古诗词

王思任

宿天界寺

王思任

古寺白门边,寒风逗石烟。gǔ sì bái mén biān,hán fēng dòu shí yān。
松篁无俗径,钟磬有诸天。sōng huáng wú sú jìng,zhōng qìng yǒu zhū tiān。
岁晚难为客,官闲易入禅。suì wǎn nán wèi kè,guān xián yì rù chán。
灯残僧别去,清梦竹相怜。dēng cán sēng bié qù,qīng mèng zhú xiāng lián。

仰天坪

王思任

仙人闻说好楼居,此地梯天尺几余。xiān rén wén shuō hǎo lóu jū,cǐ dì tī tiān chǐ jǐ yú。
小看人间波浪里,不知是水是游鱼。xiǎo kàn rén jiān bō làng lǐ,bù zhī shì shuǐ shì yóu yú。
冷到心灰始沉闲,当眉一下莫生悭。lěng dào xīn huī shǐ chén xián,dāng méi yī xià mò shēng qiān。
凡胎热软多淫地,始信修行要雪山。fán tāi rè ruǎn duō yín dì,shǐ xìn xiū xíng yào xuě shān。

兰亭

王思任

碧水丹山野鸟啼,松篁夹路绿荫齐。bì shuǐ dān shān yě niǎo tí,sōng huáng jiā lù lǜ yīn qí。
孤亭寂寂围春草,古寺深深隔远溪。gū tíng jì jì wéi chūn cǎo,gǔ sì shēn shēn gé yuǎn xī。
玉版饱尝堪却肉,竹床闲卧不闻鸡。yù bǎn bǎo cháng kān què ròu,zhú chuáng xián wò bù wén jī。
永和胜事皆尘迹,谁向云林一再题。yǒng hé shèng shì jiē chén jì,shuí xiàng yún lín yī zài tí。