古诗词

王绂

闰九月王修撰直宅对菊分韵得喜字送其兄行敏

王绂

故人劳远来,所念在难弟。gù rén láo yuǎn lái,suǒ niàn zài nán dì。
久别忽相亲,安能不相喜。jiǔ bié hū xiāng qīn,ān néng bù xiāng xǐ。
况兹值闰九,黄菊正靡靡。kuàng zī zhí rùn jiǔ,huáng jú zhèng mí mí。
掇英泛芳樽,时羞杂陈几。duō yīng fàn fāng zūn,shí xiū zá chén jǐ。
匪徒叙友于,簪缨集乡里。fěi tú xù yǒu yú,zān yīng jí xiāng lǐ。
顾余忝同姓,相爱蒙见齿。gù yú tiǎn tóng xìng,xiāng ài méng jiàn chǐ。
意洽形俱忘,秩秩循有礼。yì qià xíng jù wàng,zhì zhì xún yǒu lǐ。
既夕复秉烛,觞咏情难已。jì xī fù bǐng zhú,shāng yǒng qíng nán yǐ。
天伦固云乐,文会尤足美。tiān lún gù yún lè,wén huì yóu zú měi。
明河转虚檐,零露袭华绮。míng hé zhuǎn xū yán,líng lù xí huá qǐ。
众宾虽已散,迟留独未起。zhòng bīn suī yǐ sàn,chí liú dú wèi qǐ。
明发理归桡,离忧复兹始。míng fā lǐ guī ráo,lí yōu fù zī shǐ。

暮上吕梁洪

王绂

黄河从西来,万里走浊浑。huáng hé cóng xī lái,wàn lǐ zǒu zhuó hún。
吕梁乃故道,势若逸马奔。lǚ liáng nǎi gù dào,shì ruò yì mǎ bēn。
我来趋王程,至此日已昏。wǒ lái qū wáng chéng,zhì cǐ rì yǐ hūn。
挽夫识予意,驾牛乘夜喧。wǎn fū shí yǔ yì,jià niú chéng yè xuān。
滩回石乱斗,水与船相吞。tān huí shí luàn dòu,shuǐ yǔ chuán xiāng tūn。
攀援一失势,转眼不可存。pān yuán yī shī shì,zhuǎn yǎn bù kě cún。
巨缆虽云牢,怀畏时自扪。jù lǎn suī yún láo,huái wèi shí zì mén。
须臾际安流,稍觉宁心魂。xū yú jì ān liú,shāo jué níng xīn hún。
因之劳其勤,斗米代双樽。yīn zhī láo qí qín,dòu mǐ dài shuāng zūn。
汝劳勿复道,吾侪赖君恩。rǔ láo wù fù dào,wú chái lài jūn ēn。

梦两儿

王绂

两儿别来久,累夜梦何频。liǎng ér bié lái jiǔ,lèi yè mèng hé pín。
得非我念儿,无乃儿忆亲。dé fēi wǒ niàn ér,wú nǎi ér yì qīn。
梦中宛如昔,田庐荒且贫。mèng zhōng wǎn rú xī,tián lú huāng qiě pín。
犹能具鸡黍,为父招比邻。yóu néng jù jī shǔ,wèi fù zhāo bǐ lín。
觉来尚征途,渺然万里身。jué lái shàng zhēng tú,miǎo rán wàn lǐ shēn。
归期固难必,归梦谅非真。guī qī gù nán bì,guī mèng liàng fēi zhēn。
愿言各努力,进善光前人。yuàn yán gè nǔ lì,jìn shàn guāng qián rén。
忠君我自勉,孝悌儿当勤。zhōng jūn wǒ zì miǎn,xiào tì ér dāng qín。

题徐训导廷献魁山旧隐

王绂

人品如瞻斗,山名合应魁。rén pǐn rú zhān dòu,shān míng hé yīng kuí。
地灵知孕秀,天赋肯淹才。dì líng zhī yùn xiù,tiān fù kěn yān cái。
笔阵惊同列,文光烛上台。bǐ zhèn jīng tóng liè,wén guāng zhú shàng tái。
高攀蟾窟桂,勇跃禹门雷。gāo pān chán kū guì,yǒng yuè yǔ mén léi。
已作鹍鹏化,空令猿鹤猜。yǐ zuò kūn péng huà,kōng lìng yuán hè cāi。
经横芹泮静,琴弄杏花开。jīng héng qín pàn jìng,qín nòng xìng huā kāi。
宦志云霄待,乡心岁月催。huàn zhì yún xiāo dài,xiāng xīn suì yuè cuī。
黄残松径菊,绿遍石田苔。huáng cán sōng jìng jú,lǜ biàn shí tián tái。
若便寻归驾,移文恐劝回。ruò biàn xún guī jià,yí wén kǒng quàn huí。

呈太常少卿高先生

王绂

礼乐推三代,文章似六经。lǐ lè tuī sān dài,wén zhāng shì liù jīng。
应时明出处,当世仰仪刑。yīng shí míng chū chù,dāng shì yǎng yí xíng。
贾谊趋宣室,桓荣表汉廷。jiǎ yì qū xuān shì,huán róng biǎo hàn tíng。
青云登棘位,皓月映槐厅。qīng yún dēng jí wèi,hào yuè yìng huái tīng。
大笔频追谥,丰碑屡作铭。dà bǐ pín zhuī shì,fēng bēi lǚ zuò míng。
祝釐迎茂祉,赞祀答穹灵。zhù lí yíng mào zhǐ,zàn sì dá qióng líng。
圣主加荣宠,儒林慕德馨。shèng zhǔ jiā róng chǒng,rú lín mù dé xīn。
声名腾宇宙,黼黻佐朝廷。shēng míng téng yǔ zhòu,fǔ fú zuǒ cháo tíng。
小子成樗散,明公耀德星。xiǎo zi chéng chū sàn,míng gōng yào dé xīng。
朽材难切琢,钝刃冀摩硎。xiǔ cái nán qiè zuó,dùn rèn jì mó xíng。
得照青藜火,甘为白泽钉。dé zhào qīng lí huǒ,gān wèi bái zé dīng。
高山恒仰止,鄙业久荒宁。gāo shān héng yǎng zhǐ,bǐ yè jiǔ huāng níng。
讵敢思推挽,何繇乞建瓴。jù gǎn sī tuī wǎn,hé yáo qǐ jiàn líng。
鲋鱼愁旱辙,笼鸟羡秋冥。fù yú chóu hàn zhé,lóng niǎo xiàn qiū míng。
未许升堂室,深怀捧户扃。wèi xǔ shēng táng shì,shēn huái pěng hù jiōng。
可怜昏瞀久,欣睹凤凰翎。kě lián hūn mào jiǔ,xīn dǔ fèng huáng líng。

送赵佥事之福建任

王绂

鸾栖淹枳棘,鹗荐出风尘。luán qī yān zhǐ jí,è jiàn chū fēng chén。
重寄藩维任,荣迁耳目臣。zhòng jì fān wéi rèn,róng qiān ěr mù chén。
拜恩辞北阙,佥宪入南闽。bài ēn cí běi quē,qiān xiàn rù nán mǐn。
驿路梅含笑,都亭柳带颦。yì lù méi hán xiào,dōu tíng liǔ dài pín。
马行吴地晓,帆度浙江春。mǎ xíng wú dì xiǎo,fān dù zhè jiāng chūn。
厅宇榕花合,园林荔子新。tīng yǔ róng huā hé,yuán lín lì zi xīn。
好山供日咏,列郡待时巡。hǎo shān gōng rì yǒng,liè jùn dài shí xún。
本在紏弹职,宜加抚育仁。běn zài tǒu dàn zhí,yí jiā fǔ yù rén。
威声销墨吏,疾苦拯黎民。wēi shēng xiāo mò lì,jí kǔ zhěng lí mín。
伫听廉明誉,君无让古人。zhù tīng lián míng yù,jūn wú ràng gǔ rén。

溪山烟雨图为包公恺写

王绂

溪山茆屋知何处,隔岸青山暗烟树。xī shān máo wū zhī hé chù,gé àn qīng shān àn yān shù。
一棹谁兮路欲迷,缘流似逐桃花去。yī zhào shuí xī lù yù mí,yuán liú shì zhú táo huā qù。
嗟予落寞江海滨,到今懒欲问通津。jiē yǔ luò mò jiāng hǎi bīn,dào jīn lǎn yù wèn tōng jīn。
因君扇底涂狂墨,烟雨苍茫一片春。yīn jūn shàn dǐ tú kuáng mò,yān yǔ cāng máng yī piàn chūn。

为宣指挥题枯木竹石

王绂

修竹娟娟净如洗,古木槎牙半空倚。xiū zhú juān juān jìng rú xǐ,gǔ mù chá yá bàn kōng yǐ。
莫嫌怪石长苍苔,当年曾中将军矢。mò xián guài shí zhǎng cāng tái,dāng nián céng zhōng jiāng jūn shǐ。
将军年少多奇勋,平生意气凌秋云。jiāng jūn nián shǎo duō qí xūn,píng shēng yì qì líng qiū yún。
他年太史书勋业,汗简须当用此君。tā nián tài shǐ shū xūn yè,hàn jiǎn xū dāng yòng cǐ jūn。

过华叔端草堂写晴雨竹壁上

王绂

我爱君家远城郭,绕檐竹色侵帘幕。wǒ ài jūn jiā yuǎn chéng guō,rào yán zhú sè qīn lián mù。
醉中挥翰写晴梢,湘云一剪春阴薄。zuì zhōng huī hàn xiě qíng shāo,xiāng yún yī jiǎn chūn yīn báo。
看来顿觉风气清,耳边恍若闻秋声。kàn lái dùn jué fēng qì qīng,ěr biān huǎng ruò wén qiū shēng。
啸歌到晚不归去,高卧翠阴呼月明。xiào gē dào wǎn bù guī qù,gāo wò cuì yīn hū yuè míng。

过华叔端草堂写晴雨竹壁上

王绂

高轩置酒延夕曛,眼前知己无如君。gāo xuān zhì jiǔ yán xī xūn,yǎn qián zhī jǐ wú rú jūn。
枯肠醉后有芒角,手挥高节凌青云。kū cháng zuì hòu yǒu máng jiǎo,shǒu huī gāo jié líng qīng yún。
图成自觉精灵聚,素壁俄然仪凤羽。tú chéng zì jué jīng líng jù,sù bì é rán yí fèng yǔ。
拟得秋声直造来,剪烛连床听风雨。nǐ dé qiū shēng zhí zào lái,jiǎn zhú lián chuáng tīng fēng yǔ。

吴姬留客行

王绂

吴姬年少才十六,能抱琵琶唱新曲。wú jī nián shǎo cái shí liù,néng bào pí pá chàng xīn qū。
愁连山黛锁青蛾,汗透霞绡湿香玉。chóu lián shān dài suǒ qīng é,hàn tòu xiá xiāo shī xiāng yù。
问郎今去宿谁家,郎须听妾弹琵琶。wèn láng jīn qù sù shuí jiā,láng xū tīng qiè dàn pí pá。
吴城有酒不肯住,巴姬未必颜如花。wú chéng yǒu jiǔ bù kěn zhù,bā jī wèi bì yán rú huā。
迟留那得情相与,芳心一一弦中语。chí liú nà dé qíng xiāng yǔ,fāng xīn yī yī xián zhōng yǔ。
空江霜落叫征鸿,孤棹风高响秋雨。kōng jiāng shuāng luò jiào zhēng hóng,gū zhào fēng gāo xiǎng qiū yǔ。
须臾仿佛临三湘,切切哀猿堪断肠。xū yú fǎng fú lín sān xiāng,qiè qiè āi yuán kān duàn cháng。
巫阳云暗楚台晓,故山不见关山长。wū yáng yún àn chǔ tái xiǎo,gù shān bù jiàn guān shān zhǎng。
弹到悲笳少三拍,郎心欲去何匆迫。dàn dào bēi jiā shǎo sān pāi,láng xīn yù qù hé cōng pò。
挽郎不住郎过船,满江月色秋潮白。wǎn láng bù zhù láng guò chuán,mǎn jiāng yuè sè qiū cháo bái。

题枯木修篁图

王绂

老干昂霄几千丈,天籁时闻夜声响。lǎo gàn áng xiāo jǐ qiān zhàng,tiān lài shí wén yè shēng xiǎng。
一竿修竹共萧森,复托丝萝半空上。yī gān xiū zhú gòng xiāo sēn,fù tuō sī luó bàn kōng shàng。
寒姿久抱幽人贞,良材孰肯摧为薪。hán zī jiǔ bào yōu rén zhēn,liáng cái shú kěn cuī wèi xīn。
总令匠氏未相遇,故山风雨年年春。zǒng lìng jiàng shì wèi xiāng yù,gù shān fēng yǔ nián nián chūn。

早行索水

王绂

鸡鸣晨炊戒轮鞅,闭门一点明星上。jī míng chén chuī jiè lún yāng,bì mén yī diǎn míng xīng shàng。
路出长林不见人,烟深咿轭车声响。lù chū zhǎng lín bù jiàn rén,yān shēn yī è chē shēng xiǎng。
须臾日出气象分,往来行旅才纷纭。xū yú rì chū qì xiàng fēn,wǎng lái xíng lǚ cái fēn yún。
仆夫笑指都城近,宫殿岧峣五色云。pū fū xiào zhǐ dōu chéng jìn,gōng diàn tiáo yáo wǔ sè yún。

为楮府高先生赋牧云歌

王绂

我闻黄初平,牧石惊其兄。wǒ wén huáng chū píng,mù shí jīng qí xiōng。
至今山中石,尚作羝羊形。zhì jīn shān zhōng shí,shàng zuò dī yáng xíng。
又闻苏子卿,风雪牧北庭。yòu wén sū zi qīng,fēng xuě mù běi tíng。
辛勤十九年,犹持汉家旌。xīn qín shí jiǔ nián,yóu chí hàn jiā jīng。
未闻牧云谁氏子,牧云自号逃其名。wèi wén mù yún shuí shì zi,mù yún zì hào táo qí míng。
云中所牧竟何物,以云为牧何所凭。yún zhōng suǒ mù jìng hé wù,yǐ yún wèi mù hé suǒ píng。
比之牧石仙,犹乃系尘缨。bǐ zhī mù shí xiān,yóu nǎi xì chén yīng。
意为牧云人,足不到边城。yì wèi mù yún rén,zú bù dào biān chéng。
但见长裾曳侯第,傍人指是侯门英。dàn jiàn zhǎng jū yè hóu dì,bàng rén zhǐ shì hóu mén yīng。
静中默与元气会,雄谈四座风雷惊。jìng zhōng mò yǔ yuán qì huì,xióng tán sì zuò fēng léi jīng。
端倪变化竟莫测,显晦孰可知其情。duān ní biàn huà jìng mò cè,xiǎn huì shú kě zhī qí qíng。
得非当年豢龙氏,驯致神物驱幽灵。dé fēi dāng nián huàn lóng shì,xùn zhì shén wù qū yōu líng。
丰隆施鞭掣明电,天吴出浪翻沧溟。fēng lóng shī biān chè míng diàn,tiān wú chū làng fān cāng míng。
厥术乃至是,厥德良可称。jué shù nǎi zhì shì,jué dé liáng kě chēng。
吾将荐之达,天府游帝廷。wú jiāng jiàn zhī dá,tiān fǔ yóu dì tíng。
好施霖雨苏苍生呜呼,好施霖雨苏苍生。hǎo shī lín yǔ sū cāng shēng wū hū,hǎo shī lín yǔ sū cāng shēng。

题张县丞凝翠轩卷

王绂

张君结庐修竹里,一榻清风净如洗。zhāng jūn jié lú xiū zhú lǐ,yī tà qīng fēng jìng rú xǐ。
几番过雨看新晴,帘卷春阴落乌几。jǐ fān guò yǔ kàn xīn qíng,lián juǎn chūn yīn luò wū jǐ。
自从作官今未回,家僮日扫林间苔。zì cóng zuò guān jīn wèi huí,jiā tóng rì sǎo lín jiān tái。
何当直造遂吟啸,不问主人毋见猜。hé dāng zhí zào suì yín xiào,bù wèn zhǔ rén wú jiàn cāi。

少妇行

王绂

东家少妇年十五,嫁得良人出为贾。dōng jiā shǎo fù nián shí wǔ,jià dé liáng rén chū wèi jiǎ。
经年书到不言归,肯念春闺别离苦。jīng nián shū dào bù yán guī,kěn niàn chūn guī bié lí kǔ。
西邻年少犹空房,红缨白马羽林郎。xī lín nián shǎo yóu kōng fáng,hóng yīng bái mǎ yǔ lín láng。
眼传芳意已相密,愿作双栖鸳与鸯。yǎn chuán fāng yì yǐ xiāng mì,yuàn zuò shuāng qī yuān yǔ yāng。
朝闻贾死惊未讣,暮奔已作西家妇。cháo wén jiǎ sǐ jīng wèi fù,mù bēn yǐ zuò xī jiā fù。
六亲蒙耻无光辉,方逞妖淫浓态度。liù qīn méng chǐ wú guāng huī,fāng chěng yāo yín nóng tài dù。
欢情得遂无几时,羽林从征须别离。huān qíng dé suì wú jǐ shí,yǔ lín cóng zhēng xū bié lí。
欲去翻思畴昔事,叮咛恐亦还家迟。yù qù fān sī chóu xī shì,dīng níng kǒng yì hái jiā chí。
妾言劝郎郎勿疑,妾今贞守无他为。qiè yán quàn láng láng wù yí,qiè jīn zhēn shǒu wú tā wèi。
可怜妇道真能尽,去后郎心肯全信。kě lián fù dào zhēn néng jǐn,qù hòu láng xīn kěn quán xìn。

为夏叔度写葡萄于雪洲之上因赋叙别

王绂

我生负气尤好奇,襟怀抑塞蟠蛟螭。wǒ shēng fù qì yóu hǎo qí,jīn huái yì sāi pán jiāo chī。
屡遭屈折莫我知,向人委顺长低垂。lǚ zāo qū zhé mò wǒ zhī,xiàng rén wěi shùn zhǎng dī chuí。
倘尔逢君雪洲上,酌我凉州寄来酿。tǎng ěr féng jūn xuě zhōu shàng,zhuó wǒ liáng zhōu jì lái niàng。
醉倾墨汁为君涂,一吐胸中气千丈。zuì qīng mò zhī wèi jūn tú,yī tǔ xiōng zhōng qì qiān zhàng。
维时雨歇凉风生,薄阴零乱纵复横。wéi shí yǔ xiē liáng fēng shēng,báo yīn líng luàn zòng fù héng。
蛰龙蜕骨冷云湿,骊珠出海秋蟾明。zhé lóng tuì gǔ lěng yún shī,lí zhū chū hǎi qiū chán míng。
坐间观者皆惊讶,何繇宝帐人间挂。zuò jiān guān zhě jiē jīng yà,hé yáo bǎo zhàng rén jiān guà。
恐令痴眼起贪心,主者收藏始知画。kǒng lìng chī yǎn qǐ tān xīn,zhǔ zhě shōu cáng shǐ zhī huà。
知我如君能有几,此术聊将游戏耳。zhī wǒ rú jūn néng yǒu jǐ,cǐ shù liáo jiāng yóu xì ěr。
白鸥湖海一身轻,长揖谢君吾去矣。bái ōu hú hǎi yī shēn qīng,zhǎng yī xiè jūn wú qù yǐ。

题青山白云图

王绂

我曾九龙山下住,结庐正在云深处。wǒ céng jiǔ lóng shān xià zhù,jié lú zhèng zài yún shēn chù。
日日看山还看云,长教剪却当檐树。rì rì kàn shān hái kàn yún,zhǎng jiào jiǎn què dāng yán shù。
无端一别猿鹤群,马蹄南北徒纷纭。wú duān yī bié yuán hè qún,mǎ tí nán běi tú fēn yún。
尘途底事拂衣晚,回头愧负山中云。chén tú dǐ shì fú yī wǎn,huí tóu kuì fù shān zhōng yún。

赠竹隐

王绂

君家绕屋多修竹,檐外时闻响寒玉。jūn jiā rào wū duō xiū zhú,yán wài shí wén xiǎng hán yù。
雨歇林窗风日妍,春阴一榻侵衣绿。yǔ xiē lín chuāng fēng rì yán,chūn yīn yī tà qīn yī lǜ。
闭户常令俗驾回,从教三径长苍苔。bì hù cháng lìng sú jià huí,cóng jiào sān jìng zhǎng cāng tái。
予今亦有王猷癖,直造休嫌数往来。yǔ jīn yì yǒu wáng yóu pǐ,zhí zào xiū xián shù wǎng lái。

倭扇谣

王绂

倭人茧纸摺为扇,缺月生辉银满面。wō rén jiǎn zhǐ zhé wèi shàn,quē yuè shēng huī yín mǎn miàn。
阙下年年多贡馀,都人重购何纷如。quē xià nián nián duō gòng yú,dōu rén zhòng gòu hé fēn rú。
杭工巧黠思争利,效倭为扇浑无异。háng gōng qiǎo xiá sī zhēng lì,xiào wō wèi shàn hún wú yì。
价廉百十人不慊,说是倭来方道地。jià lián bǎi shí rén bù qiàn,shuō shì wō lái fāng dào dì。
倭来道便经杭州,廉价却将杭扇收。wō lái dào biàn jīng háng zhōu,lián jià què jiāng háng shàn shōu。
倭收杭扇堪惊怪,转眼街头高价卖。wō shōu háng shàn kān jīng guài,zhuǎn yǎn jiē tóu gāo jià mài。
买扇还家夸扇真,街头持卖真倭人。mǎi shàn hái jiā kuā shàn zhēn,jiē tóu chí mài zhēn wō rén。
倭人茧纸摺为扇,缺月生辉银满面。wō rén jiǎn zhǐ zhé wèi shàn,quē yuè shēng huī yín mǎn miàn。
阙下年年多贡馀,都人重购何纷如。quē xià nián nián duō gòng yú,dōu rén zhòng gòu hé fēn rú。
倭言我扇不欲利,只欲人间古铜器。wō yán wǒ shàn bù yù lì,zhǐ yù rén jiān gǔ tóng qì。
器好年多扇亦多,犹解摩挲看款识。qì hǎo nián duō shàn yì duō,yóu jiě mó sā kàn kuǎn shí。
倭能论器不论财,尊罍彝鼎填街来。wō néng lùn qì bù lùn cái,zūn léi yí dǐng tián jiē lái。
几人怀金不得扇,手中无器空徘徊。jǐ rén huái jīn bù dé shàn,shǒu zhōng wú qì kōng pái huái。
吁嗟古器日应少,倭贡年年扇来好。xū jiē gǔ qì rì yīng shǎo,wō gòng nián nián shàn lái hǎo。