古诗词

叶子奇

桃花流水

叶子奇

渔郎得事无藏机,桃源遂使人间知。yú láng dé shì wú cáng jī,táo yuán suì shǐ rén jiān zhī。
武陵老仙亦欠事,水流却遣飞花随。wǔ líng lǎo xiān yì qiàn shì,shuǐ liú què qiǎn fēi huā suí。
此间别有天一片,松萝漠漠开烟霏。cǐ jiān bié yǒu tiān yī piàn,sōng luó mò mò kāi yān fēi。
外人无用问服食,胡麻饭熟芜菁肥。wài rén wú yòng wèn fú shí,hú má fàn shú wú jīng féi。

湘中怨

叶子奇

帝车从此去,不见帝车回。dì chē cóng cǐ qù,bù jiàn dì chē huí。
日日登台望,湘江白浪来。rì rì dēng tái wàng,xiāng jiāng bái làng lái。

懊恼曲

叶子奇

绿珠酒半酣,吹笛对明月。lǜ zhū jiǔ bàn hān,chuī dí duì míng yuè。
金谷楼正高,万骑已如雪。jīn gǔ lóu zhèng gāo,wàn qí yǐ rú xuě。

徽严道中

叶子奇

经行古官道,何处有人家。jīng xíng gǔ guān dào,hé chù yǒu rén jiā。
时见荒山脚,一川荞麦花。shí jiàn huāng shān jiǎo,yī chuān qiáo mài huā。

塘上闻兰香

叶子奇

大谷空无人,芝兰花自香。dà gǔ kōng wú rén,zhī lán huā zì xiāng。
寻根竟不见,茅草如人长。xún gēn jìng bù jiàn,máo cǎo rú rén zhǎng。

题花木翎毛画二首其一

叶子奇

海棠花未开,枝上春禽语。hǎi táng huā wèi kāi,zhī shàng chūn qín yǔ。
东风几何时,满地飞红雨。dōng fēng jǐ hé shí,mǎn dì fēi hóng yǔ。

漫兴

叶子奇

功名富贵两亡羊,且尽生前酒一觞。gōng míng fù guì liǎng wáng yáng,qiě jǐn shēng qián jiǔ yī shāng。
多种好花三百本,短篱风雨四时香。duō zhǒng hǎo huā sān bǎi běn,duǎn lí fēng yǔ sì shí xiāng。

隐居

叶子奇

苍石红泉少隐家,牵牛延蔓绕篱笆。cāng shí hóng quán shǎo yǐn jiā,qiān niú yán màn rào lí bā。
不知满径秋多少,凉露西风淡泊花。bù zhī mǎn jìng qiū duō shǎo,liáng lù xī fēng dàn pō huā。

己亥元日寓舍独坐对雨

叶子奇

清坐无憀独客来,一瓶春水自煎茶。qīng zuò wú liáo dú kè lái,yī píng chūn shuǐ zì jiān chá。
寒梅几树迎春早,细雨微风看落花。hán méi jǐ shù yíng chūn zǎo,xì yǔ wēi fēng kàn luò huā。

复次仲修韵

叶子奇

春风村巷淡如秋,细雨和云点点愁。chūn fēng cūn xiàng dàn rú qiū,xì yǔ hé yún diǎn diǎn chóu。
正是别魂招不返,落花流水下溪头。zhèng shì bié hún zhāo bù fǎn,luò huā liú shuǐ xià xī tóu。

寨上过重九

叶子奇

客子光阴似水流,西风吹老菊花秋。kè zi guāng yīn shì shuǐ liú,xī fēng chuī lǎo jú huā qiū。
今年不用登高去,人在青山最上头。jīn nián bù yòng dēng gāo qù,rén zài qīng shān zuì shàng tóu。

壬寅重九

叶子奇

白雁风高落木洲,人间岁月水东流。bái yàn fēng gāo luò mù zhōu,rén jiān suì yuè shuǐ dōng liú。
山城又是当吹帽,数点黄花冷淡秋。shān chéng yòu shì dāng chuī mào,shù diǎn huáng huā lěng dàn qiū。

题张原琛蓬窗

叶子奇

银丝鱼鲙碧芹羹,曾记扁舟越上行。yín sī yú kuài bì qín gēng,céng jì biǎn zhōu yuè shàng xíng。
今日小轩风味似,满川风雨看云生。jīn rì xiǎo xuān fēng wèi shì,mǎn chuān fēng yǔ kàn yún shēng。

县舍即事

叶子奇

朝日开衙暮散衙,略无一刻及春华。cháo rì kāi yá mù sàn yá,lüè wú yī kè jí chūn huá。
偶过县舍坡陀外,随分春风领菜花。ǒu guò xiàn shě pō tuó wài,suí fēn chūn fēng lǐng cài huā。

岳州歌

叶子奇

绿波晴漾白鼍池,郭外人家有酒旗。lǜ bō qíng yàng bái tuó chí,guō wài rén jiā yǒu jiǔ qí。
客思独如杨柳树,春风愁绪万条丝。kè sī dú rú yáng liǔ shù,chūn fēng chóu xù wàn tiáo sī。

宿白羊湖

叶子奇

客思官程意转迷,湘江南去草萋萋。kè sī guān chéng yì zhuǎn mí,xiāng jiāng nán qù cǎo qī qī。
待寻无树人家宿,免得中宵谢豹啼。dài xún wú shù rén jiā sù,miǎn dé zhōng xiāo xiè bào tí。

寓玉清观

叶子奇

径草微微护浅沙,小山丛竹玉清家。jìng cǎo wēi wēi hù qiǎn shā,xiǎo shān cóng zhú yù qīng jiā。
牵牛延蔓无多碧,点缀秋光一两花。qiān niú yán màn wú duō bì,diǎn zhuì qiū guāng yī liǎng huā。

长沙水陆洲

叶子奇

长沙城西湘水流,客来城下系孤舟。zhǎng shā chéng xī xiāng shuǐ liú,kè lái chéng xià xì gū zhōu。
隔江几树残杨柳,留与啼乌伴白头。gé jiāng jǐ shù cán yáng liǔ,liú yǔ tí wū bàn bái tóu。

南唐故址

叶子奇

唐主宫垣集暝鸦,垣边几座野人家。táng zhǔ gōng yuán jí míng yā,yuán biān jǐ zuò yě rén jiā。
尚余一片繁华地,宜种红蓝内苑花。shàng yú yī piàn fán huá dì,yí zhǒng hóng lán nèi yuàn huā。

天岳新居二首

叶子奇

道院僧居相与邻,绿阴门巷不生尘。dào yuàn sēng jū xiāng yǔ lín,lǜ yīn mén xiàng bù shēng chén。
落花飞絮无情绪,只解年年断送春。luò huā fēi xù wú qíng xù,zhǐ jiě nián nián duàn sòng chūn。
3212