古诗词

王绂

重过小姑山

王绂

不到小姑今十年,望中风景尚依然。bù dào xiǎo gū jīn shí nián,wàng zhōng fēng jǐng shàng yī rán。
庐山金削遥天外,汉水绿浮飞鸟前。lú shān jīn xuē yáo tiān wài,hàn shuǐ lǜ fú fēi niǎo qián。
祠下女巫鸣赛鼓,沙头津吏官船。cí xià nǚ wū míng sài gǔ,shā tóu jīn lì guān chuán。
登临重觅旧题处,崖石岁深萝薜牵。dēng lín zhòng mì jiù tí chù,yá shí suì shēn luó bì qiān。

黄鹤楼

王绂

日暮江天独倚楼,楼高凝望思悠悠。rì mù jiāng tiān dú yǐ lóu,lóu gāo níng wàng sī yōu yōu。
仙人不见鹤不返,江水自流山自秋。xiān rén bù jiàn hè bù fǎn,jiāng shuǐ zì liú shān zì qiū。
七泽渺茫孤鸟度,三湘寥落片云收。qī zé miǎo máng gū niǎo dù,sān xiāng liáo luò piàn yún shōu。
数声长笛知何处,怀抱不胜今古愁。shù shēng zhǎng dí zhī hé chù,huái bào bù shèng jīn gǔ chóu。

黄牛峡早行

王绂

滩下待明船子发,起来篷底尚馀酣。tān xià dài míng chuán zi fā,qǐ lái péng dǐ shàng yú hān。
浪花夹棹卷晴雪,空翠扑人飞晓岚。làng huā jiā zhào juǎn qíng xuě,kōng cuì pū rén fēi xiǎo lán。
胜迹登临多自惬,畏途跋涉信难谙。shèng jì dēng lín duō zì qiè,wèi tú bá shè xìn nán ān。
何当长揖人间事,老卧林丘颇自甘。hé dāng zhǎng yī rén jiān shì,lǎo wò lín qiū pǒ zì gān。

月夜过瞿塘

王绂

瞿塘滟滪足风波,一叶官航抵暮过。qú táng yàn yù zú fēng bō,yī yè guān háng dǐ mù guò。
峡尽顿看江路阔,山开尤喜月明多。xiá jǐn dùn kàn jiāng lù kuò,shān kāi yóu xǐ yuè míng duō。
图分八阵石犹在,柱锁重关铁未磨。tú fēn bā zhèn shí yóu zài,zhù suǒ zhòng guān tiě wèi mó。
惆怅英雄俱已矣,令人千古独悲歌。chóu chàng yīng xióng jù yǐ yǐ,lìng rén qiān gǔ dú bēi gē。

重庆道中苦热

王绂

地近瘴乡秋暑热,客行长日汗流腮。dì jìn zhàng xiāng qiū shǔ rè,kè xíng zhǎng rì hàn liú sāi。
草蒸恶气薰人醉,马蹴飞尘扑面来。cǎo zhēng è qì xūn rén zuì,mǎ cù fēi chén pū miàn lái。
望近驿楼思偃息,行当山路苦萦回。wàng jìn yì lóu sī yǎn xī,xíng dāng shān lù kǔ yíng huí。
虚怀漫有相如渴,深愧应无作赋才。xū huái màn yǒu xiāng rú kě,shēn kuì yīng wú zuò fù cái。

夜发资县

王绂

过雨晚来凉气好,征鞍夜发肯迟留。guò yǔ wǎn lái liáng qì hǎo,zhēng ān yè fā kěn chí liú。
月华照路皎如昼,风叶满山浑是秋。yuè huá zhào lù jiǎo rú zhòu,fēng yè mǎn shān hún shì qiū。
度水柝鸣津口逻,隔烟灯起驿边楼。dù shuǐ tuò míng jīn kǒu luó,gé yān dēng qǐ yì biān lóu。
驱驰本亦勤王事,添得诗情分外幽。qū chí běn yì qín wáng shì,tiān dé shī qíng fēn wài yōu。

晓过双溪道中

王绂

残月欲低溪水明,林香拂拂晓风清。cán yuè yù dī xī shuǐ míng,lín xiāng fú fú xiǎo fēng qīng。
鸟从万木阴中响,人在乱山深处行。niǎo cóng wàn mù yīn zhōng xiǎng,rén zài luàn shān shēn chù xíng。
境异自令心独赏,趣幽翻觉句难成。jìng yì zì lìng xīn dú shǎng,qù yōu fān jué jù nán chéng。
不知蜀道几千里,一路吟哦到锦城。bù zhī shǔ dào jǐ qiān lǐ,yī lù yín ó dào jǐn chéng。

至成都

王绂

京国远来将万里,士民欢悦共讴吟。jīng guó yuǎn lái jiāng wàn lǐ,shì mín huān yuè gòng ōu yín。
久钦西伯施仁政,终见东平乐善心。jiǔ qīn xī bó shī rén zhèng,zhōng jiàn dōng píng lè shàn xīn。
江带锦城花烂漫,山横剑阁树萧森。jiāng dài jǐn chéng huā làn màn,shān héng jiàn gé shù xiāo sēn。
只今宗社安如石,圣念尤亲九族深。zhǐ jīn zōng shè ān rú shí,shèng niàn yóu qīn jiǔ zú shēn。

题杜工部浣花草堂

王绂

浣花溪上草堂前,想像当时思惘然。huàn huā xī shàng cǎo táng qián,xiǎng xiàng dāng shí sī wǎng rán。
鬓老风尘多自感,身经丧乱复谁怜。bìn lǎo fēng chén duō zì gǎn,shēn jīng sàng luàn fù shuí lián。
懒从江夏夸鹦鹉,独向西川拜杜鹃。lǎn cóng jiāng xià kuā yīng wǔ,dú xiàng xī chuān bài dù juān。
知己惟应有严武,醉言何事又招愆。zhī jǐ wéi yīng yǒu yán wǔ,zuì yán hé shì yòu zhāo qiān。

武侯庙

王绂

忠义分明两出师,令人读罢想当时。zhōng yì fēn míng liǎng chū shī,lìng rén dú bà xiǎng dāng shí。
躬耕本亦巢由志,襟抱聊将管乐期。gōng gēng běn yì cháo yóu zhì,jīn bào liáo jiāng guǎn lè qī。
鱼水一时心已合,风云八阵石难移。yú shuǐ yī shí xīn yǐ hé,fēng yún bā zhèn shí nán yí。
长星不使营前坠,礼乐重兴未可知。zhǎng xīng bù shǐ yíng qián zhuì,lǐ lè zhòng xīng wèi kě zhī。

相如驷马桥

王绂

相如辞赋拟风骚,浪迹临邛逸气飘。xiāng rú cí fù nǐ fēng sāo,làng jì lín qióng yì qì piāo。
犊鼻岂应亲涤器,驷车直欲预题桥。dú bí qǐ yīng qīn dí qì,sì chē zhí yù yù tí qiáo。
才名当世黄金重,志愿凌云碧汉遥。cái míng dāng shì huáng jīn zhòng,zhì yuàn líng yún bì hàn yáo。
富贵如何才满意,白头吟里恨偏饶。fù guì rú hé cái mǎn yì,bái tóu yín lǐ hèn piān ráo。

酬四明王教授彬见赠韵

王绂

君才堪作济川舟,愧我无能鬓已秋。jūn cái kān zuò jì chuān zhōu,kuì wǒ wú néng bìn yǐ qiū。
江左家声浑寂寞,山阴宗谱尚绸缪。jiāng zuǒ jiā shēng hún jì mò,shān yīn zōng pǔ shàng chóu móu。
经横绛帐崇师道,裾曳金门久宦游。jīng héng jiàng zhàng chóng shī dào,jū yè jīn mén jiǔ huàn yóu。
正恐相逢又相别,玉瓶同拟醉沙头。zhèng kǒng xiāng féng yòu xiāng bié,yù píng tóng nǐ zuì shā tóu。

再用韵留别

王绂

西风江上促归舟,落木啼猿总是秋。xī fēng jiāng shàng cù guī zhōu,luò mù tí yuán zǒng shì qiū。
愧我半生多旅寓,怜君一见即绸缪。kuì wǒ bàn shēng duō lǚ yù,lián jūn yī jiàn jí chóu móu。
宦情那肯轻同志,乡语偏饶访旧游。huàn qíng nà kěn qīng tóng zhì,xiāng yǔ piān ráo fǎng jiù yóu。
别后相思重回首,吴云迢递海东头。bié hòu xiāng sī zhòng huí shǒu,wú yún tiáo dì hǎi dōng tóu。

酬廖纪善去怠赠韵

王绂

文采芙蕖映碧湾,令人相对意忘还。wén cǎi fú qú yìng bì wān,lìng rén xiāng duì yì wàng hái。
官闲得俸惟酤酒,公退钩帘只看山。guān xián dé fèng wéi gū jiǔ,gōng tuì gōu lián zhǐ kàn shān。
簪笔殿头居纪职,曳裾门下出朝班。zān bǐ diàn tóu jū jì zhí,yè jū mén xià chū cháo bān。
思君正似仙凡隔,瞻望蓬瀛弱水间。sī jūn zhèng shì xiān fán gé,zhān wàng péng yíng ruò shuǐ jiān。

再用韵留别

王绂

巴渝西上几千湾,才得停桡又促还。bā yú xī shàng jǐ qiān wān,cái dé tíng ráo yòu cù hái。
归路渐看京口树,吟筇难遍蜀中山。guī lù jiàn kàn jīng kǒu shù,yín qióng nán biàn shǔ zhōng shān。
黄花老我思秋径,白简怜君缀晓班。huáng huā lǎo wǒ sī qiū jìng,bái jiǎn lián jūn zhuì xiǎo bān。
会别人生那中料,信音须仗往来间。huì bié rén shēng nà zhōng liào,xìn yīn xū zhàng wǎng lái jiān。

中秋对月

王绂

皎皎冰轮对客圆,客心相对两堪怜。jiǎo jiǎo bīng lún duì kè yuán,kè xīn xiāng duì liǎng kān lián。
清光此夜异常夜,狂兴近年非少年。qīng guāng cǐ yè yì cháng yè,kuáng xīng jìn nián fēi shǎo nián。
弟戍边城劳别梦,儿留乡井望归船。dì shù biān chéng láo bié mèng,ér liú xiāng jǐng wàng guī chuán。
一家骨肉分三处,应共感怀多未眠。yī jiā gǔ ròu fēn sān chù,yīng gòng gǎn huái duō wèi mián。

送陈尚宾还靖州

王绂

嗟余湖海度年华,尔复飘零更可嗟。jiē yú hú hǎi dù nián huá,ěr fù piāo líng gèng kě jiē。
旧业暂归翻是客,异乡重到即为家。jiù yè zàn guī fān shì kè,yì xiāng zhòng dào jí wèi jiā。
江连云梦孤帆远,日落衡湘断雁斜。jiāng lián yún mèng gū fān yuǎn,rì luò héng xiāng duàn yàn xié。
后夜月明何处泊,相思回首各天涯。hòu yè yuè míng hé chù pō,xiāng sī huí shǒu gè tiān yá。

舟中晓望都城有怀诸公

王绂

烟深孤塔是长干,路近都城望眼宽。yān shēn gū tǎ shì zhǎng gàn,lù jìn dōu chéng wàng yǎn kuān。
江水今无南北限,山形原作虎龙蟠。jiāng shuǐ jīn wú nán běi xiàn,shān xíng yuán zuò hǔ lóng pán。
云开魏阙朝阳满,月落秦淮晓色寒。yún kāi wèi quē cháo yáng mǎn,yuè luò qín huái xiǎo sè hán。
遥想此时天上客,从容鸣佩列朝端。yáo xiǎng cǐ shí tiān shàng kè,cóng róng míng pèi liè cháo duān。

谢惠皮墩

王绂

拜惠仙墩三尺圆,漆成文采瘦藤穿。bài huì xiān dūn sān chǐ yuán,qī chéng wén cǎi shòu téng chuān。
最宜箕踞长松下,又好跏趺绣佛前。zuì yí jī jù zhǎng sōng xià,yòu hǎo jiā fū xiù fú qián。
四体但能安即了,寸心尤觉静相便。sì tǐ dàn néng ān jí le,cùn xīn yóu jué jìng xiāng biàn。
题诗欲拟琼瑶报,坐对青灯夜不眠。tí shī yù nǐ qióng yáo bào,zuò duì qīng dēng yè bù mián。

题赠秋林草堂图

王绂

书剑飘飘年复年,感侯相见即相怜。shū jiàn piāo piāo nián fù nián,gǎn hóu xiāng jiàn jí xiāng lián。
行藏只说都由已,穷达宁知却在天。xíng cáng zhǐ shuō dōu yóu yǐ,qióng dá níng zhī què zài tiān。
远塞关河迷落日,故山庭院锁秋烟。yuǎn sāi guān hé mí luò rì,gù shān tíng yuàn suǒ qiū yān。
多情猿鹤应贻诮,荒却当年种秫田。duō qíng yuán hè yīng yí qiào,huāng què dāng nián zhǒng shú tián。