古诗词

叶向高

题方正学先生祠堂

叶向高

燕歌一夜满都城,大内罘罳火彻明。yàn gē yī yè mǎn dōu chéng,dà nèi fú sī huǒ chè míng。
无复看书延侍讲,仍传天语劳先生。wú fù kàn shū yán shì jiǎng,réng chuán tiān yǔ láo xiān shēng。
两朝事往君恩在,十族烟销诏草成。liǎng cháo shì wǎng jūn ēn zài,shí zú yān xiāo zhào cǎo chéng。
为问精灵何处是,雨花台畔子规声。wèi wèn jīng líng hé chù shì,yǔ huā tái pàn zi guī shēng。

歌风台

叶向高

泗水亭边御辇过,只今人说汉山河。sì shuǐ tíng biān yù niǎn guò,zhǐ jīn rén shuō hàn shān hé。
风云独护兴王地,父老争传击筑歌。fēng yún dú hù xīng wáng dì,fù lǎo zhēng chuán jī zhù gē。
酒散夕阳宫树冷,台临春岸野花多。jiǔ sàn xī yáng gōng shù lěng,tái lín chūn àn yě huā duō。
最怜楚舞情愁绝,遗恨千秋尚不磨。zuì lián chǔ wǔ qíng chóu jué,yí hèn qiān qiū shàng bù mó。

林宗伯见示春曹即事诗依韵奉答其一

叶向高

纶扉重入几星霜,此地相传有病坊。lún fēi zhòng rù jǐ xīng shuāng,cǐ dì xiāng chuán yǒu bìng fāng。
中使频来催拟旨,门官随到报升堂。zhōng shǐ pín lái cuī nǐ zhǐ,mén guān suí dào bào shēng táng。
虚言政事归三府,但见文书列两房。xū yán zhèng shì guī sān fǔ,dàn jiàn wén shū liè liǎng fáng。
昼漏已沉初下直,看移日影下宫墙。zhòu lòu yǐ chén chū xià zhí,kàn yí rì yǐng xià gōng qiáng。