古诗词

司马承祯

答宋之问

司马承祯

时既暮兮节欲春,山林寂兮怀幽人。shí jì mù xī jié yù chūn,shān lín jì xī huái yōu rén。
登奇峰兮望白云,怅缅邈兮象欲纷。dēng qí fēng xī wàng bái yún,chàng miǎn miǎo xī xiàng yù fēn。
白云悠悠去不返,寒风飕飕吹日晚。bái yún yōu yōu qù bù fǎn,hán fēng sōu sōu chuī rì wǎn。
不见其人谁与言,归坐弹琴思逾远。bù jiàn qí rén shuí yǔ yán,guī zuò dàn qín sī yú yuǎn。

太上升玄消灾护命妙经颂

司马承祯

太上本来真,虚无中有神。tài shàng běn lái zhēn,xū wú zhōng yǒu shén。
若能心解悟,身外更无身。ruò néng xīn jiě wù,shēn wài gèng wú shēn。
假名元始号,元始虚无老。jiǎ míng yuán shǐ hào,yuán shǐ xū wú lǎo。
心源是元始,更无无上道。xīn yuán shì yuán shǐ,gèng wú wú shàng dào。
七宝为林苑,五明宫殿宽。qī bǎo wèi lín yuàn,wǔ míng gōng diàn kuān。
人身皆备有,不解向心观。rén shēn jiē bèi yǒu,bù jiě xiàng xīn guān。
三世诸天圣,相因一性宗。sān shì zhū tiān shèng,xiāng yīn yī xìng zōng。
一身无万法,万法一身同。yī shēn wú wàn fǎ,wàn fǎ yī shēn tóng。
放出光明照,无央世界中。fàng chū guāng míng zhào,wú yāng shì jiè zhōng。
乾坤明表里,日月觉朦胧。qián kūn míng biǎo lǐ,rì yuè jué méng lóng。
妙观无静苦,自性不能知。miào guān wú jìng kǔ,zì xìng bù néng zhī。
妄想随缘去,何时有出期。wàng xiǎng suí yuán qù,hé shí yǒu chū qī。
生灭何时尽,相因浩劫来。shēng miè hé shí jǐn,xiāng yīn hào jié lái。
似环蝼蚁转,如毂碾尘埃。shì huán lóu yǐ zhuǎn,rú gǔ niǎn chén āi。
谁言河海阔,深浅尚能知。shuí yán hé hǎi kuò,shēn qiǎn shàng néng zhī。
爱欲情无底,何年有出时?ài yù qíng wú dǐ,hé nián yǒu chū shí?
水鸟及风林,咸归一法音。shuǐ niǎo jí fēng lín,xián guī yī fǎ yīn。
如何颠倒性,自起万般心。rú hé diān dào xìng,zì qǐ wàn bān xīn。
虚无含有象,有象复归无。xū wú hán yǒu xiàng,yǒu xiàng fù guī wú。
心若分明了,知权呼有无。xīn ruò fēn míng le,zhī quán hū yǒu wú。
无空空不空,无色色不色。wú kōng kōng bù kōng,wú sè sè bù sè。
若能知色空,色空皆自得。ruò néng zhī sè kōng,sè kōng jiē zì dé。
有有兼无有,无无及有无。yǒu yǒu jiān wú yǒu,wú wú jí yǒu wú。
虚心能不动,妙道自来居。xū xīn néng bù dòng,miào dào zì lái jū。
如人入黑暗,目睹又何曾。rú rén rù hēi àn,mù dǔ yòu hé céng。
若要分明见,须凭浩劫灯。ruò yào fēn míng jiàn,xū píng hào jié dēng。
有相兼无相,迷惑终不知。yǒu xiāng jiān wú xiāng,mí huò zhōng bù zhī。
未能明觉性,安得决狐疑。wèi néng míng jué xìng,ān dé jué hú yí。
众生情行劣,迷失道根源。zhòng shēng qíng xíng liè,mí shī dào gēn yuán。
特谓宣宗旨,教令入妙门。tè wèi xuān zōng zhǐ,jiào lìng rù miào mén。
物向无中有,道从有里无。wù xiàng wú zhōng yǒu,dào cóng yǒu lǐ wú。
莫生无有见,迷执自消除。mò shēng wú yǒu jiàn,mí zhí zì xiāo chú。
空色互相生,相缠如纠墨。kōng sè hù xiāng shēng,xiāng chán rú jiū mò。
要知空色理,自莫分空色。yào zhī kōng sè lǐ,zì mò fēn kōng sè。
道性本虚无,虚无亦假呼。dào xìng běn xū wú,xū wú yì jiǎ hū。
若生无有见,终被法来拘。ruò shēng wú yǒu jiàn,zhōng bèi fǎ lái jū。
不空是真空,不色是真色。bù kōng shì zhēn kōng,bù sè shì zhēn sè。
空色便为真,真法何曾得?kōng sè biàn wèi zhēn,zhēn fǎ hé céng dé?
是空及是色,究竟总非干。shì kōng jí shì sè,jiū jìng zǒng fēi gàn。
要认真空色,回心向己难。yào rèn zhēn kōng sè,huí xīn xiàng jǐ nán。
空色宜双泯,不须举一隅。kōng sè yí shuāng mǐn,bù xū jǔ yī yú。
色空无滞碍,本性自如如。sè kōng wú zhì ài,běn xìng zì rú rú。
妙音喻虚性,虚心非妙音。miào yīn yù xū xìng,xū xīn fēi miào yīn。
认他毫发事,难得自由心。rèn tā háo fā shì,nán dé zì yóu xīn。
一心观一切,一切法皆同。yī xīn guān yī qiè,yī qiè fǎ jiē tóng。
若能如斯解,方明智慧通。ruò néng rú sī jiě,fāng míng zhì huì tōng。
了悟性根源,名为入妙门方便法,是法勿留存。le wù xìng gēn yuán,míng wèi rù miào mén fāng biàn fǎ,shì fǎ wù liú cún。
决破疑惑网,有无都不干。jué pò yí huò wǎng,yǒu wú dōu bù gàn。
正心长自在,如隼入云盘。zhèng xīn zhǎng zì zài,rú sǔn rù yún pán。
心静六根清,六根随性行。xīn jìng liù gēn qīng,liù gēn suí xìng xíng。
性能无著物,邪障那边生。xìng néng wú zhù wù,xié zhàng nà biān shēng。
妙经无碍性,权立妙经名。miào jīng wú ài xìng,quán lì miào jīng míng。
故为众生说,令教悟此经。gù wèi zhòng shēng shuō,lìng jiào wù cǐ jīng。
一真度一切,如楫济横流。yī zhēn dù yī qiè,rú jí jì héng liú。
真性随身有,勿于身外求。zhēn xìng suí shēn yǒu,wù yú shēn wài qiú。
传教虚无理,世间散布行。chuán jiào xū wú lǐ,shì jiān sàn bù xíng。
诵经能万遍,其义自分明。sòng jīng néng wàn biàn,qí yì zì fēn míng。
真性号神王,飞天无定方。zhēn xìng hào shén wáng,fēi tiān wú dìng fāng。
破邪能自外,坚固喻金刚。pò xié néng zì wài,jiān gù yù jīn gāng。
灵童即正性,无染号真人。líng tóng jí zhèng xìng,wú rǎn hào zhēn rén。
威猛喻师子,名殊一法身。wēi měng yù shī zi,míng shū yī fǎ shēn。
诸天诸圣众,无一亦无二。zhū tiān zhū shèng zhòng,wú yī yì wú èr。
性不遂波流,是名真侍卫。xìng bù suì bō liú,shì míng zhēn shì wèi。
语默及游息,无生一念思。yǔ mò jí yóu xī,wú shēng yī niàn sī。
忘形归恍惚,神鬼不能窥。wàng xíng guī huǎng hū,shén guǐ bù néng kuī。
正法度邪法,众生见处偏。zhèng fǎ dù xié fǎ,zhòng shēng jiàn chù piān。
若生无有见,即被染心田。ruò shēng wú yǒu jiàn,jí bèi rǎn xīn tián。
天尊重说偈,直为指心源。tiān zūn zhòng shuō jì,zhí wèi zhǐ xīn yuán。
汲引迷惑者,令归解脱门。jí yǐn mí huò zhě,lìng guī jiě tuō mén。
道非干视听,视听转生疑。dào fēi gàn shì tīng,shì tīng zhuǎn shēng yí。
应物临机用,虚心即可知。yīng wù lín jī yòng,xū xīn jí kě zhī。
心疑随万境,随境认心田。xīn yí suí wàn jìng,suí jìng rèn xīn tián。
道非有为有,方名离种边。dào fēi yǒu wèi yǒu,fāng míng lí zhǒng biān。