古诗词

王恭

鸣砧寄友人

王恭

候馆空垂幔,荒城又捣砧。hòu guǎn kōng chuí màn,huāng chéng yòu dǎo zhēn。
寒声霜外落,愁思夜中深。hán shēng shuāng wài luò,chóu sī yè zhōng shēn。
响度银灯暗,清和玉漏音。xiǎng dù yín dēng àn,qīng hé yù lòu yīn。
同袍嗟久别,因此惜惊心。tóng páo jiē jiǔ bié,yīn cǐ xī jīng xīn。

寄上清王道人

王恭

闲斋澹无营,忽念山中侣。xián zhāi dàn wú yíng,hū niàn shān zhōng lǚ。
鹤驭杳难期,瑶笙竟何处。hè yù yǎo nán qī,yáo shēng jìng hé chù。
心怀九转丹,梦绕三花树。xīn huái jiǔ zhuǎn dān,mèng rào sān huā shù。
矫首望孤云,飞声寄玄圃。jiǎo shǒu wàng gū yún,fēi shēng jì xuán pǔ。

春登御风台

王恭

寂历芳台古,天空野望长。jì lì fāng tái gǔ,tiān kōng yě wàng zhǎng。
雨晴闲树出,雪尽粤山苍。yǔ qíng xián shù chū,xuě jǐn yuè shān cāng。
露藓凝寒翠,烟花送断香。lù xiǎn níng hán cuì,yān huā sòng duàn xiāng。
御风人不见,徒此立斜阳。yù fēng rén bù jiàn,tú cǐ lì xié yáng。

春登御风台

王恭

雁峰晴翠里,台古独登临。yàn fēng qíng cuì lǐ,tái gǔ dú dēng lín。
沙阜人烟积,山城海戍深。shā fù rén yān jī,shān chéng hǎi shù shēn。
野云飘杖舄,林吹拂衣襟。yě yún piāo zhàng xì,lín chuī fú yī jīn。
仙路无期达,空惊吊古心。xiān lù wú qī dá,kōng jīng diào gǔ xīn。

送僧游吴

王恭

远师何处去,迢递别东林。yuǎn shī hé chù qù,tiáo dì bié dōng lín。
浙水人烟积,吴门雨雪深。zhè shuǐ rén yān jī,wú mén yǔ xuě shēn。
寒山孤烛影,建业暮钟音。hán shān gū zhú yǐng,jiàn yè mù zhōng yīn。
处处应留偈,悬知不住心。chù chù yīng liú jì,xuán zhī bù zhù xīn。

闲居喜故人见过

王恭

幽独空林下,荒斋喜见君。yōu dú kōng lín xià,huāng zhāi xǐ jiàn jūn。
扫苔聊共坐,剪韭更论文。sǎo tái liáo gòng zuò,jiǎn jiǔ gèng lùn wén。
华发扫青镜,浮名寄白云。huá fā sǎo qīng jìng,fú míng jì bái yún。
绨袍如有意,慎勿又离群。tí páo rú yǒu yì,shèn wù yòu lí qún。

闲居喜故人见过

王恭

寂寞卧空斋,闲扉闭绿苔。jì mò wò kōng zhāi,xián fēi bì lǜ tái。
一帘幽梦断,千里故人来。yī lián yōu mèng duàn,qiān lǐ gù rén lái。
野竹迷连骑,空花送酒杯。yě zhú mí lián qí,kōng huā sòng jiǔ bēi。
又愁分手去,心事向谁裁。yòu chóu fēn shǒu qù,xīn shì xiàng shuí cái。

与医者遇诗以赠之

王恭

长桑亲受诀,复饮上池清。zhǎng sāng qīn shòu jué,fù yǐn shàng chí qīng。
卖药宁论价,还山尚隐名。mài yào níng lùn jià,hái shān shàng yǐn míng。
杏林春露积,桔井野泉平。xìng lín chūn lù jī,jú jǐng yě quán píng。
见遇能医国,何辞缨冕荣。jiàn yù néng yī guó,hé cí yīng miǎn róng。

经鄱阳舟中作

王恭

扬帆渡彭蠡,云树晓冥冥。yáng fān dù péng lí,yún shù xiǎo míng míng。
潮到浔阳白,山连建业青。cháo dào xún yáng bái,shān lián jiàn yè qīng。
乾坤随去鸟,江海任流萍。qián kūn suí qù niǎo,jiāng hǎi rèn liú píng。
回首乡林远,归鸿不可听。huí shǒu xiāng lín yuǎn,guī hóng bù kě tīng。

登雁山望太常峰有怀所知

王恭

雁山青翠里,遥见太常峰。yàn shān qīng cuì lǐ,yáo jiàn tài cháng fēng。
胜概无期到,幽人何处逢。shèng gài wú qī dào,yōu rén hé chù féng。
仙源云缥缈,只苑树蒙茸。xiān yuán yún piāo miǎo,zhǐ yuàn shù méng rōng。
兴尽独归去,空林闻暮钟。xīng jǐn dú guī qù,kōng lín wén mù zhōng。

赠道省亲

王恭

独鸐下三天,吹笙度紫烟。dú dí xià sān tiān,chuī shēng dù zǐ yān。
道心飞鸟外,亲舍白云边。dào xīn fēi niǎo wài,qīn shě bái yún biān。
丹脉调香饭,霞衣拂寿筵。dān mài diào xiāng fàn,xiá yī fú shòu yán。
更教人代里,何处觅神仙。gèng jiào rén dài lǐ,hé chù mì shén xiān。

送邑令秩满之天官

王恭

天南望帝畿,迢递入铨闱。tiān nán wàng dì jī,tiáo dì rù quán wéi。
作县三年别,趋朝几日归。zuò xiàn sān nián bié,qū cháo jǐ rì guī。
楚江帆漠漠,淮岸马騑騑。chǔ jiāng fān mò mò,huái àn mǎ fēi fēi。
想是龙池上,香名是尔稀。xiǎng shì lóng chí shàng,xiāng míng shì ěr xī。

六平峰山送人之吴

王恭

斗酒临长驿,孤帆半夕阳。dòu jiǔ lín zhǎng yì,gū fān bàn xī yáng。
花催离思急,柳引醉歌长。huā cuī lí sī jí,liǔ yǐn zuì gē zhǎng。
楚树兼云远,吴江到海苍。chǔ shù jiān yún yuǎn,wú jiāng dào hǎi cāng。
六平山下路,何日更持觞。liù píng shān xià lù,hé rì gèng chí shāng。

田家喜晴

王恭

田家当惜雨,积雨转伤苗。tián jiā dāng xī yǔ,jī yǔ zhuǎn shāng miáo。
诘旦云犹湿,新晴潦渐消。jí dàn yún yóu shī,xīn qíng lǎo jiàn xiāo。
迅雷潜地底,初日映山椒。xùn léi qián dì dǐ,chū rì yìng shān jiāo。
预卜丰年兆,何应答圣朝。yù bo fēng nián zhào,hé yīng dá shèng cháo。

送人使边

王恭

汉节下青冥,边人望使星。hàn jié xià qīng míng,biān rén wàng shǐ xīng。
绣衣辞凤阙,骢马入龙亭。xiù yī cí fèng quē,cōng mǎ rù lóng tíng。
雪净胡天绿,春回塞草青。xuě jìng hú tiān lǜ,chūn huí sāi cǎo qīng。
须令月支长,函表到王庭。xū lìng yuè zhī zhǎng,hán biǎo dào wáng tíng。

咏荔枝

王恭

忆昔开元日,繁华御里看。yì xī kāi yuán rì,fán huá yù lǐ kàn。
玉环天上去,无复到长安。yù huán tiān shàng qù,wú fù dào zhǎng ān。
香沁琼浆冷,红垂火剂团。xiāng qìn qióng jiāng lěng,hóng chuí huǒ jì tuán。
九重思玉食,驰贡未应难。jiǔ zhòng sī yù shí,chí gòng wèi yīng nán。

仲夏五日游盘石其二

王恭

盘石苍山口,欢游重盍簪。pán shí cāng shān kǒu,huān yóu zhòng hé zān。
酒醒荷气琼,云断水容阴。jiǔ xǐng hé qì qióng,yún duàn shuǐ róng yīn。
画楫浮空迥,青娥隔雨深。huà jí fú kōng jiǒng,qīng é gé yǔ shēn。
怀沙千古事,谁是独清心。huái shā qiān gǔ shì,shuí shì dú qīng xīn。

与同志泛舟得江字

王恭

浦口齐桡乐,沧波泛玉缸。pǔ kǒu qí ráo lè,cāng bō fàn yù gāng。
云归山点点,天碧鸟双双。yún guī shān diǎn diǎn,tiān bì niǎo shuāng shuāng。
蚌月凉生夜,鱼风响渡江。bàng yuè liáng shēng yè,yú fēng xiǎng dù jiāng。
兴来须剧饮,无使寸心降。xīng lái xū jù yǐn,wú shǐ cùn xīn jiàng。

怀画史林景时

王恭

故人何处住,独树孟家邻。gù rén hé chù zhù,dú shù mèng jiā lín。
水墨今谁重,云泉我共贫。shuǐ mò jīn shuí zhòng,yún quán wǒ gòng pín。
襟期多古意,交态任时人。jīn qī duō gǔ yì,jiāo tài rèn shí rén。
醉里从挥洒,无钱奉老亲。zuì lǐ cóng huī sǎ,wú qián fèng lǎo qīn。

怀画史林景时

王恭

木墨人皆羡,承平祗布衣。mù mò rén jiē xiàn,chéng píng zhī bù yī。
云山随处写,乡树暂时归。yún shān suí chù xiě,xiāng shù zàn shí guī。
两地愁看月,孤村独掩扉。liǎng dì chóu kàn yuè,gū cūn dú yǎn fēi。
幽期应早计,何事久相违。yōu qī yīng zǎo jì,hé shì jiǔ xiāng wéi。