shǒu shuāi wēng,nà dé yú huān yǐ xiù hóng。
近悟广成无异术,眼前平地是崆峒。jìn wù guǎng chéng wú yì shù,yǎn qián píng dì shì kōng dòng。

拟游仙曲再和前韵

王应斗

隐隐天台伴素妆,赤霞城里话家常。yǐn yǐn tiān tái bàn sù zhuāng,chì xiá chéng lǐ huà jiā cháng。
桃花开遍无穷树,只笑思归旧阮郎。táo huā kāi biàn wú qióng shù,zhǐ xiào sī guī jiù ruǎn láng。

拟游仙曲再和前韵

王应斗

太华峰顶会苍翁,共看莲花十丈红。tài huá fēng dǐng huì cāng wēng,gòng kàn lián huā shí zhàng hóng。
乘兴不知归路迥,又随明月上崆峒。chéng xīng bù zhī guī lù jiǒng,yòu suí míng yuè shàng kōng dòng。

南山有佳色

王应斗

晨光新卷翠微烟,弄态偏于两后妍。chén guāng xīn juǎn cuì wēi yān,nòng tài piān yú liǎng hòu yán。
独坐小楼青自到,不因采菊见悠然。dú zuò xiǎo lóu qīng zì dào,bù yīn cǎi jú jiàn yōu rán。

南山有佳色

王应斗

萧疏岚影乱芙蓉,濯濯迎熏挺数峰。xiāo shū lán yǐng luàn fú róng,zhuó zhuó yíng xūn tǐng shù fēng。
才见飞猿穿绝峤,又惊舞鹤下孤松。cái jiàn fēi yuán chuān jué jiào,yòu jīng wǔ hè xià gū sōng。

南山有佳色

王应斗

重峦浥露洒朝氛,紫绿千峰尽逊君。zhòng luán yì lù sǎ cháo fēn,zǐ lǜ qiān fēng jǐn xùn jūn。
当户分明成好友,莫教山北起浮云。dāng hù fēn míng chéng hǎo yǒu,mò jiào shān běi qǐ fú yún。

南山有佳色

王应斗

气映朱明景自奇,幽窗惟有对君宜。qì yìng zhū míng jǐng zì qí,yōu chuāng wéi yǒu duì jūn yí。
年来晏起无多事,也学韦庄改旧诗。nián lái yàn qǐ wú duō shì,yě xué wéi zhuāng gǎi jiù shī。

南山有佳色

王应斗

把酒何当作寿卮,春林花落鸟衔时。bǎ jiǔ hé dāng zuò shòu zhī,chūn lín huā luò niǎo xián shí。
蓬莱宫阙遥相对,抚景宁堪今昔悲。péng lái gōng quē yáo xiāng duì,fǔ jǐng níng kān jīn xī bēi。

南山有佳色

王应斗

雾隐频年惜豹斑,几番风雨洗春颜。wù yǐn pín nián xī bào bān,jǐ fān fēng yǔ xǐ chūn yán。
沉吟恍入空蒙里,醉梦时飞杳霭间。chén yín huǎng rù kōng méng lǐ,zuì mèng shí fēi yǎo ǎi jiān。

除夕读坡诗

王应斗

年光虚遣酒杯酬,那得诸缘与岁休。nián guāng xū qiǎn jiǔ bēi chóu,nà dé zhū yuán yǔ suì xiū。
堪笑东坡犹耐老,到将长健慱穷愁。kān xiào dōng pō yóu nài lǎo,dào jiāng zhǎng jiàn tuán qióng chóu。
761234