古诗词

史俊

题巴州光福寺楠木

史俊

近郭城南山寺深,亭亭奇树出禅林。jìn guō chéng nán shān sì shēn,tíng tíng qí shù chū chán lín。
结根幽壑不知岁,耸干摩天凡几寻。jié gēn yōu hè bù zhī suì,sǒng gàn mó tiān fán jǐ xún。
翠色晚将岚气合,月光时有夜猿吟。cuì sè wǎn jiāng lán qì hé,yuè guāng shí yǒu yè yuán yín。
经行绿叶望成盖,宴坐黄花长满襟。jīng xíng lǜ yè wàng chéng gài,yàn zuò huáng huā zhǎng mǎn jīn。
此木尝闻生豫章,今朝独秀在巴乡。cǐ mù cháng wén shēng yù zhāng,jīn cháo dú xiù zài bā xiāng。
凌霜不肯让松柏,作宇由来称栋梁。líng shuāng bù kěn ràng sōng bǎi,zuò yǔ yóu lái chēng dòng liáng。
会待良工时一眄,应归法水作慈航。huì dài liáng gōng shí yī miǎn,yīng guī fǎ shuǐ zuò cí háng。