古诗词

王越

浪淘沙

王越

远水接天浮,渺渺扁舟。yuǎn shuǐ jiē tiān fú,miǎo miǎo biǎn zhōu。
去时花雨送春愁。qù shí huā yǔ sòng chūn chóu。
今日归来黄叶闹,又是深秋。jīn rì guī lái huáng yè nào,yòu shì shēn qiū。
聚散两悠悠,白了人头。jù sàn liǎng yōu yōu,bái le rén tóu。
片帆飞影下中流。piàn fān fēi yǐng xià zhōng liú。
载得古今多少恨,都付沙鸥。zài dé gǔ jīn duō shǎo hèn,dōu fù shā ōu。

与李布政彦硕冯佥宪景阳对酌

王越

相逢无奈又离群,樽酒休辞饮几巡。xiāng féng wú nài yòu lí qún,zūn jiǔ xiū cí yǐn jǐ xún。
自笑年来尝送客,不知身是未归人。zì xiào nián lái cháng sòng kè,bù zhī shēn shì wèi guī rén。
马嘶落日青山暮,雁度西风白草新。mǎ sī luò rì qīng shān mù,yàn dù xī fēng bái cǎo xīn。
别恨十分留一半,三分黄叶二分尘。bié hèn shí fēn liú yī bàn,sān fēn huáng yè èr fēn chén。

次赵广文韵

王越

欲问黄花借落英,老从篱下避虚名。yù wèn huáng huā jiè luò yīng,lǎo cóng lí xià bì xū míng。
可怜世态如云变,安得人心似水平。kě lián shì tài rú yún biàn,ān dé rén xīn shì shuǐ píng。
终日遣怀唯仗酒,几年绝口不谈兵。zhōng rì qiǎn huái wéi zhàng jiǔ,jǐ nián jué kǒu bù tán bīng。
溪山只在衡门外,嬴得清闲了此生。xī shān zhǐ zài héng mén wài,yíng dé qīng xián le cǐ shēng。

次韵答马大理天禄

王越

几经破虏战场中,回首微劳总是空。jǐ jīng pò lǔ zhàn chǎng zhōng,huí shǒu wēi láo zǒng shì kōng。
乐水我常惭智者,移山谁不笑愚公。lè shuǐ wǒ cháng cán zhì zhě,yí shān shuí bù xiào yú gōng。
闲来爱饮三杯酒,老去羞谈两石弓。xián lái ài yǐn sān bēi jiǔ,lǎo qù xiū tán liǎng shí gōng。
虚负圣恩无以报,葛衣何敢怨凄风。xū fù shèng ēn wú yǐ bào,gé yī hé gǎn yuàn qī fēng。

独坐感怀

王越

倚遍曲阑愁似海,满庭风雨昼冥冥。yǐ biàn qū lán chóu shì hǎi,mǎn tíng fēng yǔ zhòu míng míng。
呼门有客怜孤注,竞醉无人问独醒。hū mén yǒu kè lián gū zhù,jìng zuì wú rén wèn dú xǐng。
离恨春随芳草绿,归心暮入远山青。lí hèn chūn suí fāng cǎo lǜ,guī xīn mù rù yuǎn shān qīng。
旧时学得幽兰操,弹与钟期一段听。jiù shí xué dé yōu lán cāo,dàn yǔ zhōng qī yī duàn tīng。

丁亥中秋

王越

瑟瑟西风吹雨晴,可怜佳节在边城。sè sè xī fēng chuī yǔ qíng,kě lián jiā jié zài biān chéng。
百年人有几时健,一岁月无今夜明。bǎi nián rén yǒu jǐ shí jiàn,yī suì yuè wú jīn yè míng。
鲁酒为谁浇战骨,商歌空自怨和盟。lǔ jiǔ wèi shuí jiāo zhàn gǔ,shāng gē kōng zì yuàn hé méng。
睢阳已死汾阳老,羞对儿曹说用兵。suī yáng yǐ sǐ fén yáng lǎo,xiū duì ér cáo shuō yòng bīng。

寄王宗贯冢宰

王越

谪居古郢两年多,往事伤心可奈何。zhé jū gǔ yǐng liǎng nián duō,wǎng shì shāng xīn kě nài hé。
正是贾生方忌器,不知曾母已投梭。zhèng shì jiǎ shēng fāng jì qì,bù zhī céng mǔ yǐ tóu suō。
闰年我值黄杨厄,下里谁听《白雪》歌。rùn nián wǒ zhí huáng yáng è,xià lǐ shuí tīng bái xuě gē。
寄与同年老冢宰,平生才气半消磨。jì yǔ tóng nián lǎo zhǒng zǎi,píng shēng cái qì bàn xiāo mó。

自咏

王越

自叹儒官拜将官,谈兵容易用兵难。zì tàn rú guān bài jiāng guān,tán bīng róng yì yòng bīng nán。
世间惟有征夫苦,天下无如边地寒。shì jiān wéi yǒu zhēng fū kǔ,tiān xià wú rú biān dì hán。
发为胡笳吹作雪,心经烽火炼成丹。fā wèi hú jiā chuī zuò xuě,xīn jīng fēng huǒ liàn chéng dān。
朝廷公道明如日,俯仰无惭处处安。cháo tíng gōng dào míng rú rì,fǔ yǎng wú cán chù chù ān。

长安怀古

王越

渭水桥边独倚阑,望中原是古长安。wèi shuǐ qiáo biān dú yǐ lán,wàng zhōng yuán shì gǔ zhǎng ān。
斩蛇赤帝留神剑,堕泪铜仙泣露盘。zhǎn shé chì dì liú shén jiàn,duò lèi tóng xiān qì lù pán。
宫锦为帆天外落,霓裳成队月中看。gōng jǐn wèi fān tiān wài luò,ní shang chéng duì yuè zhōng kàn。
不堪回首风尘后,北斗城荒雁塔寒。bù kān huí shǒu fēng chén hòu,běi dòu chéng huāng yàn tǎ hán。

过红石山

王越

冬来天气正严凝,红石山高策马登。dōng lái tiān qì zhèng yán níng,hóng shí shān gāo cè mǎ dēng。
风向眼中吹出泪,霜于髯上冻成冰。fēng xiàng yǎn zhōng chuī chū lèi,shuāng yú rán shàng dòng chéng bīng。
平胡岂止如擒虎,用将何须似养鹰。píng hú qǐ zhǐ rú qín hǔ,yòng jiāng hé xū shì yǎng yīng。
记得去年经此地,铁衣流汗苦炎蒸。jì dé qù nián jīng cǐ dì,tiě yī liú hàn kǔ yán zhēng。

夜坐

王越

感昔怀今坐夜深,悠悠身世任浮沉。gǎn xī huái jīn zuò yè shēn,yōu yōu shēn shì rèn fú chén。
三缄已锢金人口,百炼难消铁汉心。sān jiān yǐ gù jīn rén kǒu,bǎi liàn nán xiāo tiě hàn xīn。
春瓮有天藏酒圣,草堂无地着书淫。chūn wèng yǒu tiān cáng jiǔ shèng,cǎo táng wú dì zhe shū yín。
不知谁是钟期耳,乘月时来一赏音。bù zhī shuí shì zhōng qī ěr,chéng yuè shí lái yī shǎng yīn。

寄王司马公度

王越

坎止流行总付天,功名何用苦忧煎。kǎn zhǐ liú xíng zǒng fù tiān,gōng míng hé yòng kǔ yōu jiān。
樽中有酒宜欢饮,世上无人再少年。zūn zhōng yǒu jiǔ yí huān yǐn,shì shàng wú rén zài shǎo nián。
六国竟销苏子印,万金空铸邓通钱。liù guó jìng xiāo sū zi yìn,wàn jīn kōng zhù dèng tōng qián。
悠悠世事俱成梦,但得清闲即是仙。yōu yōu shì shì jù chéng mèng,dàn dé qīng xián jí shì xiān。

村乐

王越

爱饮村醪懒赋诗,此中真趣有谁知。ài yǐn cūn láo lǎn fù shī,cǐ zhōng zhēn qù yǒu shuí zhī。
教成白鹤如人舞,买个黄牛当马骑。jiào chéng bái hè rú rén wǔ,mǎi gè huáng niú dāng mǎ qí。
除草涧边春意足,衔云洞口夕阳迟。chú cǎo jiàn biān chūn yì zú,xián yún dòng kǒu xī yáng chí。
吟成独坐空庭久,正是纱窗月上时。yín chéng dú zuò kōng tíng jiǔ,zhèng shì shā chuāng yuè shàng shí。

玺庵为沈介轩赋

王越

扶桑叶老玉窝新,不似黄金箔上身。fú sāng yè lǎo yù wō xīn,bù shì huáng jīn bó shàng shēn。
四壁有光留片月,一丝无罅入纤尘。sì bì yǒu guāng liú piàn yuè,yī sī wú xià rù xiān chén。
醉酣柳絮天涯梦,香暖梅花帐底春。zuì hān liǔ xù tiān yá mèng,xiāng nuǎn méi huā zhàng dǐ chūn。
机事息来还自笑,白头多少未闲人。jī shì xī lái hái zì xiào,bái tóu duō shǎo wèi xián rén。

春寒

王越

二月边城雪尚飞,年年草色见春迟。èr yuè biān chéng xuě shàng fēi,nián nián cǎo sè jiàn chūn chí。
不知上苑新桃李,开到东风第几枝。bù zhī shàng yuàn xīn táo lǐ,kāi dào dōng fēng dì jǐ zhī。

谢安图

王越

高卧东山岁月多,放情声妓欲如何。gāo wò dōng shān suì yuè duō,fàng qíng shēng jì yù rú hé。
后来始为苍生起,却听桓伊席上歌。hòu lái shǐ wèi cāng shēng qǐ,què tīng huán yī xí shàng gē。

烟雨万竿图为松陵曹少诚作

王越

潇潇南下路漫漫,薄暮归来倚棹看。xiāo xiāo nán xià lù màn màn,báo mù guī lái yǐ zhào kàn。
疏雨淡烟秋一片,满江飞翠湿衣寒。shū yǔ dàn yān qiū yī piàn,mǎn jiāng fēi cuì shī yī hán。

走笔送谢大参

王越

卷地风寒声洌洌,夜深吹落关山雪。juǎn dì fēng hán shēng liè liè,yè shēn chuī luò guān shān xuě。
夫君何事远相过,一片冰花冻髯结。fū jūn hé shì yuǎn xiāng guò,yī piàn bīng huā dòng rán jié。
便呼斗酒浇离肠,谈笑气吞胡海热。biàn hū dòu jiǔ jiāo lí cháng,tán xiào qì tūn hú hǎi rè。
三十年来契阔情,无端又作匆匆别。sān shí nián lái qì kuò qíng,wú duān yòu zuò cōng cōng bié。
屈指长安多故人,见君应问天涯客。qū zhǐ zhǎng ān duō gù rén,jiàn jūn yīng wèn tiān yá kè。
为言两鬓已婆娑,独有此心犹似铁。wèi yán liǎng bìn yǐ pó suō,dú yǒu cǐ xīn yóu shì tiě。
吁嗟我老不足怜,塞上征夫泪成血。xū jiē wǒ lǎo bù zú lián,sāi shàng zhēng fū lèi chéng xuè。