古诗词

江源

土木驿感兴和壁上诗

江源

客边怀抱未全宽,下马官亭暂解鞍。kè biān huái bào wèi quán kuān,xià mǎ guān tíng zàn jiě ān。
食肉岂知中野饿,拥貂谁念外边寒。shí ròu qǐ zhī zhōng yě è,yōng diāo shuí niàn wài biān hán。
先皇幸虏金根远,壮士捐生铁骑单。xiān huáng xìng lǔ jīn gēn yuǎn,zhuàng shì juān shēng tiě qí dān。
回首不堪成俯仰,况逢摇落又秋残。huí shǒu bù kān chéng fǔ yǎng,kuàng féng yáo luò yòu qiū cán。

保安道中

江源

白草黄沙没使车,保安城郭望中赊。bái cǎo huáng shā méi shǐ chē,bǎo ān chéng guō wàng zhōng shē。
牛羊垄上西风紧,鸟雀林边落日斜。niú yáng lǒng shàng xī fēng jǐn,niǎo què lín biān luò rì xié。
家信浮沉南度雁,乡心寥落北城笳。jiā xìn fú chén nán dù yàn,xiāng xīn liáo luò běi chéng jiā。
东西奔走浑无定,敢望金台即是家。dōng xī bēn zǒu hún wú dìng,gǎn wàng jīn tái jí shì jiā。

次鸡鸣驿题壁

江源

鸡鸣山畔鸡鸣驿,驻节邮亭一憩之。jī míng shān pàn jī míng yì,zhù jié yóu tíng yī qì zhī。
且抱衾绸幪冻足,更将衫袖拂尘髭。qiě bào qīn chóu méng dòng zú,gèng jiāng shān xiù fú chén zī。
谁询赵女磨笄处,颇忆唐王驻驿时。shuí xún zhào nǚ mó jī chù,pǒ yì táng wáng zhù yì shí。
歇马不须寻故事,且从闾里问羁疲。xiē mǎ bù xū xún gù shì,qiě cóng lǘ lǐ wèn jī pí。

宣府公馆偶书

江源

圣朝偃武重修文,何事开边数上闻。shèng cháo yǎn wǔ zhòng xiū wén,hé shì kāi biān shù shàng wén。
独石不传清海箭,万全闲杀黑缨军。dú shí bù chuán qīng hǎi jiàn,wàn quán xián shā hēi yīng jūn。
我思李牧真成算,谁罪陈汤幸策勋。wǒ sī lǐ mù zhēn chéng suàn,shuí zuì chén tāng xìng cè xūn。
欲进封章二三策,叫开阊阖献吾君。yù jìn fēng zhāng èr sān cè,jiào kāi chāng hé xiàn wú jūn。

出宣府口号

江源

晓来疋马度洋河,飒飒秋风起白波。xiǎo lái pǐ mǎ dù yáng hé,sà sà qiū fēng qǐ bái bō。
普度桥倾人病涉,西望碑古我摩挲。pǔ dù qiáo qīng rén bìng shè,xī wàng bēi gǔ wǒ mó sā。
风沙不动思乡念,道路长怀遣使歌。fēng shā bù dòng sī xiāng niàn,dào lù zhǎng huái qiǎn shǐ gē。
行过边城无一警,只闻边将欲投戈。xíng guò biān chéng wú yī jǐng,zhǐ wén biān jiāng yù tóu gē。

抵云中

江源

行行匹马到云中,未及深秋便朔风。xíng xíng pǐ mǎ dào yún zhōng,wèi jí shēn qiū biàn shuò fēng。
镜里形容怕憔悴,客边衣服恐蒙戎。jìng lǐ xíng róng pà qiáo cuì,kè biān yī fú kǒng méng róng。
不闻关塞有烽火,莫怪将军无战功。bù wén guān sāi yǒu fēng huǒ,mò guài jiāng jūn wú zhàn gōng。
目睹太平何以报,但歌既醉颂重瞳。mù dǔ tài píng hé yǐ bào,dàn gē jì zuì sòng zhòng tóng。

按山西通志程婴公孙杵臼皆晋人其墓在忻州夷考其行真古义士也三复景仰偶成此诗

江源

义烈长垂汗简光,遗编三复仰馀芳。yì liè zhǎng chuí hàn jiǎn guāng,yí biān sān fù yǎng yú fāng。
捐躯易矣争先死,存赵难兮忍后亡。juān qū yì yǐ zhēng xiān sǐ,cún zhào nán xī rěn hòu wáng。
豫让一生徒慷慨,荆轲千载足凄凉。yù ràng yī shēng tú kāng kǎi,jīng kē qiān zài zú qī liáng。
他时骑马经遗墓,定把椒浆奠一觞。tā shí qí mǎ jīng yí mù,dìng bǎ jiāo jiāng diàn yī shāng。

按昭君墓在大同城西三百里即古丰州地因援笔书此

江源

汉策御戎何大拙,却令红粉事和亲。hàn cè yù róng hé dà zhuō,què lìng hóng fěn shì hé qīn。
婵娟一去不复返,卫霍空惭作虎臣。chán juān yī qù bù fù fǎn,wèi huò kōng cán zuò hǔ chén。
环佩归魂随汉月,琵琶弹泪湿胡尘。huán pèi guī hún suí hàn yuè,pí pá dàn lèi shī hú chén。
曲中不怨毛延寿,千载哀音怨奉春。qū zhōng bù yuàn máo yán shòu,qiān zài āi yīn yuàn fèng chūn。

大同上郭都堂子声

江源

唐室汾阳第一功,今看孙子有馀风。táng shì fén yáng dì yī gōng,jīn kàn sūn zi yǒu yú fēng。
激扬千里冰霜肃,坐镇三边节钺雄。jī yáng qiān lǐ bīng shuāng sù,zuò zhèn sān biān jié yuè xióng。
胡虏破除谈叹里,谟谋出入庙堂中。hú lǔ pò chú tán tàn lǐ,mó móu chū rù miào táng zhōng。
圣明有待虚东阁,谁谓姬公久在东。shèng míng yǒu dài xū dōng gé,shuí wèi jī gōng jiǔ zài dōng。

登大同北门城楼有感

江源

闲上高楼第一层,千秋遗恨望中增。xián shàng gāo lóu dì yī céng,qiān qiū yí hèn wàng zhōng zēng。
玉颜底事埋青冢,隆准何年困白登。yù yán dǐ shì mái qīng zhǒng,lóng zhǔn hé nián kùn bái dēng。
御水尚遗金帅碣,方山犹有魏家陵。yù shuǐ shàng yí jīn shuài jié,fāng shān yóu yǒu wèi jiā líng。
登临吊古凭谁和,呼起坡仙次第赓。dēng lín diào gǔ píng shuí hé,hū qǐ pō xiān cì dì gēng。

次丘太守韵留别高良佐郎中

江源

揖别行行马首东,望穷燕冀入提封。yī bié xíng xíng mǎ shǒu dōng,wàng qióng yàn jì rù tí fēng。
云山落日恐行客,霖雨保时起卧龙。yún shān luò rì kǒng xíng kè,lín yǔ bǎo shí qǐ wò lóng。
汉戍月明人出塞,胡天云净雁横峰。hàn shù yuè míng rén chū sāi,hú tiān yún jìng yàn héng fēng。
离群且莫生新恨,人世何尝有定踪。lí qún qiě mò shēng xīn hèn,rén shì hé cháng yǒu dìng zōng。

次山阴分司题壁韵

江源

疋马西风暮景悲,皇华心壮不知疲。pǐ mǎ xī fēng mù jǐng bēi,huáng huá xīn zhuàng bù zhī pí。
消愁不恨瓶无酒,排闷应怜箧有诗。xiāo chóu bù hèn píng wú jiǔ,pái mèn yīng lián qiè yǒu shī。
千室闾阎多冻馁,万家村落半流移。qiān shì lǘ yán duō dòng něi,wàn jiā cūn luò bàn liú yí。
退思亦是观风责,且问监司与有司。tuì sī yì shì guān fēng zé,qiě wèn jiān sī yǔ yǒu sī。

山阴道中

江源

使节山阴县里来,马前风急起浮埃。shǐ jié shān yīn xiàn lǐ lái,mǎ qián fēng jí qǐ fú āi。
千山雪暗时飞雹,九月秋深尚疾雷。qiān shān xuě àn shí fēi báo,jiǔ yuè qiū shēn shàng jí léi。
边塞经营颇牧老,庙堂燮理富欧才。biān sāi jīng yíng pǒ mù lǎo,miào táng xiè lǐ fù ōu cái。
先忧后乐吾儒事,一寸丹心未忍灰。xiān yōu hòu lè wú rú shì,yī cùn dān xīn wèi rěn huī。

广武驿和壁上韵时九月六日也

江源

宦辙东西到处家,故园秋雨老桑麻。huàn zhé dōng xī dào chù jiā,gù yuán qiū yǔ lǎo sāng má。
路长万里无音耗,节近重阳负菊花。lù zhǎng wàn lǐ wú yīn hào,jié jìn zhòng yáng fù jú huā。
广武夜寒号冻雀,雁门风急扬惊沙。guǎng wǔ yè hán hào dòng què,yàn mén fēng jí yáng jīng shā。
使车未断红尘迹,徒羡知还几个鸦。shǐ chē wèi duàn hóng chén jì,tú xiàn zhī hái jǐ gè yā。

过雁门关次林孟仁侍御韵

江源

此关独立据山隈,限隔华夷亦壮哉。cǐ guān dú lì jù shān wēi,xiàn gé huá yí yì zhuàng zāi。
北控幽州南控代,一夫当险万夫回。běi kòng yōu zhōu nán kòng dài,yī fū dāng xiǎn wàn fū huí。
千峰如削云边出,二水潜通地底来。qiān fēng rú xuē yún biān chū,èr shuǐ qián tōng dì dǐ lái。
试问英雄守关者,宁无李牧出群才。shì wèn yīng xióng shǒu guān zhě,níng wú lǐ mù chū qún cái。

次张邦兆留别韵

江源

云中聚首才三日,匹马仍从代郡行。yún zhōng jù shǒu cái sān rì,pǐ mǎ réng cóng dài jùn xíng。
仙棹不须嗟郭泰,使星何必卜君平。xiān zhào bù xū jiē guō tài,shǐ xīng hé bì bo jūn píng。
王程不计三关远,旅宿时看一剑横。wáng chéng bù jì sān guān yuǎn,lǚ sù shí kàn yī jiàn héng。
再拟春风兰省约,莫教寒却旧诗盟。zài nǐ chūn fēng lán shěng yuē,mò jiào hán què jiù shī méng。

次周太仆韵兼赠支总兵时在支公席上

江源

使节南行代郡来,相逢文武尽奇才。shǐ jié nán xíng dài jùn lái,xiāng féng wén wǔ jǐn qí cái。
将军韬略雄诸将,太仆文章照上台。jiāng jūn tāo lüè xióng zhū jiāng,tài pū wén zhāng zhào shàng tái。
万里旌幢新节制,六经根本旧滋培。wàn lǐ jīng chuáng xīn jié zhì,liù jīng gēn běn jiù zī péi。
岂知萍水逢嘉会,倾倒尊前未似回。qǐ zhī píng shuǐ féng jiā huì,qīng dào zūn qián wèi shì huí。

支总兵索题剑次周太仆韵

江源

龙泉三尺镇相随,出匣光芒照斗箕。lóng quán sān chǐ zhèn xiāng suí,chū xiá guāng máng zhào dòu jī。
新淬鸊鹈愁魍魉,旧埋冤狱泣雄雌。xīn cuì pì tí chóu wǎng liǎng,jiù mái yuān yù qì xióng cí。
尚方欲请诛奸佞,帐下曾经斩艳姬。shàng fāng yù qǐng zhū jiān nìng,zhàng xià céng jīng zhǎn yàn jī。
见说三边烽火息,将军持此莫忘危。jiàn shuō sān biān fēng huǒ xī,jiāng jūn chí cǐ mò wàng wēi。

代州九日感怀

江源

节近重阳未到家,登高何处落乌纱。jié jìn zhòng yáng wèi dào jiā,dēng gāo hé chù luò wū shā。
半生宦达樊笼鸟,百岁光阴赴壑蛇。bàn shēng huàn dá fán lóng niǎo,bǎi suì guāng yīn fù hè shé。
谩把愁肠浇紫酒,羞将吟鬓插黄花。mán bǎ chóu cháng jiāo zǐ jiǔ,xiū jiāng yín bìn chā huáng huā。
萧条不似龙山乐,空对西风忆孟嘉。xiāo tiáo bù shì lóng shān lè,kōng duì xī fēng yì mèng jiā。

遣怀

江源

九日招邀太仆家,不知身世在天涯。jiǔ rì zhāo yāo tài pū jiā,bù zhī shēn shì zài tiān yá。
敢将恶况悲蓬梗,且酌芳尊泛菊花。gǎn jiāng è kuàng bēi péng gěng,qiě zhuó fāng zūn fàn jú huā。
东野桑田成碧海,北邙枯骨委黄沙。dōng yě sāng tián chéng bì hǎi,běi máng kū gǔ wěi huáng shā。
人生到处皆堪乐,得失何须更叹嗟。rén shēng dào chù jiē kān lè,dé shī hé xū gèng tàn jiē。