古诗词

叶维阳

偕同社穷泛湖源

叶维阳

横槎一望白云间,曲曲清溪曲曲山。héng chá yī wàng bái yún jiān,qū qū qīng xī qū qū shān。
纵目长塘悬怪石,快心半径泻澄湾。zòng mù zhǎng táng xuán guài shí,kuài xīn bàn jìng xiè chéng wān。
鹤田拂翠苗初熟,鱼艇高歌钓自闲。hè tián fú cuì miáo chū shú,yú tǐng gāo gē diào zì xián。
千顷浮光从此发,扁舟引胜不知还。qiān qǐng fú guāng cóng cǐ fā,biǎn zhōu yǐn shèng bù zhī hái。

准提阁送澹师还山

叶维阳

浮生半百此生多,回首风尘觉梦过。fú shēng bàn bǎi cǐ shēng duō,huí shǒu fēng chén jué mèng guò。
明月洲前曾指点,丹霞杖底唤蹉跎。míng yuè zhōu qián céng zhǐ diǎn,dān xiá zhàng dǐ huàn cuō tuó。
招携有意淩烟浪,扳陟何时上薜萝。zhāo xié yǒu yì líng yān làng,bān zhì hé shí shàng bì luó。
瓶钵悠然丝不挂,去来消息竟如何。píng bō yōu rán sī bù guà,qù lái xiāo xī jìng rú hé。