古诗词

史迁

简王原翚

史迁

东郭道人才大奇,置身散地任支离。dōng guō dào rén cái dà qí,zhì shēn sàn dì rèn zhī lí。
阿谁或讶嵇康懒,此老真成济叔痴。ā shuí huò yà jī kāng lǎn,cǐ lǎo zhēn chéng jì shū chī。
白日放歌杯在手,青春作梦草生池。bái rì fàng gē bēi zài shǒu,qīng chūn zuò mèng cǎo shēng chí。
《辋川图》是传家谱,留得当年绝妙辞。wǎng chuān tú shì chuán jiā pǔ,liú dé dāng nián jué miào cí。

漫兴四首

史迁

贫居村坞长无事,谁复能过野老家。pín jū cūn wù zhǎng wú shì,shuí fù néng guò yě lǎo jiā。
只有春风太情重,小桃深巷也开花。zhǐ yǒu chūn fēng tài qíng zhòng,xiǎo táo shēn xiàng yě kāi huā。

漫兴四首

史迁

休怪狂夫出处轻,孟郊还解以诗鸣。xiū guài kuáng fū chū chù qīng,mèng jiāo hái jiě yǐ shī míng。
瓦瓶盛酒渔樵话,野草江花亦慰情。wǎ píng shèng jiǔ yú qiáo huà,yě cǎo jiāng huā yì wèi qíng。

漫兴四首

史迁

瀼东烟树杜陵家,百尺深潭似浣花。ráng dōng yān shù dù líng jiā,bǎi chǐ shēn tán shì huàn huā。
布袖龙钟筇竹杖,也胜裘马在天涯。bù xiù lóng zhōng qióng zhú zhàng,yě shèng qiú mǎ zài tiān yá。

漫兴四首

史迁

好风轻雨趁轻雷,一洗山川罨画开。hǎo fēng qīng yǔ chèn qīng léi,yī xǐ shān chuān yǎn huà kāi。
谁道衡门无过客,春深还有燕飞来。shuí dào héng mén wú guò kè,chūn shēn hái yǒu yàn fēi lái。

暮春六首

史迁

东郭老人双鬓皤,春事告终知奈何。dōng guō lǎo rén shuāng bìn pó,chūn shì gào zhōng zhī nài hé。
坐断小窗风正恶,送将几阵落花过。zuò duàn xiǎo chuāng fēng zhèng è,sòng jiāng jǐ zhèn luò huā guò。

暮春六首

史迁

先自花残故相恼,况值雨声催客愁。xiān zì huā cán gù xiāng nǎo,kuàng zhí yǔ shēng cuī kè chóu。
狂吟夜半睡不得,起待清晨梳白头。kuáng yín yè bàn shuì bù dé,qǐ dài qīng chén shū bái tóu。

暮春六首

史迁

白头老子愁底事,正坐送春无一钱。bái tóu lǎo zi chóu dǐ shì,zhèng zuò sòng chūn wú yī qián。
偶被黄鹂故牵引,却向绿阴窗下眠。ǒu bèi huáng lí gù qiān yǐn,què xiàng lǜ yīn chuāng xià mián。

暮春六首

史迁

绿阴窗下春草碧,无数柳花吹近床。lǜ yīn chuāng xià chūn cǎo bì,wú shù liǔ huā chuī jìn chuáng。
一双蝴蝶总无赖,飞到小阑还过墙。yī shuāng hú dié zǒng wú lài,fēi dào xiǎo lán hái guò qiáng。

暮春六首

史迁

舞衣歌扇久寂寞,白雪时时梦里听。wǔ yī gē shàn jiǔ jì mò,bái xuě shí shí mèng lǐ tīng。
可怜春色别人去,能得花前几醉醒。kě lián chūn sè bié rén qù,néng dé huā qián jǐ zuì xǐng。

菌子诗追和杨廷秀韵

史迁

松花冈头雷雨急,坡陀流膏渍香汁。sōng huā gāng tóu léi yǔ jí,pō tuó liú gāo zì xiāng zhī。
新泥日蒸气深入,穿苔破藓钉戢戢。xīn ní rì zhēng qì shēn rù,chuān tái pò xiǎn dīng jí jí。
如盖如芝万玉立,紫黄百余红间十。rú gài rú zhī wàn yù lì,zǐ huáng bǎi yú hóng jiān shí。
燕支微匀滑更湿,倾筐盛之行且拾。yàn zhī wēi yún huá gèng shī,qīng kuāng shèng zhī xíng qiě shí。
天随杞菊谩苦涩,采归芼之脱巾笠。tiān suí qǐ jú mán kǔ sè,cǎi guī mào zhī tuō jīn lì。
桑鹅楮鸡皆不及,嫫姑天花当拱揖。sāng é chǔ jī jiē bù jí,mó gū tiān huā dāng gǒng yī。
盐豉作羹炊玉粒,先生饱饭踏晓日,更遣樵青行负笈。yán shì zuò gēng chuī yù lì,xiān shēng bǎo fàn tà xiǎo rì,gèng qiǎn qiáo qīng xíng fù jí。

高陵篇

史迁

炎刘昔丧乱,天实厌其德。yán liú xī sàng luàn,tiān shí yàn qí dé。
桓桓孙豫州,起义申讨贼。huán huán sūn yù zhōu,qǐ yì shēn tǎo zéi。
降年曾不永,有子迈前烈。jiàng nián céng bù yǒng,yǒu zi mài qián liè。
伯也英雄姿,一战基霸业。bó yě yīng xióng zī,yī zhàn jī bà yè。
仲氏善谋断,鼎足跨扬越。zhòng shì shàn móu duàn,dǐng zú kuà yáng yuè。
神器固有归,付畀必豪杰。shén qì gù yǒu guī,fù bì bì háo jié。
开国五十年,光明比先哲。kāi guó wǔ shí nián,guāng míng bǐ xiān zhé。
赫赫乘鸿休,配天享褅。hè hè chéng hóng xiū,pèi tiān xiǎng tì。
后王过荒淫,邦国用殄绝。hòu wáng guò huāng yín,bāng guó yòng tiǎn jué。
园陵日隤圮,碑版亦摧缺。yuán líng rì tuí pǐ,bēi bǎn yì cuī quē。
精爽犹神明,历载未磨灭。jīng shuǎng yóu shén míng,lì zài wèi mó miè。
阴风或飞扬,古怪凭异物。yīn fēng huò fēi yáng,gǔ guài píng yì wù。
尝闻父老言,往往荡舟出。cháng wén fù lǎo yán,wǎng wǎng dàng zhōu chū。
当时珍玩器,尽数遭发掘。dāng shí zhēn wán qì,jǐn shù zāo fā jué。
枯骸穴蝼蚁,尘沙任狼藉。kū hái xué lóu yǐ,chén shā rèn láng jí。
至今吴城南,过者感叹息。zhì jīn wú chéng nán,guò zhě gǎn tàn xī。
世无贤方伯,伊谁命修殖。shì wú xián fāng bó,yī shuí mìng xiū zhí。
俯仰无百年,草木同朽卒。fǔ yǎng wú bǎi nián,cǎo mù tóng xiǔ zú。
浩歌《高陵篇》,临风动悲泣。hào gē gāo líng piān,lín fēng dòng bēi qì。

暮春六首其五

史迁

夕阳在山月已白,人生几何春复秋。xī yáng zài shān yuè yǐ bái,rén shēng jǐ hé chūn fù qiū。
华裛叠鼓岂无谓,莫怪西园清夜游。huá yì dié gǔ qǐ wú wèi,mò guài xī yuán qīng yè yóu。