古诗词

王彦泓

劝驾词

王彦泓

笑颜曾见斗茶开,香染柔荑绿似苔。xiào yán céng jiàn dòu chá kāi,xiāng rǎn róu tí lǜ shì tái。
恰有紫茸香一饼,瓶笙声里等卿来。qià yǒu zǐ rōng xiāng yī bǐng,píng shēng shēng lǐ děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

薄妆残醉倚郎怀,长看含葩髻上开。báo zhuāng cán zuì yǐ láng huái,zhǎng kàn hán pā jì shàng kāi。
堪称色香俱第一,素馨花发等卿来。kān chēng sè xiāng jù dì yī,sù xīn huā fā děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

旧家花树夹庭阶,新寄书题乞药栽。jiù jiā huā shù jiā tíng jiē,xīn jì shū tí qǐ yào zāi。
为葺药房幽径里,竹窗梅槛等卿来。wèi qì yào fáng yōu jìng lǐ,zhú chuāng méi kǎn děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

严闰无计散幽怀,山水同游梦几回。yán rùn wú jì sàn yōu huái,shān shuǐ tóng yóu mèng jǐ huí。
携取笔床茶灶去,画船烟雨等卿来。xié qǔ bǐ chuáng chá zào qù,huà chuán yān yǔ děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

风波贝锦浪疑猜,一见须将怨险偎。fēng bō bèi jǐn làng yí cāi,yī jiàn xū jiāng yuàn xiǎn wēi。
知有一番拦抵在,浅嗔低骂等卿来。zhī yǒu yī fān lán dǐ zài,qiǎn chēn dī mà děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

三年病渴愧无才,未得琼浆咽一杯。sān nián bìng kě kuì wú cái,wèi dé qióng jiāng yàn yī bēi。
崖蜜乍尝今夜味,浓香细唾等卿来。yá mì zhà cháng jīn yè wèi,nóng xiāng xì tuò děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

红窗女伴互推排,只要檀郎笑口开。hóng chuāng nǚ bàn hù tuī pái,zhǐ yào tán láng xiào kǒu kāi。
况是可儿能不爱,尽消痴妒等卿来。kuàng shì kě ér néng bù ài,jǐn xiāo chī dù děng qīng lái。

劝驾词

王彦泓

谁教倾国更怜才,问答曾凭七字媒。shuí jiào qīng guó gèng lián cái,wèn dá céng píng qī zì méi。
寄语高唐神女道,清词吟遍等卿来。jì yǔ gāo táng shén nǚ dào,qīng cí yín biàn děng qīng lái。

春游绝句

王彦泓

春河曲曲柳丝丝,碧草如烟杏满枝。chūn hé qū qū liǔ sī sī,bì cǎo rú yān xìng mǎn zhī。
开尽画船天未午,游人犹悔上船迟。kāi jǐn huà chuán tiān wèi wǔ,yóu rén yóu huǐ shàng chuán chí。

春游绝句

王彦泓

危栏低接水边扉,暗伫婵娟笑语微。wēi lán dī jiē shuǐ biān fēi,àn zhù chán juān xiào yǔ wēi。
也识爱他歌伎过,竞推红袖卷帘衣。yě shí ài tā gē jì guò,jìng tuī hóng xiù juǎn lián yī。

春游绝句

王彦泓

新芜含绿占晴沙,别舫笙歌不厌哗。xīn wú hán lǜ zhàn qíng shā,bié fǎng shēng gē bù yàn huā。
笑倚船窗才命酒,回风一阵送飞花。xiào yǐ chuán chuāng cái mìng jiǔ,huí fēng yī zhèn sòng fēi huā。

春游绝句

王彦泓

凉篷艇子出城多,满载游闲酒榼过。liáng péng tǐng zi chū chéng duō,mǎn zài yóu xián jiǔ kē guò。
杂坐缓行花岸侧,数人弦管一人歌。zá zuò huǎn xíng huā àn cè,shù rén xián guǎn yī rén gē。

春游绝句

王彦泓

回桡容易及黄昏,窄港争先水半浑。huí ráo róng yì jí huáng hūn,zhǎi gǎng zhēng xiān shuǐ bàn hún。
舆卒篙工相唤处,醉中知近小南门。yú zú gāo gōng xiāng huàn chù,zuì zhōng zhī jìn xiǎo nán mén。

戏赠韬仲叔四十初皮时丁娘在坐

王彦泓

十样生香十索篇,裙裾妙悟有诗传。shí yàng shēng xiāng shí suǒ piān,qún jū miào wù yǒu shī chuán。
柔乡永锡君难老,惑溺才当不惑年。róu xiāng yǒng xī jūn nán lǎo,huò nì cái dāng bù huò nián。

示晚内四首

王彦泓

磨耗雄心渐已空,十年醇酒妇人中。mó hào xióng xīn jiàn yǐ kōng,shí nián chún jiǔ fù rén zhōng。
如今换却看花眼,一事才堪学卧龙。rú jīn huàn què kàn huā yǎn,yī shì cái kān xué wò lóng。

示晚内四首

王彦泓

醒即闲行醉不归,看云起早月眠迟。xǐng jí xián xíng zuì bù guī,kàn yún qǐ zǎo yuè mián chí。
狂踪不待卿垂念,天下男儿睡魇时。kuáng zōng bù dài qīng chuí niàn,tiān xià nán ér shuì yǎn shí。

示晚内四首

王彦泓

所乏唯容语意深,阳朱泣旅获知音。suǒ fá wéi róng yǔ yì shēn,yáng zhū qì lǚ huò zhī yīn。
知卿不费闲膏沐,掩却男范好德心。zhī qīng bù fèi xián gāo mù,yǎn què nán fàn hǎo dé xīn。

示晚内四首

王彦泓

布裳椎髻即无妨,周姥传诗莫记将。bù shang chuí jì jí wú fáng,zhōu lǎo chuán shī mò jì jiāng。
解道谢娘飞絮语,任教天壤笑王郎。jiě dào xiè niáng fēi xù yǔ,rèn jiào tiān rǎng xiào wáng láng。

临行阿锁欲尽写前诗凡十一首既而色有未满曰:『斯语太文妾不用此可为别制数章取数月来情事综迹历历于心者谱之勿诳勿艳勿誉妾姿艺如一语有犯即罚君一杯』余曰『固然但每诗成而卿以为可亦引满赏此何如』一笑许诺遂口占为下酒十六首

王彦泓

笑将卮酒互相搀,瞒却当筵石尉严。xiào jiāng zhī jiǔ hù xiāng chān,mán què dāng yán shí wèi yán。
犹自怕人肠未断,临行分付与鞋尖。yóu zì pà rén cháng wèi duàn,lín xíng fēn fù yǔ xié jiān。

临行阿锁欲尽写前诗凡十一首既而色有未满曰:『斯语太文妾不用此可为别制数章取数月来情事综迹历历于心者谱之勿诳勿艳勿誉妾姿艺如一语有犯即罚君一杯』余曰『固然但每诗成而卿以为可亦引满赏此何如』一笑许诺遂口占为下酒十六首

王彦泓

聚客欢筵列画堂,曲房低几暗留郎。jù kè huān yán liè huà táng,qū fáng dī jǐ àn liú láng。
频频刷鬓熏衣到,先付销魂一段香。pín pín shuā bìn xūn yī dào,xiān fù xiāo hún yī duàn xiāng。