古诗词

王叔承

烂溪采珠歌

王叔承

吴江之东双烂溪,日南合浦不足奇。wú jiāng zhī dōng shuāng làn xī,rì nán hé pǔ bù zú qí。
采来溪蚌大于斗,明珠历历开光辉。cǎi lái xī bàng dà yú dòu,míng zhū lì lì kāi guāng huī。
炯如银河堕片月,群星错落流璇玑。jiǒng rú yín hé duò piàn yuè,qún xīng cuò luò liú xuán jī。
绿珠含笑胡僧叹,走盘五色西摩尼。lǜ zhū hán xiào hú sēng tàn,zǒu pán wǔ sè xī mó ní。
遂令长溪作宝市,竞抛禾黍穿沙泥。suì lìng zhǎng xī zuò bǎo shì,jìng pāo hé shǔ chuān shā ní。
老渔泅波似野獭,儿童出没犹鸬鹚。lǎo yú qiú bō shì yě tǎ,ér tóng chū méi yóu lú cí。
岂无一人二人死,藏珠剖腹心相宜。qǐ wú yī rén èr rén sǐ,cáng zhū pōu fù xīn xiāng yí。
粒珠可换米百斛,朝耕夕耨良苦为。lì zhū kě huàn mǐ bǎi hú,cháo gēng xī nòu liáng kǔ wèi。
是岁山西天雨黍,陇西地震山崩移。shì suì shān xī tiān yǔ shǔ,lǒng xī dì zhèn shān bēng yí。
江南大旱珠岂无,金多谷少宁充饥。jiāng nán dà hàn zhū qǐ wú,jīn duō gǔ shǎo níng chōng jī。
愚民易愚哲人惧,笑倚斜阳坐溪树。yú mín yì yú zhé rén jù,xiào yǐ xié yáng zuò xī shù。
莫得良农半化渔,明年蚬蛤皆堪虑。mò dé liáng nóng bàn huà yú,míng nián xiǎn há jiē kān lǜ。

扬州歌四首其四

王叔承

大银万箱,广场盐万廪。dà yín wàn xiāng,guǎng chǎng yán wàn lǐn。
峨峨虬髯商,日簇红儿饮。é é qiú rán shāng,rì cù hóng ér yǐn。

清明日游新城观音祠

王叔承

一百六日春正浓,江村片水桃花通。yī bǎi liù rì chūn zhèng nóng,jiāng cūn piàn shuǐ táo huā tōng。
兰桡双飞柳底灭,船头细草摇轻红。lán ráo shuāng fēi liǔ dǐ miè,chuán tóu xì cǎo yáo qīng hóng。
女郎祠前美人集,骄春粉黛花神泣。nǚ láng cí qián měi rén jí,jiāo chūn fěn dài huā shén qì。
小姑倚嫂姊将妹,佛香惹袖朝云湿。xiǎo gū yǐ sǎo zǐ jiāng mèi,fú xiāng rě xiù cháo yún shī。
竞舍金钗铸善财,笑打流莺映花立。jìng shě jīn chāi zhù shàn cái,xiào dǎ liú yīng yìng huā lì。
等闲倾尽吴儿国,玉骢仿佛酒无色。děng xián qīng jǐn wú ér guó,yù cōng fǎng fú jiǔ wú sè。
百年日日宜清明,昨日无端送寒食。bǎi nián rì rì yí qīng míng,zuó rì wú duān sòng hán shí。
眼前色界非非天,烟花梦断空遗钿。yǎn qián sè jiè fēi fēi tiān,yān huā mèng duàn kōng yí diàn。
青原寡妇哭何事,日暮东风吹纸钱。qīng yuán guǎ fù kū hé shì,rì mù dōng fēng chuī zhǐ qián。

赋得武夷君送陆无从游闽中

王叔承

武夷之君家青山,采芝长啸烟霞间。wǔ yí zhī jūn jiā qīng shān,cǎi zhī zhǎng xiào yān xiá jiān。
当时共赴幔亭宴,琪花惹袖秋斑斑。dāng shí gòng fù màn tíng yàn,qí huā rě xiù qiū bān bān。
三月东风又送汝,青青杨柳西湖雨。sān yuè dōng fēng yòu sòng rǔ,qīng qīng yáng liǔ xī hú yǔ。
人生此别不易逢,千里寻仙作孤旅。rén shēng cǐ bié bù yì féng,qiān lǐ xún xiān zuò gū lǚ。
一尊洒碧钱塘江,片帆扫白严陵渚。yī zūn sǎ bì qián táng jiāng,piàn fān sǎo bái yán líng zhǔ。
三十六峰如见君,应问王生醉何许。sān shí liù fēng rú jiàn jūn,yīng wèn wáng shēng zuì hé xǔ。
洞天石扇多异书,字法定与人间殊。dòng tiān shí shàn duō yì shū,zì fǎ dìng yǔ rén jiān shū。
明年迟余九曲水,谈玄酌酒焚枯鱼。míng nián chí yú jiǔ qū shuǐ,tán xuán zhuó jiǔ fén kū yú。

送吴子化北游因简童子鸣山人胡原荆御史

王叔承

广陵潮头磨宝刀,落日正悬杨子桥。guǎng líng cháo tóu mó bǎo dāo,luò rì zhèng xuán yáng zi qiáo。
椎牛置酒赛河伯,白虹当座开青霄。chuí niú zhì jiǔ sài hé bó,bái hóng dāng zuò kāi qīng xiāo。
一杯万里行色骄,虎头将军髯紫毛。yī bēi wàn lǐ xíng sè jiāo,hǔ tóu jiāng jūn rán zǐ máo。
弹铗金精啸生火,酣歌忽指欃枪高。dàn jiá jīn jīng xiào shēng huǒ,hān gē hū zhǐ chán qiāng gāo。
书生能笔又能箭,谁堪巧饰人前面。shū shēng néng bǐ yòu néng jiàn,shuí kān qiǎo shì rén qián miàn。
阴山六月马走冰,侠气淋漓心一片。yīn shān liù yuè mǎ zǒu bīng,xiá qì lín lí xīn yī piàn。
玉鞍斜挂单于头,血花乱洒青袍茜。yù ān xié guà dān yú tóu,xuè huā luàn sǎ qīng páo qiàn。
行行尽弃雕虫艺,骏骨还应向燕冀。xíng xíng jǐn qì diāo chóng yì,jùn gǔ hái yīng xiàng yàn jì。
壮君慷慨十三篇,老我沈冥五千字。zhuàng jūn kāng kǎi shí sān piān,lǎo wǒ shěn míng wǔ qiān zì。
声诗字学俱微茫,男儿白手为侯王。shēng shī zì xué jù wēi máng,nán ér bái shǒu wèi hóu wáng。
君不见郭汾阳,生平著书曾几行。jūn bù jiàn guō fén yáng,shēng píng zhù shū céng jǐ xíng。
笑谈将相动自得,道与古圣参徜徉。xiào tán jiāng xiāng dòng zì dé,dào yǔ gǔ shèng cān cháng yáng。
北征倘见胡御史,传声勿事词人章。běi zhēng tǎng jiàn hú yù shǐ,chuán shēng wù shì cí rén zhāng。
言官岂无经国疏,骅骝伯乐方康庄。yán guān qǐ wú jīng guó shū,huá liú bó lè fāng kāng zhuāng。
天子垂衣御春殿,相公努力当乾纲。tiān zi chuí yī yù chūn diàn,xiāng gōng nǔ lì dāng qián gāng。
此时定容直臣口,愿思大体无猖狂。cǐ shí dìng róng zhí chén kǒu,yuàn sī dà tǐ wú chāng kuáng。
呼韩稽颡亦难恃,烽烟或报胡尘黄。hū hán jī sǎng yì nán shì,fēng yān huò bào hú chén huáng。
匡衡刘向总忧国,可宜魏绛宜陈汤。kuāng héng liú xiàng zǒng yōu guó,kě yí wèi jiàng yí chén tāng。
相逢燕市醉怀合,若论边塞先庙廊。xiāng féng yàn shì zuì huái hé,ruò lùn biān sāi xiān miào láng。
燕山青青易水绿,有人更唱萧萧曲。yàn shān qīng qīng yì shuǐ lǜ,yǒu rén gèng chàng xiāo xiāo qū。
苍颜怪颔卖文者,便是当年高击筑。cāng yán guài hàn mài wén zhě,biàn shì dāng nián gāo jī zhù。
黄金台下胡姬家,垆头旧典王生服。huáng jīn tái xià hú jī jiā,lú tóu jiù diǎn wáng shēng fú。
我亦尝嗤广武军,竖子英雄犹在目。wǒ yì cháng chī guǎng wǔ jūn,shù zi yīng xióng yóu zài mù。
诸君此去功名成,问余多恐黄粱熟。zhū jūn cǐ qù gōng míng chéng,wèn yú duō kǒng huáng liáng shú。

侠香亭是要离专诸梁鸿葬处为周公瑕赋

王叔承

阖闾城头垂白云,周家亭子当斜曛。hé lǘ chéng tóu chuí bái yún,zhōu jiā tíng zi dāng xié xūn。
后有专诸墓,前有要离坟。hòu yǒu zhuān zhū mù,qián yǒu yào lí fén。
梁鸿客冢落其畔,断碑荒草愁氤氲。liáng hóng kè zhǒng luò qí pàn,duàn bēi huāng cǎo chóu yīn yūn。
雄心不朽地自烂,侠骨生香天欲焚。xióng xīn bù xiǔ dì zì làn,xiá gǔ shēng xiāng tiān yù fén。
洒酒浇青天,烧纸问白骨。sǎ jiǔ jiāo qīng tiān,shāo zhǐ wèn bái gǔ。
名呼千年鬼,应声如咄咄。míng hū qiān nián guǐ,yīng shēng rú duō duō。
往事忽在前,怒立头上发。wǎng shì hū zài qián,nù lì tóu shàng fā。
江风飞剑鱼喷刀,王僚庆忌如吹毛。jiāng fēng fēi jiàn yú pēn dāo,wáng liáo qìng jì rú chuī máo。
谁言南人太孺子,吴门气夺秦关高。shuí yán nán rén tài rú zi,wú mén qì duó qín guān gāo。
出关先生五噫去,舂米却慕延陵豪。chū guān xiān shēng wǔ yī qù,chōng mǐ què mù yán líng háo。
主人知客亦已晚,死同剑侠埋蓬蒿。zhǔ rén zhī kè yì yǐ wǎn,sǐ tóng jiàn xiá mái péng hāo。
今日亭长生相逢,击鲜置酒非伯通。jīn rì tíng zhǎng shēng xiāng féng,jī xiān zhì jiǔ fēi bó tōng。
当年三子我谁是,著书学剑皆成空。dāng nián sān zi wǒ shuí shì,zhù shū xué jiàn jiē chéng kōng。
壁鱼浪蚀五车字,纯钩血死秋芙蓉。bì yú làng shí wǔ chē zì,chún gōu xuè sǐ qiū fú róng。
行将变名姓,吴市酣冥冥。xíng jiāng biàn míng xìng,wú shì hān míng míng。
君无擅声价,日写《黄庭经》。jūn wú shàn shēng jià,rì xiě huáng tíng jīng。
不如铲却退笔冢,酒花春满荼綍青。bù rú chǎn què tuì bǐ zhǒng,jiǔ huā chūn mǎn tú fú qīng。
君不见尊前侠香吹不了,太玄寂寞成都亭。jūn bù jiàn zūn qián xiá xiāng chuī bù le,tài xuán jì mò chéng dōu tíng。

月夜晋陵酒家

王叔承

晋陵明月酒家胡,百斛荼綍不论沽。jìn líng míng yuè jiǔ jiā hú,bǎi hú tú fú bù lùn gū。
可道江南春色早,美人十四已当垆。kě dào jiāng nán chūn sè zǎo,měi rén shí sì yǐ dāng lú。

君不见苕川席上戏赠晋陵朱说书

王叔承

君不见苏秦无赖子,开口风涛吞万里。jūn bù jiàn sū qín wú lài zi,kāi kǒu fēng tāo tūn wàn lǐ。
只为家无二顷田,播乱乾坤斗群蚁。zhǐ wèi jiā wú èr qǐng tián,bō luàn qián kūn dòu qún yǐ。
张仪大笑世亦倾,妻子休愁舌未死。zhāng yí dà xiào shì yì qīng,qī zi xiū chóu shé wèi sǐ。
朱生有口亦不尘,千古旧事翻为新。zhū shēng yǒu kǒu yì bù chén,qiān gǔ jiù shì fān wèi xīn。
掀唇击掌变态尽,能令人喜能令颦。xiān chún jī zhǎng biàn tài jǐn,néng lìng rén xǐ néng lìng pín。
刘项兴亡在顷刻,唤来野鬼皆生人。liú xiàng xīng wáng zài qǐng kè,huàn lái yě guǐ jiē shēng rén。
棚头傀儡影中戏,英雄一往谁复真。péng tóu guī lěi yǐng zhōng xì,yīng xióng yī wǎng shuí fù zhēn。
君不见罗生《水浒传》,史才别逞文辉烂。jūn bù jiàn luó shēng shuǐ hǔ chuán,shǐ cái bié chěng wén huī làn。
草莽雄心不自成,指点罡星洒江汉。cǎo mǎng xióng xīn bù zì chéng,zhǐ diǎn gāng xīng sǎ jiāng hàn。
马迁丘明走笔端,神机颠倒庄周幻。mǎ qiān qiū míng zǒu bǐ duān,shén jī diān dào zhuāng zhōu huàn。
滑稽玩世天所嗔,语落芦花秋梦断。huá jī wán shì tiān suǒ chēn,yǔ luò lú huā qiū mèng duàn。
太史弄奇《左传》浮,达人往往疑《春秋》。tài shǐ nòng qí zuǒ chuán fú,dá rén wǎng wǎng yí chūn qiū。
土中髑髅难自辨,霜寒草白虫啾啾。tǔ zhōng dú lóu nán zì biàn,shuāng hán cǎo bái chóng jiū jiū。
男儿有眼不如瞽,无端信书被书苦,秦火微茫隔荒楚。nán ér yǒu yǎn bù rú gǔ,wú duān xìn shū bèi shū kǔ,qín huǒ wēi máng gé huāng chǔ。
稗官国史争颉颃,回首黄粱犹在釜。bài guān guó shǐ zhēng jié háng,huí shǒu huáng liáng yóu zài fǔ。
尧囚舜篡然不然,齐东野人历历数。yáo qiú shùn cuàn rán bù rán,qí dōng yě rén lì lì shù。
玉帝阎罗老无力,白日人间纵妖蛊。yù dì yán luó lǎo wú lì,bái rì rén jiān zòng yāo gǔ。
抚剑四顾余不平,且把葡萄听《水浒》。fǔ jiàn sì gù yú bù píng,qiě bǎ pú táo tīng shuǐ hǔ。

王元方见寄家绣达磨作

王叔承

王家闺绣通仙灵,飞针走线惊丹青。wáng jiā guī xiù tōng xiān líng,fēi zhēn zǒu xiàn jīng dān qīng。
渡江达磨更奇绝,五文细洒朱衣明。dù jiāng dá mó gèng qí jué,wǔ wén xì sǎ zhū yī míng。
芦花一枝带烟色,拳胡蹙蹙悬双睛。lú huā yī zhī dài yān sè,quán hú cù cù xuán shuāng jīng。
晴光荧荧衣欲举,左看右看皆如生。qíng guāng yíng yíng yī yù jǔ,zuǒ kàn yòu kàn jiē rú shēng。
草堂忽堕彩云片,秋空突降西天僧。cǎo táng hū duò cǎi yún piàn,qiū kōng tū jiàng xī tiān sēng。
飘足江心破江水,回首双峰夹骡尾。piāo zú jiāng xīn pò jiāng shuǐ,huí shǒu shuāng fēng jiā luó wěi。
生平好佛失真佛,咄哉梁王真饿鬼。shēng píng hǎo fú shī zhēn fú,duō zāi liáng wáng zhēn è guǐ。
佛家变化不可测,一丝半缕皆灵宅。fú jiā biàn huà bù kě cè,yī sī bàn lǚ jiē líng zhái。
陡觉神游葱岭天,依然影落嵩山壁。dǒu jué shén yóu cōng lǐng tiān,yī rán yǐng luò sōng shān bì。

箜篌引

王叔承

公无渡河,河不公惜。gōng wú dù hé,hé bù gōng xī。
黄河犹可,奈此河伯。huáng hé yóu kě,nài cǐ hé bó。

少年行

王叔承

千金宝剑万金装,笑掷胡姬绿酒床。qiān jīn bǎo jiàn wàn jīn zhuāng,xiào zhì hú jī lǜ jiǔ chuáng。
醉跃紫骝呼侠客,东风吹入斗鸡场。zuì yuè zǐ liú hū xiá kè,dōng fēng chuī rù dòu jī chǎng。
1311234567