古诗词

王履

青柯平

王履

不识青柯义,崎崟独此平。bù shí qīng kē yì,qí yín dú cǐ píng。
山当攀锁处,微觉有松声。shān dāng pān suǒ chù,wēi jué yǒu sōng shēng。
古殿云来往,游人鸟送迎。gǔ diàn yún lái wǎng,yóu rén niǎo sòng yíng。
神祇香火断,连我困肠鸣。shén qí xiāng huǒ duàn,lián wǒ kùn cháng míng。

南峰顶

王履

搔首问青天,曾闻李谪仙?sāo shǒu wèn qīng tiān,céng wén lǐ zhé xiān?
顿归贪静客,飞上最高巅。dùn guī tān jìng kè,fēi shàng zuì gāo diān。
气吐鸿蒙外,神超太极先。qì tǔ hóng méng wài,shén chāo tài jí xiān。
茅龙如可借,直到五城边。máo lóng rú kě jiè,zhí dào wǔ chéng biān。

水帘洞

王履

隐在南峰背,如嫌世俗知。yǐn zài nán fēng bèi,rú xián shì sú zhī。
偶从清荫里,微见白光垂。ǒu cóng qīng yīn lǐ,wēi jiàn bái guāng chuí。
飞溅随风远,琮琤上谷迟。fēi jiàn suí fēng yuǎn,cóng chēng shàng gǔ chí。
众仙闲出洞,可有在钩时。zhòng xiān xián chū dòng,kě yǒu zài gōu shí。

仙掌

王履

崖璺泣膏脂,俄然掌似之。yá wèn qì gāo zhī,é rán zhǎng shì zhī。
不穷亲到实,那释旧传疑。bù qióng qīn dào shí,nà shì jiù chuán yí。
岩壁何曾破,河流本自驰。yán bì hé céng pò,hé liú běn zì chí。
是非无尽极,搔首看风枝。shì fēi wú jǐn jí,sāo shǒu kàn fēng zhī。

玉女殿

王履

太极总先天,明星入道玄。tài jí zǒng xiān tiān,míng xīng rù dào xuán。
玉浆含羽翰,璇盖荡云烟。yù jiāng hán yǔ hàn,xuán gài dàng yún yān。
龙马真随化,神龟也得仙。lóng mǎ zhēn suí huà,shén guī yě dé xiān。
满庭松荫好,匡坐听风弦。mǎn tíng sōng yīn hǎo,kuāng zuò tīng fēng xián。

坐松声中了无它音

王履

一味松风外,何曾寄杂听。yī wèi sōng fēng wài,hé céng jì zá tīng。
空闻归淡漠,玄悟透沉冥。kōng wén guī dàn mò,xuán wù tòu chén míng。
雷岂坤余转,萌非腊后青。léi qǐ kūn yú zhuǎn,méng fēi là hòu qīng。
有诗持换□,来制白云亭。yǒu shī chí huàn,lái zhì bái yún tíng。

下山近青柯平

王履

奇秀掩巑岏,休论五十盘。qí xiù yǎn cuán wán,xiū lùn wǔ shí pán。
半生贪偃蹇,从此解蹒跚。bàn shēng tān yǎn jiǎn,cóng cǐ jiě pán shān。
一涧破秋寂,万松嘘昼寒。yī jiàn pò qiū jì,wàn sōng xū zhòu hán。
自知清太重,不敢再回看。zì zhī qīng tài zhòng,bù gǎn zài huí kàn。

路断处以小枝横阁危石上接过

王履

长有木彴惧,况此枝桥艰。zhǎng yǒu mù zhuó jù,kuàng cǐ zhī qiáo jiān。
目走崎崟外,神沉杳霭间。mù zǒu qí yín wài,shén chén yǎo ǎi jiān。
玉浆宁易许,熊果未轻颁。yù jiāng níng yì xǔ,xióng guǒ wèi qīng bān。
傥然齑粉去,何物尚浮环。tǎng rán jī fěn qù,hé wù shàng fú huán。

经昨所蓦之涧反有怯不自胜之意

王履

礧礧布泓渟,琤潺四面并。léi léi bù hóng tíng,chēng chán sì miàn bìng。
试寻来处熟,忽动老心惊。shì xún lái chù shú,hū dòng lǎo xīn jīng。
石势熊渠虎,风声永固兵。shí shì xióng qú hǔ,fēng shēng yǒng gù bīng。
自怜人我杂,无语看云行。zì lián rén wǒ zá,wú yǔ kàn yún xíng。

玉泉道士携游果园

王履

清旷满虚襟,飘飘正不任。qīng kuàng mǎn xū jīn,piāo piāo zhèng bù rèn。
道人初未晓,邀看枣桃林。dào rén chū wèi xiǎo,yāo kàn zǎo táo lín。
幽鸟窥红颗,泠风进绿阴。yōu niǎo kuī hóng kē,líng fēng jìn lǜ yīn。
匆匆难大嚼,双袖似囊深。cōng cōng nán dà jué,shuāng xiù shì náng shēn。

时伺病隙完未完之图而楼阁无缘仅规规然于侨居小草庐分积薪之半以屑就之

王履

才非顾恺流,那敢建曾楼。cái fēi gù kǎi liú,nà gǎn jiàn céng lóu。
不贵元君赏,宁分立本羞。bù guì yuán jūn shǎng,níng fēn lì běn xiū。
小窗嫌送目,低宇禁抬头。xiǎo chuāng xián sòng mù,dī yǔ jìn tái tóu。
幸与毛元锐,时时过白州。xìng yǔ máo yuán ruì,shí shí guò bái zhōu。

玉泉院二首其一

王履

百道泉回面面幽,琮琤音韵寄冥搜。bǎi dào quán huí miàn miàn yōu,cóng chēng yīn yùn jì míng sōu。
兵余道士浑随俗,火后堂基独占秋。bīng yú dào shì hún suí sú,huǒ hòu táng jī dú zhàn qiū。
尘迹未缘幽涧转,野情先绕上峰流。chén jì wèi yuán yōu jiàn zhuǎn,yě qíng xiān rào shàng fēng liú。
院前洞有扶摇在,笑问如今得睡不。yuàn qián dòng yǒu fú yáo zài,xiào wèn rú jīn dé shuì bù。

石关

王履

裂石为关似洞门,天悭神秀此相分。liè shí wèi guān shì dòng mén,tiān qiān shén xiù cǐ xiāng fēn。
不曾临涧先眠石,未暇登峰且看云。bù céng lín jiàn xiān mián shí,wèi xiá dēng fēng qiě kàn yún。
鸟哢只从中界断,松声专许上方闻。niǎo lòng zhǐ cóng zhōng jiè duàn,sōng shēng zhuān xǔ shàng fāng wén。
谁人更似周征士,不怕钟山孔氏文。shuí rén gèng shì zhōu zhēng shì,bù pà zhōng shān kǒng shì wén。

千尺撞百尺撞

王履

千尺亭亭百尺连,只缘奇观在层巅。qiān chǐ tíng tíng bǎi chǐ lián,zhǐ yuán qí guān zài céng diān。
欹斜朽级难为步,飘忽飞魂只看天。yī xié xiǔ jí nán wèi bù,piāo hū fēi hún zhǐ kàn tiān。
云谷可探神未许,松风宜听耳无权。yún gǔ kě tàn shén wèi xǔ,sōng fēng yí tīng ěr wú quán。
老夫敢向危中过,不是真仙也近仙。lǎo fū gǎn xiàng wēi zhōng guò,bù shì zhēn xiān yě jìn xiān。

老君离垢

王履

缀木悬崖作径通,下临无底翠朦胧。zhuì mù xuán yá zuò jìng tōng,xià lín wú dǐ cuì méng lóng。
丹元未上青琳馆,龙曜先离紫极宫。dān yuán wèi shàng qīng lín guǎn,lóng yào xiān lí zǐ jí gōng。
下界红尘终在地,上方清气却随风。xià jiè hóng chén zhōng zài dì,shàng fāng qīng qì què suí fēng。
险巇难断凭陵辈,惊得幽人满面红。xiǎn xī nán duàn píng líng bèi,jīng dé yōu rén mǎn miàn hóng。

西岳宫

王履

东岳行宫每每分,金方元气祇孤尊。dōng yuè xíng gōng měi měi fēn,jīn fāng yuán qì qí gū zūn。
千秋像设严谁渎,万劫兵残岿自存。qiān qiū xiàng shè yán shuí dú,wàn jié bīng cán kuī zì cún。
肃肃阴风秋倍早,沉沉云树日长昏。sù sù yīn fēng qiū bèi zǎo,chén chén yún shù rì zhǎng hūn。
杜陵老子何多累,空忆真源只漫论。dù líng lǎo zi hé duō lèi,kōng yì zhēn yuán zhǐ màn lùn。

东峰顶见黄河潼关

王履

双松阴底故临边,要见东维万里天。shuāng sōng yīn dǐ gù lín biān,yào jiàn dōng wéi wàn lǐ tiān。
山下有人停步武,望中疑我是神仙。shān xià yǒu rén tíng bù wǔ,wàng zhōng yí wǒ shì shén xiān。
地通荒楚延秋色,河借斜阳透野烟。dì tōng huāng chǔ yán qiū sè,hé jiè xié yáng tòu yě yān。
敢问郁华离垢后,有谁张口下层巅。gǎn wèn yù huá lí gòu hòu,yǒu shuí zhāng kǒu xià céng diān。

因树木翳密不能冠巾但科头上下然时被罥发

王履

如此头颅已自休,但知疏懒送春秋。rú cǐ tóu lú yǐ zì xiū,dàn zhī shū lǎn sòng chūn qiū。
聊曾章甫趋南越,依旧华阳老故丘。liáo céng zhāng fǔ qū nán yuè,yī jiù huá yáng lǎo gù qiū。
暴露不愁萧察见,钓牵还动管宁羞。bào lù bù chóu xiāo chá jiàn,diào qiān hái dòng guǎn níng xiū。
明朝试问庐蒲嫳,也过名山树下不?míng cháo shì wèn lú pú piè,yě guò míng shān shù xià bù?

赠玉泉道士

王履

五十余年扰扰间,每逢山处似无山。wǔ shí yú nián rǎo rǎo jiān,měi féng shān chù shì wú shān。
嵌岩窟里寻三昧,神秀丛中见一班。qiàn yán kū lǐ xún sān mèi,shén xiù cóng zhōng jiàn yī bān。
既解梯飙乘猛进,何须咋齿悔狂攀。jì jiě tī biāo chéng měng jìn,hé xū zǎ chǐ huǐ kuáng pān。
它年傥许重相见,会向师前问九还。tā nián tǎng xǔ zhòng xiāng jiàn,huì xiàng shī qián wèn jiǔ hái。

乡人徐仲瑜见访谈其曾至上方峰所见之详因有失机之憾

王履

直壁无恩锁厌人,玄宫佳胜似迷津。zhí bì wú ēn suǒ yàn rén,xuán gōng jiā shèng shì mí jīn。
不知商岭真忘汉,将谓桃源独避秦。bù zhī shāng lǐng zhēn wàng hàn,jiāng wèi táo yuán dú bì qín。
远树摇情低野甸,断云携恨卷秋旻。yuǎn shù yáo qíng dī yě diān,duàn yún xié hèn juǎn qiū mín。
从今要我如君勇,待伴韦郎过两尘。cóng jīn yào wǒ rú jūn yǒng,dài bàn wéi láng guò liǎng chén。
691234