古诗词

王璲

秋夜六首

王璲

西陆气凄恻,败扉宵不扃。xī lù qì qī cè,bài fēi xiāo bù jiōng。
片月落空隙,冷烟攒破棂。piàn yuè luò kōng xì,lěng yān zǎn pò líng。
戚戚少安卧,悠悠孤抱醒。qī qī shǎo ān wò,yōu yōu gū bào xǐng。
悲蛩呻酸响,老木挺瘦形。bēi qióng shēn suān xiǎng,lǎo mù tǐng shòu xíng。
即此丛众感,懵然使心冥。jí cǐ cóng zhòng gǎn,měng rán shǐ xīn míng。

秋夜六首

王璲

忧听不及远,客梦不暇长。yōu tīng bù jí yuǎn,kè mèng bù xiá zhǎng。
哀风吊中夜,古叶啼高苍。āi fēng diào zhōng yè,gǔ yè tí gāo cāng。
幽幽篱下枝,尚缀微薄芳。yōu yōu lí xià zhī,shàng zhuì wēi báo fāng。
严霜将卒至,生意安所望。yán shuāng jiāng zú zhì,shēng yì ān suǒ wàng。
失时贵潜智,扬己徒见伤。shī shí guì qián zhì,yáng jǐ tú jiàn shāng。
君子识命分,泯灭庸何妨。jūn zi shí mìng fēn,mǐn miè yōng hé fáng。

秋夜六首

王璲

寒月如利戟,棱棱不可干。hán yuè rú lì jǐ,léng léng bù kě gàn。
愁人如秋蝉,嘒嘒皆哀酸。chóu rén rú qiū chán,huì huì jiē āi suān。
新泪迸故眼,后噫续前欢。xīn lèi bèng gù yǎn,hòu yī xù qián huān。
谁言一寸心,中有虑万端。shuí yán yī cùn xīn,zhōng yǒu lǜ wàn duān。

秋夜六首

王璲

四壁鬼神满,单栖谁与群。sì bì guǐ shén mǎn,dān qī shuí yǔ qún。
凝心无定寐,集耳多虚闻。níng xīn wú dìng mèi,jí ěr duō xū wén。
病骨利于刃,瘠肤皱成纹。bìng gǔ lì yú rèn,jí fū zhòu chéng wén。
盘盘愁轮运,袅袅忧绪纷。pán pán chóu lún yùn,niǎo niǎo yōu xù fēn。
强为咿耽歌,鸣响如悲蚊。qiáng wèi yī dān gē,míng xiǎng rú bēi wén。

秋夜六首

王璲

羁贫日弥甚,破屋秋夜长。jī pín rì mí shén,pò wū qiū yè zhǎng。
数点星挂帐,五更霜落床。shù diǎn xīng guà zhàng,wǔ gèng shuāng luò chuáng。
寒蜂刺双足,峭若婴剑铓。hán fēng cì shuāng zú,qiào ruò yīng jiàn máng。
枯泣不为滴,惫噫总成章。kū qì bù wèi dī,bèi yī zǒng chéng zhāng。
自怜憔悴生,安得逢春阳。zì lián qiáo cuì shēng,ān dé féng chūn yáng。

瑶琴怨

王璲

多情莫学泽中兰,有恨莫为江上莲。duō qíng mò xué zé zhōng lán,yǒu hèn mò wèi jiāng shàng lián。
兰心守死心不改,莲根折断丝犹牵。lán xīn shǒu sǐ xīn bù gǎi,lián gēn zhé duàn sī yóu qiān。
君不见天荒地老皆如此,千古湘娥怨湘水。jūn bù jiàn tiān huāng dì lǎo jiē rú cǐ,qiān gǔ xiāng é yuàn xiāng shuǐ。
至今血泪洒丛篁,点点香含露痕紫。zhì jīn xuè lèi sǎ cóng huáng,diǎn diǎn xiāng hán lù hén zǐ。
涔阳西望烟凄凄,鹧鸪飞入烟中啼。cén yáng xī wàng yān qī qī,zhè gū fēi rù yān zhōng tí。
苍梧波杳彩云灭,万里孤光秋月迷。cāng wú bō yǎo cǎi yún miè,wàn lǐ gū guāng qiū yuè mí。
西风北渚蘋花白,归梦未知身是客。xī fēng běi zhǔ píng huā bái,guī mèng wèi zhī shēn shì kè。
夜弹瑶瑟渡江来,九疑翠黛浓如滴。yè dàn yáo sè dù jiāng lái,jiǔ yí cuì dài nóng rú dī。

为朱仲昂题薛澹园竹

王璲

我家昔住吴山麓,绕屋曾栽万竿竹。wǒ jiā xī zhù wú shān lù,rào wū céng zāi wàn gān zhú。
如今见画却题诗,忆在山中春雨时。rú jīn jiàn huà què tí shī,yì zài shān zhōng chūn yǔ shí。
暮云作团飞不起,空翠满衣秋欲洗。mù yún zuò tuán fēi bù qǐ,kōng cuì mǎn yī qiū yù xǐ。
何当重扫石床眠,一任露华凉似水。hé dāng zhòng sǎo shí chuáng mián,yī rèn lù huá liáng shì shuǐ。

和高季迪将进酒

王璲

君不见云中月,清光乍圆还又缺。jūn bù jiàn yún zhōng yuè,qīng guāng zhà yuán hái yòu quē。
君不见枝上花,容华不久落尘沙。jūn bù jiàn zhī shàng huā,róng huá bù jiǔ luò chén shā。
一生一死人皆有,绿发朱颜岂能久。yī shēng yī sǐ rén jiē yǒu,lǜ fā zhū yán qǐ néng jiǔ。
樽前但使酒如渑,肘后何须印悬斗。zūn qián dàn shǐ jiǔ rú miǎn,zhǒu hòu hé xū yìn xuán dòu。
咸阳黄犬悔已迟,至今千载令人嗤。xián yáng huáng quǎn huǐ yǐ chí,zhì jīn qiān zài lìng rén chī。
试看古来功业士,何如陌上冶游儿。shì kàn gǔ lái gōng yè shì,hé rú mò shàng yě yóu ér。
百年飘忽寄宇内,日日欢娱能几岁。bǎi nián piāo hū jì yǔ nèi,rì rì huān yú néng jǐ suì。
劝君莫惜囊中金,便趁生前常买醉。quàn jūn mò xī náng zhōng jīn,biàn chèn shēng qián cháng mǎi zuì。
临邛垆头绿蚁香,柳花卷雪春茫茫。lín qióng lú tóu lǜ yǐ xiāng,liǔ huā juǎn xuě chūn máng máng。
吴姬越女娇相向,痛饮须尽三千觞。wú jī yuè nǚ jiāo xiāng xiàng,tòng yǐn xū jǐn sān qiān shāng。
兴来狂笑纵所适,慎勿畏他权贵客。xīng lái kuáng xiào zòng suǒ shì,shèn wù wèi tā quán guì kè。
东风吹落头上巾,此日独醒端可惜。dōng fēng chuī luò tóu shàng jīn,cǐ rì dú xǐng duān kě xī。
一朝绮罗生网尘,妆楼空锁青娥人。yī cháo qǐ luó shēng wǎng chén,zhuāng lóu kōng suǒ qīng é rén。
酒星不照九泉下,孤鸟自哢山花春。jiǔ xīng bù zhào jiǔ quán xià,gū niǎo zì lòng shān huā chūn。
解我金貂,脱君素裘。jiě wǒ jīn diāo,tuō jūn sù qiú。
白日既没,秉烛遨游。bái rì jì méi,bǐng zhú áo yóu。
君为我舞,我为君歌。jūn wèi wǒ wǔ,wǒ wèi jūn gē。
歌舞相合,其如乐何。gē wǔ xiāng hé,qí rú lè hé。

题梅花卷为顾御史赋

王璲

我家家在吴山住,路入梅花最深处。wǒ jiā jiā zài wú shān zhù,lù rù méi huā zuì shēn chù。
天空岁晚雪纷飞,绕屋寒香千万树。tiān kōng suì wǎn xuě fēn fēi,rào wū hán xiāng qiān wàn shù。
花时日日醉花边,酒醒长吟花下眠。huā shí rì rì zuì huā biān,jiǔ xǐng zhǎng yín huā xià mián。
听到翠禽啼欲断,任教明月照青天。tīng dào cuì qín tí yù duàn,rèn jiào míng yuè zhào qīng tiān。
自从游宦京华久,梦绕花前与花后。zì cóng yóu huàn jīng huá jiǔ,mèng rào huā qián yǔ huā hòu。
故山花发想依然,何逊才华已非旧。gù shān huā fā xiǎng yī rán,hé xùn cái huá yǐ fēi jiù。
霜台御史绣衣人,藏得横斜水面真。shuāng tái yù shǐ xiù yī rén,cáng dé héng xié shuǐ miàn zhēn。
一幅齐纨裁皎雪,笔端浑是玉精神。yī fú qí wán cái jiǎo xuě,bǐ duān hún shì yù jīng shén。
萧斋冻雨檐花落,纸帐夜寒灯影薄。xiāo zhāi dòng yǔ yán huā luò,zhǐ zhàng yè hán dēng yǐng báo。
恍然相对似还家,春信依稀生绿萼。huǎng rán xiāng duì shì hái jiā,chūn xìn yī xī shēng lǜ è。
绿萼春生日渐多,故山归计尚蹉跎。lǜ è chūn shēng rì jiàn duō,gù shān guī jì shàng cuō tuó。
玉堂日赐宫壶酒,其耐梅花似雪何。yù táng rì cì gōng hú jiǔ,qí nài méi huā shì xuě hé。
何当便赴看花约,莫待江天吹晓角。hé dāng biàn fù kàn huā yuē,mò dài jiāng tiān chuī xiǎo jiǎo。
诗成却向画中题,酒熟空思花下酌。shī chéng què xiàng huà zhōng tí,jiǔ shú kōng sī huā xià zhuó。

题采菱图

王璲

湖南风信起,湖北浪花多。hú nán fēng xìn qǐ,hú běi làng huā duō。
欲唱采莲曲,翻成采菱歌。yù chàng cǎi lián qū,fān chéng cǎi líng gē。
采菱歌断汀洲暮,何处却寻归去路。cǎi líng gē duàn tīng zhōu mù,hé chù què xún guī qù lù。
谁摇兰艇笑相迎,灯火遥生白蘋渡。shuí yáo lán tǐng xiào xiāng yíng,dēng huǒ yáo shēng bái píng dù。
3012