古诗词

毛绍龄

题画

毛绍龄

秋风白露荻花鲜,万顷波光接远天。qiū fēng bái lù dí huā xiān,wàn qǐng bō guāng jiē yuǎn tiān。
怅望伊人何处是,孤舟荡漾夕阳边。chàng wàng yī rén hé chù shì,gū zhōu dàng yàng xī yáng biān。

武陵道中

毛绍龄

小艇溪头杨柳深,高飞独鹤伴孤琴。xiǎo tǐng xī tóu yáng liǔ shēn,gāo fēi dú hè bàn gū qín。
落花流水桃源洞,知有秦人何处寻。luò huā liú shuǐ táo yuán dòng,zhī yǒu qín rén hé chù xún。

舟泊断藤峡

毛绍龄

风色萧萧月影残,长湍深夜听潺湲。fēng sè xiāo xiāo yuè yǐng cán,zhǎng tuān shēn yè tīng chán yuán。
青山列戟无人处,笑有孤舟一枕寒。qīng shān liè jǐ wú rén chù,xiào yǒu gū zhōu yī zhěn hán。

闻鹧鸪

毛绍龄

落霞片片夕阳天,寂寂孤城草树连。luò xiá piàn piàn xī yáng tiān,jì jì gū chéng cǎo shù lián。
倦客未归秋又尽,鹧鸪啼破隔江烟。juàn kè wèi guī qiū yòu jǐn,zhè gū tí pò gé jiāng yān。

三月三日刘肯斋以诗约登金山游赏次韵答之

毛绍龄

翠拥山亭漠漠烟,晓联飞盖共翩然。cuì yōng shān tíng mò mò yān,xiǎo lián fēi gài gòng piān rán。
可堪烽火年年是,酒户河桥减昔年。kě kān fēng huǒ nián nián shì,jiǔ hù hé qiáo jiǎn xī nián。

忆昔

毛绍龄

忆昔金堤十里长,榕阴倒影欲分江。yì xī jīn dī shí lǐ zhǎng,róng yīn dào yǐng yù fēn jiāng。
如今破后无人筑,野草荒沙弄夕阳。rú jīn pò hòu wú rén zhù,yě cǎo huāng shā nòng xī yáng。

秋日效古有所思

毛绍龄

晓妆谁与画双蛾,湘浦秋风雁影过。xiǎo zhuāng shuí yǔ huà shuāng é,xiāng pǔ qiū fēng yàn yǐng guò。
江上不传芳信到,可堪明月夜来多。jiāng shàng bù chuán fāng xìn dào,kě kān míng yuè yè lái duō。

爱民碑

毛绍龄

车马经过何处频,丰碑片片驿边新。chē mǎ jīng guò hé chù pín,fēng bēi piàn piàn yì biān xīn。
贫民但卖山头石,不是襄阳堕泪人。pín mín dàn mài shān tóu shí,bù shì xiāng yáng duò lèi rén。