古诗词

叶菁

厓山吊古

叶菁

行宫落落碧山椒,往事茫茫玉辇遥。xíng gōng luò luò bì shān jiāo,wǎng shì máng máng yù niǎn yáo。
故垒风回残虎啸,荒祠雨过老龙朝。gù lěi fēng huí cán hǔ xiào,huāng cí yǔ guò lǎo lóng cháo。
千秋精卫愁沧海,一曲湘灵泣洞萧。qiān qiū jīng wèi chóu cāng hǎi,yī qū xiāng líng qì dòng xiāo。
知是英魂长不散,倚篷休作楚人招。zhī shì yīng hún zhǎng bù sàn,yǐ péng xiū zuò chǔ rén zhāo。

重游厓山

叶菁

孤舟昔系海门石,尘世俄惊十二年。gū zhōu xī xì hǎi mén shí,chén shì é jīng shí èr nián。
白浪已空宋折戟,绿杨惟有蜀啼鹃。bái làng yǐ kōng sòng zhé jǐ,lǜ yáng wéi yǒu shǔ tí juān。
慈元殿古寒烟合,永福陵孤昃日悬。cí yuán diàn gǔ hán yān hé,yǒng fú líng gū zè rì xuán。
牧竖不知亡国恨,一声羌笛过南阡。mù shù bù zhī wáng guó hèn,yī shēng qiāng dí guò nán qiān。

湘江

叶菁

湘江周遭远近山,竹枝犹染昔时斑。xiāng jiāng zhōu zāo yuǎn jìn shān,zhú zhī yóu rǎn xī shí bān。
红梅关外家千里,黄鹤楼前月一弯。hóng méi guān wài jiā qiān lǐ,huáng hè lóu qián yuè yī wān。
客况那堪花落候,瓜期应待雁初还。kè kuàng nà kān huā luò hòu,guā qī yīng dài yàn chū hái。
渔人江上数声笛,却笑游踪尚未闲。yú rén jiāng shàng shù shēng dí,què xiào yóu zōng shàng wèi xián。

晚泊兰清江

叶菁

九派江流荡远空,夕阳斜影在孤蓬。jiǔ pài jiāng liú dàng yuǎn kōng,xī yáng xié yǐng zài gū péng。
尽抛世事浮云外,犹忆家乡暮雨中。jǐn pāo shì shì fú yún wài,yóu yì jiā xiāng mù yǔ zhōng。
弱柳垂条生暖翠,落花飞片带残红。ruò liǔ chuí tiáo shēng nuǎn cuì,luò huā fēi piàn dài cán hóng。
钟声忽起来何处,野寺前山一径通。zhōng shēng hū qǐ lái hé chù,yě sì qián shān yī jìng tōng。

访南宗故居

叶菁

水似曹溪碧一湾,诸山儿立古禅关。shuǐ shì cáo xī bì yī wān,zhū shān ér lì gǔ chán guān。
烟开兰畹入芳气,霜下枫林透醉颜。yān kāi lán wǎn rù fāng qì,shuāng xià fēng lín tòu zuì yán。
尘世几何逢胜迹,暮年赢得老僧闲。chén shì jǐ hé féng shèng jì,mù nián yíng dé lǎo sēng xián。
黄梅衣钵今犹在,谁遣菩提断宿攀。huáng méi yī bō jīn yóu zài,shuí qiǎn pú tí duàn sù pān。

新春写怀

叶菁

习静观空万虑消,旁人休更说萧条。xí jìng guān kōng wàn lǜ xiāo,páng rén xiū gèng shuō xiāo tiáo。
尘居自觉闲为上,世态谁怜贱转骄。chén jū zì jué xián wèi shàng,shì tài shuí lián jiàn zhuǎn jiāo。
花鸟当春劳杖屦,溪山随意伴渔樵。huā niǎo dāng chūn láo zhàng jù,xī shān suí yì bàn yú qiáo。
十年奔走何为者,敝尽先人箧裹貂。shí nián bēn zǒu hé wèi zhě,bì jǐn xiān rén qiè guǒ diāo。

重九后访玉台道人

叶菁

节过重阳兴未阑,杖藜时复叩黄冠。jié guò zhòng yáng xīng wèi lán,zhàng lí shí fù kòu huáng guān。
石坛挥麈丹书古,涧树挂瓢碧溜寒。shí tán huī zhǔ dān shū gǔ,jiàn shù guà piáo bì liū hán。
孤鹤似辞缑岭至,片云长与道人看。gū hè shì cí gōu lǐng zhì,piàn yún zhǎng yǔ dào rén kàn。
红尘一望三千顷,九转何因生羽翰。hóng chén yī wàng sān qiān qǐng,jiǔ zhuǎn hé yīn shēng yǔ hàn。