古诗词

叶琼

自叹

叶琼

自叹人生世,有子世代昌。zì tàn rén shēng shì,yǒu zi shì dài chāng。
子壮撑门户,和睦贵淳良。zi zhuàng chēng mén hù,hé mù guì chún liáng。
我家亦有子,有子反相伤。wǒ jiā yì yǒu zi,yǒu zi fǎn xiāng shāng。
外人道名好,实未得其详。wài rén dào míng hǎo,shí wèi dé qí xiáng。
大儿若犬豕,三男似虎狼。dà ér ruò quǎn shǐ,sān nán shì hǔ láng。
忤逆无父母,认利作爹娘。wǔ nì wú fù mǔ,rèn lì zuò diē niáng。
剜我心头肉,医我眼前疮。wān wǒ xīn tóu ròu,yī wǒ yǎn qián chuāng。
骄媳侈言说,首饰置田庄。jiāo xí chǐ yán shuō,shǒu shì zhì tián zhuāng。
痴儿不省事,听信妻言章。chī ér bù shěng shì,tīng xìn qī yán zhāng。
怨我无业分,骂我穷鬼像。yuàn wǒ wú yè fēn,mà wǒ qióng guǐ xiàng。
也曾养育汝,长大娶妻房。yě céng yǎng yù rǔ,zhǎng dà qǔ qī fáng。
如何枕边说,亲甜胜蜜糖。rú hé zhěn biān shuō,qīn tián shèng mì táng。
嫌弃双亲陋,对犬叱姑嫜。xián qì shuāng qīn lòu,duì quǎn chì gū zhāng。
三兄和两弟,日夜斗阋墙。sān xiōng hé liǎng dì,rì yè dòu xì qiáng。
见利不顾理,担棍又持枪。jiàn lì bù gù lǐ,dān gùn yòu chí qiāng。
兄称兄本事,弟说弟高强。xiōng chēng xiōng běn shì,dì shuō dì gāo qiáng。
手足恩情断,水火各参商。shǒu zú ēn qíng duàn,shuǐ huǒ gè cān shāng。
桓公杀子纠,怀剑腹中藏。huán gōng shā zi jiū,huái jiàn fù zhōng cáng。
反言詈父母,瞪目骂高堂。fǎn yán lì fù mǔ,dèng mù mà gāo táng。
借得男银使,利息倍乡邦。jiè dé nán yín shǐ,lì xī bèi xiāng bāng。
借得男谷食,立取稻登场。jiè dé nán gǔ shí,lì qǔ dào dēng chǎng。
说尽长和短,全无把耳装。shuō jǐn zhǎng hé duǎn,quán wú bǎ ěr zhuāng。
有此忤逆子,不如做和尚。yǒu cǐ wǔ nì zi,bù rú zuò hé shàng。
欲与外人讲,犹恐丑外扬。yù yǔ wài rén jiǎng,yóu kǒng chǒu wài yáng。
受尽许多气,填塞满胸膛。shòu jǐn xǔ duō qì,tián sāi mǎn xiōng táng。
为完儿女债,因少岁月粮。wèi wán ér nǚ zhài,yīn shǎo suì yuè liáng。
衣食虽分定,饥饿不可当。yī shí suī fēn dìng,jī è bù kě dāng。
老妻夜聒耳,我亦泪汪洋。lǎo qī yè guā ěr,wǒ yì lèi wāng yáng。
路远不能行,抱病在高床。lù yuǎn bù néng xíng,bào bìng zài gāo chuáng。
诸儿各自计,逐利奔走忙。zhū ér gè zì jì,zhú lì bēn zǒu máng。
有儿无饮食,难同犬马养。yǒu ér wú yǐn shí,nán tóng quǎn mǎ yǎng。
有儿总不顾,恨父早不亡。yǒu ér zǒng bù gù,hèn fù zǎo bù wáng。
生前尚如此,死后枉烧香。shēng qián shàng rú cǐ,sǐ hòu wǎng shāo xiāng。
汝亦为人父,生子照汝样。rǔ yì wèi rén fù,shēng zi zhào rǔ yàng。
天道岂无知,雷霆烨烨光。tiān dào qǐ wú zhī,léi tíng yè yè guāng。
我今老又病,何须命更长。wǒ jīn lǎo yòu bìng,hé xū mìng gèng zhǎng。
年衰皮骨弱,日夜厌糟糠。nián shuāi pí gǔ ruò,rì yè yàn zāo kāng。
几度思量苦,一思一断肠。jǐ dù sī liàng kǔ,yī sī yī duàn cháng。
此恨归阴府,定当诉阎王。cǐ hèn guī yīn fǔ,dìng dāng sù yán wáng。
人孰无父母,谅不出空桑。rén shú wú fù mǔ,liàng bù chū kōng sāng。
父母虽贫陋,天恩不可忘。fù mǔ suī pín lòu,tiān ēn bù kě wàng。
急难需兄弟,逊让些何妨。jí nán xū xiōng dì,xùn ràng xiē hé fáng。
寄语人间子,慎勿乖彝常。jì yǔ rén jiān zi,shèn wù guāi yí cháng。