古诗词

王格

骊山温泉

王格

咸阙无雕辇,骊山尚浴泉。xián quē wú diāo niǎn,lí shān shàng yù quán。
汤池同野壑,水殿只寒烟。tāng chí tóng yě hè,shuǐ diàn zhǐ hán yān。
月冷新丰路,沙沉渭浦田。yuè lěng xīn fēng lù,shā chén wèi pǔ tián。
行人谩投足,谁识濯龙年。xíng rén mán tóu zú,shuí shí zhuó lóng nián。

馆试秋夜闻砧

王格

萧瑟秋风散晚凉,谁家清夜捣衣裳。xiāo sè qiū fēng sàn wǎn liáng,shuí jiā qīng yè dǎo yī shang。
丁丁遥应疏钟响,数数还如落叶忙。dīng dīng yáo yīng shū zhōng xiǎng,shù shù hái rú luò yè máng。
明月有情留小院,征鸿无数挟轻霜。míng yuè yǒu qíng liú xiǎo yuàn,zhēng hóng wú shù xié qīng shuāng。
不堪客梦湘云远,独对寒灯思渺茫。bù kān kè mèng xiāng yún yuǎn,dú duì hán dēng sī miǎo máng。

汉宫人

王格

秋入披香玉露浓,晚妆初罢凤楼钟。qiū rù pī xiāng yù lù nóng,wǎn zhuāng chū bà fèng lóu zhōng。
恃恩醉却昭阳酒,误把红绳戏睡龙。shì ēn zuì què zhāo yáng jiǔ,wù bǎ hóng shéng xì shuì lóng。

病居遣兴

王格

负杖出衡门,登城望绝巘。fù zhàng chū héng mén,dēng chéng wàng jué yǎn。
林疏鸟未繁,山寒草犹浅。lín shū niǎo wèi fán,shān hán cǎo yóu qiǎn。
去水有来舟,故原见新垦。qù shuǐ yǒu lái zhōu,gù yuán jiàn xīn kěn。
牧笛谁家村,樵唱春风坂。mù dí shuí jiā cūn,qiáo chàng chūn fēng bǎn。
忽闻雁度初,因念客行远。hū wén yàn dù chū,yīn niàn kè xíng yuǎn。
缓步归茅庐,惆怅不能饭。huǎn bù guī máo lú,chóu chàng bù néng fàn。