古诗词

王称

感寓

王称

大庭昔酣醉,遗此钧天章。dà tíng xī hān zuì,yí cǐ jūn tiān zhāng。
遂令鹑首墟,虎视吞八荒。suì lìng chún shǒu xū,hǔ shì tūn bā huāng。
嬴基苦莫敦,所恃逾凶狂。yíng jī kǔ mò dūn,suǒ shì yú xiōng kuáng。
诡命终见夺,百二空苍凉。guǐ mìng zhōng jiàn duó,bǎi èr kōng cāng liáng。

感寓

王称

金行昔驰驭,胡马窥神州。jīn xíng xī chí yù,hú mǎ kuī shén zhōu。
诪张厌神鬼,狂恣轻王侯。zhōu zhāng yàn shén guǐ,kuáng zì qīng wáng hóu。
蹴踏五都裂,秽浊三精收。cù tà wǔ dōu liè,huì zhuó sān jīng shōu。
上天实祸淫,所佑在祥休。shàng tiān shí huò yín,suǒ yòu zài xiáng xiū。
岂伊否泰运,一气恒相遒。qǐ yī fǒu tài yùn,yī qì héng xiāng qiú。
经过览故墟,落日黄云浮。jīng guò lǎn gù xū,luò rì huáng yún fú。
冥穹不可讯,泾渭方安流。míng qióng bù kě xùn,jīng wèi fāng ān liú。

感寓

王称

商君挟三术,西游诧秦君。shāng jūn xié sān shù,xī yóu chà qín jūn。
上陈帝王略,邈矣宁见珍。shàng chén dì wáng lüè,miǎo yǐ níng jiàn zhēn。
《阳春》信寡和,《下里》乃得亲。yáng chūn xìn guǎ hé,xià lǐ nǎi dé qīn。
孔辙七十周,信哉无停轮。kǒng zhé qī shí zhōu,xìn zāi wú tíng lún。
我有萦纡思,区区向谁陈。wǒ yǒu yíng yū sī,qū qū xiàng shuí chén。

感寓

王称

番番南昌尉,不知名位卑。fān fān nán chāng wèi,bù zhī míng wèi bēi。
上书抱区区,忠恳何由知。shàng shū bào qū qū,zhōng kěn hé yóu zhī。
灵乌鸣朝阳,莫为世所希。líng wū míng cháo yáng,mò wèi shì suǒ xī。
终然吴门市,散发招鸱夷。zhōng rán wú mén shì,sàn fā zhāo chī yí。

感寓

王称

蚩尤卓长空,汉兵出阴朔。chī yóu zhuó zhǎng kōng,hàn bīng chū yīn shuò。
材官三十万,旌甲蔽墟落。cái guān sān shí wàn,jīng jiǎ bì xū luò。
长驱破轒辒,万里靖寥廓。zhǎng qū pò fén wēn,wàn lǐ jìng liáo kuò。
朔南无王庭,功成卫与霍。shuò nán wú wáng tíng,gōng chéng wèi yǔ huò。
谁知青塞月,白骨照沙漠。shuí zhī qīng sāi yuè,bái gǔ zhào shā mò。

感寓

王称

元精格至理,寂感通幽明。yuán jīng gé zhì lǐ,jì gǎn tōng yōu míng。
造化虽甚微,焉能外吾形。zào huà suī shén wēi,yān néng wài wú xíng。
飞霜激齐台,振风扬楚庭。fēi shuāng jī qí tái,zhèn fēng yáng chǔ tíng。
庶贱尚复尔,况与至道并。shù jiàn shàng fù ěr,kuàng yǔ zhì dào bìng。
圣功极中和,二仪为清宁。shèng gōng jí zhōng hé,èr yí wèi qīng níng。
缅彼归昌音,何时复来吟。miǎn bǐ guī chāng yīn,hé shí fù lái yín。

感寓

王称

秋风肃万物,严霜下空庭。qiū fēng sù wàn wù,yán shuāng xià kōng tíng。
不惜百草晚,惜此兰蕙倾。bù xī bǎi cǎo wǎn,xī cǐ lán huì qīng。
祥麟一朝羁,尼父为涕零。xiáng lín yī cháo jī,ní fù wèi tì líng。
大运固莫测,圣哲那能营。dà yùn gù mò cè,shèng zhé nà néng yíng。
容成安往哉,远迹良冥冥。róng chéng ān wǎng zāi,yuǎn jì liáng míng míng。

感寓

王称

艳色不足贵,所贵在适时。yàn sè bù zú guì,suǒ guì zài shì shí。
昭君倾国容,遂为丹青欺。zhāo jūn qīng guó róng,suì wèi dān qīng qī。
蛾眉嫁绝域,一往不可追。é méi jià jué yù,yī wǎng bù kě zhuī。
至今青冢月,夜夜令人悲。zhì jīn qīng zhǒng yuè,yè yè lìng rén bēi。

感寓

王称

玉丽不盈把,德辉照四邻。yù lì bù yíng bǎ,dé huī zhào sì lín。
段生日偃卧,乃能蕃卫君。duàn shēng rì yǎn wò,nǎi néng fān wèi jūn。
浇风薄士节,自碎明月珍。jiāo fēng báo shì jié,zì suì míng yuè zhēn。
求蝉贵明火,俯仰怀古人。qiú chán guì míng huǒ,fǔ yǎng huái gǔ rén。

感寓

王称

阛居婴世媒,局束无安步。huán jū yīng shì méi,jú shù wú ān bù。
石火流狂飙,忧来鬒成素。shí huǒ liú kuáng biāo,yōu lái zhěn chéng sù。
誓言濯吾缨,释此出门去。shì yán zhuó wú yīng,shì cǐ chū mén qù。
临流弄沧浪,升丘引遐顾。lín liú nòng cāng làng,shēng qiū yǐn xiá gù。
仰羡双飞鸿,肃肃在云路。yǎng xiàn shuāng fēi hóng,sù sù zài yún lù。

感寓

王称

兰以芗见焚,膏以明自煎。lán yǐ xiāng jiàn fén,gāo yǐ míng zì jiān。
高才信非美,贤智成祸愆。gāo cái xìn fēi měi,xián zhì chéng huò qiān。
龚生蹈伟节,楚老有遗言。gōng shēng dǎo wěi jié,chǔ lǎo yǒu yí yán。
清风虽可希,惜哉夭天年。qīng fēng suī kě xī,xī zāi yāo tiān nián。

感寓

王称

直木忌先伐,甘井忌先竭。zhí mù jì xiān fá,gān jǐng jì xiān jié。
何为抱区区,昭如揭日月。hé wèi bào qū qū,zhāo rú jiē rì yuè。
至人善闭关,埋照慎不发。zhì rén shàn bì guān,mái zhào shèn bù fā。
入兽不乱群,虚舟任超越。rù shòu bù luàn qún,xū zhōu rèn chāo yuè。
襄壄迷帝轩,汾阳枉尧辙。xiāng yě mí dì xuān,fén yáng wǎng yáo zhé。
栖心玄灵台,可与人世绝。qī xīn xuán líng tái,kě yǔ rén shì jué。

感寓

王称

春至百卉生,感我池上情。chūn zhì bǎi huì shēng,gǎn wǒ chí shàng qíng。
折芳玩新绿,临风为谁荣。zhé fāng wán xīn lǜ,lín fēng wèi shuí róng。
蠲忿树合欢,忘忧树萱草。juān fèn shù hé huān,wàng yōu shù xuān cǎo。
忿蠲忧亦忘,希夷自为宝。fèn juān yōu yì wàng,xī yí zì wèi bǎo。

感寓

王称

幽居玩群生,小大俱物役。yōu jū wán qún shēng,xiǎo dà jù wù yì。
嗟嗟羽族微,扰扰亦何极。jiē jiē yǔ zú wēi,rǎo rǎo yì hé jí。
鹣鹣共联羽,精卫劳木石。jiān jiān gòng lián yǔ,jīng wèi láo mù shí。
何如三青禽,翘尾戴胜侧。hé rú sān qīng qín,qiào wěi dài shèng cè。

感寓

王称

庖丁擅操割,目行神为虚。páo dīng shàn cāo gē,mù xíng shén wèi xū。
三年无全牛,投刃划有馀。sān nián wú quán niú,tóu rèn huà yǒu yú。
渊情妙至理,岂受外物拘。yuān qíng miào zhì lǐ,qǐ shòu wài wù jū。
冥筌苟不弃,安能得神珠。míng quán gǒu bù qì,ān néng dé shén zhū。

感寓

王称

凌晨采琅玕,溯彼洛水涯。líng chén cǎi láng gān,sù bǐ luò shuǐ yá。
翛然有神遇,绰约间令姿。xiāo rán yǒu shén yù,chuò yuē jiān lìng zī。
投我以佩环,却致交甫辞。tóu wǒ yǐ pèi huán,què zhì jiāo fǔ cí。
艳色岂不姣,赠赂良亦稀。yàn sè qǐ bù jiāo,zèng lù liáng yì xī。
但恐结缡好,中道有所亏。dàn kǒng jié lí hǎo,zhōng dào yǒu suǒ kuī。

感寓

王称

夭夭园中桃,灼灼映绮窗。yāo yāo yuán zhōng táo,zhuó zhuó yìng qǐ chuāng。
窗中有织妇,颜色如青阳。chuāng zhōng yǒu zhī fù,yán sè rú qīng yáng。
三年弄机杼,七襄成报章。sān nián nòng jī zhù,qī xiāng chéng bào zhāng。
成章欲何为,愿以充君裳。chéng zhāng yù hé wèi,yuàn yǐ chōng jūn shang。
但恐不见察,徘徊空感伤。dàn kǒng bù jiàn chá,pái huái kōng gǎn shāng。

感寓

王称

繁条蕴徂谢,清宫媒炎寒。fán tiáo yùn cú xiè,qīng gōng méi yán hán。
泾阳擅秦宠,岂得常交欢。jīng yáng shàn qín chǒng,qǐ dé cháng jiāo huān。
一朝成远间,敛怨东出关。yī cháo chéng yuǎn jiān,liǎn yuàn dōng chū guān。
昔日夭桃花,今同秋草残。xī rì yāo táo huā,jīn tóng qiū cǎo cán。
所以龙阳鱼,痛哉涕汍澜。suǒ yǐ lóng yáng yú,tòng zāi tì wán lán。

感寓

王称

富贵千里合,贫贱促膝离。fù guì qiān lǐ hé,pín jiàn cù xī lí。
骨肉尚云尔,何况他人为。gǔ ròu shàng yún ěr,hé kuàng tā rén wèi。
不睹窦门士,请看蔺庭綦。bù dǔ dòu mén shì,qǐng kàn lìn tíng qí。
翟公何为者,谢客无乃迟。dí gōng hé wèi zhě,xiè kè wú nǎi chí。

感寓

王称

祈龙敏辩给,惠施夸便儇。qí lóng mǐn biàn gěi,huì shī kuā biàn xuān。
竹书信激诡,坚白方自贤。zhú shū xìn jī guǐ,jiān bái fāng zì xián。
腾口徒见尤,胡能事幽玄。téng kǒu tú jiàn yóu,hú néng shì yōu xuán。
九州谁复徵,多方亦已然。jiǔ zhōu shuí fù zhēng,duō fāng yì yǐ rán。
去矣桃李蹊,予将欲忘言。qù yǐ táo lǐ qī,yǔ jiāng yù wàng yán。