古诗词

平曾

留别薛仆射

平曾

梯山航海几崎岖,来谒金陵薜大夫。tī shān háng hǎi jǐ qí qū,lái yè jīn líng bì dà fū。
毛发竖时趋剑戟,衣冠俨处拜冰壶。máo fā shù shí qū jiàn jǐ,yī guān yǎn chù bài bīng hú。
诚知两轴非珠玉,深愧三缣恤旅途。chéng zhī liǎng zhóu fēi zhū yù,shēn kuì sān jiān xù lǚ tú。
明日过江风景好,不堪回首望勾吴。míng rì guò jiāng fēng jǐng hǎo,bù kān huí shǒu wàng gōu wú。

絷白马诗上薛仆射

平曾

白马披鬃练一团,今朝被绊欲行难。bái mǎ pī zōng liàn yī tuán,jīn cháo bèi bàn yù xíng nán。
雪中放去空留迹,月下牵来只见鞍。xuě zhōng fàng qù kōng liú jì,yuè xià qiān lái zhǐ jiàn ān。
向北长鸣天外远,临风斜控耳边寒。xiàng běi zhǎng míng tiān wài yuǎn,lín fēng xié kòng ěr biān hán。
自知毛骨还应异,更请孙阳仔细看。zì zhī máo gǔ hái yīng yì,gèng qǐng sūn yáng zǎi xì kàn。

谒李相不遇

平曾

老夫三日门前立,珠箔银屏昼不开。lǎo fū sān rì mén qián lì,zhū bó yín píng zhòu bù kāi。
诗卷却抛书袋里,正如闲看华山来。shī juǎn què pāo shū dài lǐ,zhèng rú xián kàn huá shān lái。