古诗词

王彦泓

灯夜记言

王彦泓

娇弱生来酒怕闻,一分尝罢困氤氲。jiāo ruò shēng lái jiǔ pà wén,yī fēn cháng bà kùn yīn yūn。
年来勉受萧郎劝,旋转推排到五分。nián lái miǎn shòu xiāo láng quàn,xuán zhuǎn tuī pái dào wǔ fēn。

灯夜记言

王彦泓

赵家纤瘦阿环肥,长较西施短宓妃。zhào jiā xiān shòu ā huán féi,zhǎng jiào xī shī duǎn mì fēi。
润玉比人端可念,只惭颠倒沈元机。rùn yù bǐ rén duān kě niàn,zhǐ cán diān dào shěn yuán jī。

灯夜记言

王彦泓

翠娥真个见郎开,赤凤谁言为姊来。cuì é zhēn gè jiàn láng kāi,chì fèng shuí yán wèi zǐ lái。
莫更向侬抛隐语,绣床群伴易疑猜。mò gèng xiàng nóng pāo yǐn yǔ,xiù chuáng qún bàn yì yí cāi。

灯夜记言

王彦泓

碧筱当门杏压墙,墙阴细径枕银塘。bì xiǎo dāng mén xìng yā qiáng,qiáng yīn xì jìng zhěn yín táng。
潜来只许心知觉,莫学刘晨带阮郎。qián lái zhǐ xǔ xīn zhī jué,mò xué liú chén dài ruǎn láng。

灯夜记言

王彦泓

经过坊曲女成群,独掩金铺坐忆君。jīng guò fāng qū nǚ chéng qún,dú yǎn jīn pù zuò yì jūn。
灭烛休灯人寝后,隔墙犹有笑声闻。miè zhú xiū dēng rén qǐn hòu,gé qiáng yóu yǒu xiào shēng wén。

灯夜记言

王彦泓

铜绿春衫乍剪裁,称心花样称身材。tóng lǜ chūn shān zhà jiǎn cái,chēng xīn huā yàng chēng shēn cái。
迎春过后无心著,道与西邻一样来。yíng chūn guò hòu wú xīn zhù,dào yǔ xī lín yī yàng lái。

灯夜记言

王彦泓

病辍梳头不看春,卧闻笳鼓咽城闉。bìng chuò shū tóu bù kàn chūn,wò wén jiā gǔ yàn chéng yīn。
悬知户外萧郎过,着眼帘间浪觅人。xuán zhī hù wài xiāo láng guò,zhe yǎn lián jiān làng mì rén。

灯夕悼感

王彦泓

痛逝无心走月明,一编枯坐过三更。tòng shì wú xīn zǒu yuè míng,yī biān kū zuò guò sān gèng。
陆家诗句愁如我,也道城南路怕行。lù jiā shī jù chóu rú wǒ,yě dào chéng nán lù pà xíng。

灯夕悼感

王彦泓

城隅草树响悲风,一点纱灯耿殡宫。chéng yú cǎo shù xiǎng bēi fēng,yī diǎn shā dēng gěng bìn gōng。
记得昔年烟月下,红莲双引到园中。jì dé xī nián yān yuè xià,hóng lián shuāng yǐn dào yuán zhōng。

灯夕悼感

王彦泓

此夕灯前奠枣修,缟衣群婢上空楼。cǐ xī dēng qián diàn zǎo xiū,gǎo yī qún bì shàng kōng lóu。
羡人桩束灯街走,闷向灵筵泣不休。xiàn rén zhuāng shù dēng jiē zǒu,mèn xiàng líng yán qì bù xiū。

灯夕悼感

王彦泓

椒浆浅注勿盈卮,糕碗仍添蜜一匙。jiāo jiāng qiǎn zhù wù yíng zhī,gāo wǎn réng tiān mì yī shi。
曾是向来调药惯,意中甘苦只侬知。céng shì xiàng lái diào yào guàn,yì zhōng gān kǔ zhǐ nóng zhī。

灯夕悼感

王彦泓

遗男婚娶最关怀,垂死叮咛尚百回。yí nán hūn qǔ zuì guān huái,chuí sǐ dīng níng shàng bǎi huí。
今夜香烟灯影裹,可知新妇点茶来。jīn yè xiāng yān dēng yǐng guǒ,kě zhī xīn fù diǎn chá lái。

灯夕悼感

王彦泓

浓熏小像炷牙香,步月邻娃过影堂。nóng xūn xiǎo xiàng zhù yá xiāng,bù yuè lín wá guò yǐng táng。
曾执绣缄称弟子,独揩清泪两三行。céng zhí xiù jiān chēng dì zi,dú kāi qīng lèi liǎng sān xíng。

灯夕悼感

王彦泓

云母灯球施佛前,前春买得映床悬。yún mǔ dēng qiú shī fú qián,qián chūn mǎi dé yìng chuáng xuán。
羸姿侧卧搴帏赏,无分仍看第二年。léi zī cè wò qiān wéi shǎng,wú fēn réng kàn dì èr nián。

白山茶插髻甚可观因书二绝

王彦泓

玉茗先生迥出尘,语言无处不清新。yù míng xiān shēng jiǒng chū chén,yǔ yán wú chù bù qīng xīn。
琼花风度钗头见,更觉堂名绝可人。qióng huā fēng dù chāi tóu jiàn,gèng jué táng míng jué kě rén。

白山茶插髻甚可观因书二绝

王彦泓

第一人簪第一花,风吹花叶雾鬟斜。dì yī rén zān dì yī huā,fēng chuī huā yè wù huán xié。
看来姿韵超天下,当得临川丽句夸。kàn lái zī yùn chāo tiān xià,dāng dé lín chuān lì jù kuā。

偶成

王彦泓

晚晴相唤浣罗衣,惆怅春波没石矶。wǎn qíng xiāng huàn huàn luó yī,chóu chàng chūn bō méi shí jī。
忽觉风吹歌笑近,南邻游女画船归。hū jué fēng chuī gē xiào jìn,nán lín yóu nǚ huà chuán guī。

湘灵

王彦泓

戏仿曹娥把笔初,描花手法未生疏。xì fǎng cáo é bǎ bǐ chū,miáo huā shǒu fǎ wèi shēng shū。
沉吟欲作鸳央字,羞被郎窥不肯书。chén yín yù zuò yuān yāng zì,xiū bèi láng kuī bù kěn shū。

湘灵

王彦泓

玉指新传小忽雷,凌晨已按两三回。yù zhǐ xīn chuán xiǎo hū léi,líng chén yǐ àn liǎng sān huí。
明知阿母娇怜甚,频唤梳头不肯来。míng zhī ā mǔ jiāo lián shén,pín huàn shū tóu bù kěn lái。

湘灵

王彦泓

妆成浴手卸金彄,女伴孜孜看不休。zhuāng chéng yù shǒu xiè jīn kōu,nǚ bàn zī zī kàn bù xiū。
一样绣针花剪手,怪他偏自会梳头。yī yàng xiù zhēn huā jiǎn shǒu,guài tā piān zì huì shū tóu。