古诗词

江源

次刘巡按韵

江源

从事何曾怨独贤,东吴西浙旧因缘。cóng shì hé céng yuàn dú xián,dōng wú xī zhè jiù yīn yuán。
身驰水陆三千里,心在云霄尺五天。shēn chí shuǐ lù sān qiān lǐ,xīn zài yún xiāo chǐ wǔ tiān。
客路风光催我老,故山尘榻借人眠。kè lù fēng guāng cuī wǒ lǎo,gù shān chén tà jiè rén mián。
进贤馆里停车晚,泼面霜风折短髯。jìn xián guǎn lǐ tíng chē wǎn,pō miàn shuāng fēng zhé duǎn rán。

述怀

江源

客子光阴似转环,鬓毛不为朔风斑。kè zi guāng yīn shì zhuǎn huán,bìn máo bù wèi shuò fēng bān。
酷怜杼轴空东国,敢谓贤劳赋北山。kù lián zhù zhóu kōng dōng guó,gǎn wèi xián láo fù běi shān。
短述也能消永夜,浊醪未必破愁颜。duǎn shù yě néng xiāo yǒng yè,zhuó láo wèi bì pò chóu yán。
乡关便道知何日,先遣音书附雁还。xiāng guān biàn dào zhī hé rì,xiān qiǎn yīn shū fù yàn hái。

过杨子江

江源

拥节元非汗漫游,严程千里敢淹留。yōng jié yuán fēi hàn màn yóu,yán chéng qiān lǐ gǎn yān liú。
中流未击将军楫,淮水先乘使者舟。zhōng liú wèi jī jiāng jūn jí,huái shuǐ xiān chéng shǐ zhě zhōu。
窅窅插天双螮蝀,轻轻傍我一沙鸥。yǎo yǎo chā tiān shuāng dì dōng,qīng qīng bàng wǒ yī shā ōu。
逢人若问过杨子,曾驾长风破巨流。féng rén ruò wèn guò yáng zi,céng jià zhǎng fēng pò jù liú。

吉水分司偶成次宪佥黄九成韵

江源

公堂退食有馀清,敢道催科此政成。gōng táng tuì shí yǒu yú qīng,gǎn dào cuī kē cǐ zhèng chéng。
未忍东南频督赋,只缘西北未休兵。wèi rěn dōng nán pín dū fù,zhǐ yuán xī běi wèi xiū bīng。
愁增鬓雪光阴老,事搅心旌感慨生。chóu zēng bìn xuě guāng yīn lǎo,shì jiǎo xīn jīng gǎn kǎi shēng。
夔契功勋今尚在,世间谁谓是浮名。kuí qì gōng xūn jīn shàng zài,shì jiān shuí wèi shì fú míng。

次黄山谷韵

江源

舣棹特来登快阁,西风两腋暮秋晴。yǐ zhào tè lái dēng kuài gé,xī fēng liǎng yè mù qiū qíng。
幽清暂息百年虑,宇宙且开双眼明。yōu qīng zàn xī bǎi nián lǜ,yǔ zhòu qiě kāi shuāng yǎn míng。
板荡忠臣诗慷慨,风流太史墨纵横。bǎn dàng zhōng chén shī kāng kǎi,fēng liú tài shǐ mò zòng héng。
孤标崒嵂遗碑在,应与斯文作主盟。gū biāo zú lǜ yí bēi zài,yīng yǔ sī wén zuò zhǔ méng。

夜抵进贤写景遣怀次黄九成佥宪题壁韵

江源

使客东行莫忆家,马蹄声里度年华。shǐ kè dōng xíng mò yì jiā,mǎ tí shēng lǐ dù nián huá。
秋波浸月江铺练,木叶欺霜血染花。qiū bō jìn yuè jiāng pù liàn,mù yè qī shuāng xuè rǎn huā。
问俗闾阎诗易采,忍寒村店酒难赊。wèn sú lǘ yán shī yì cǎi,rěn hán cūn diàn jiǔ nán shē。
莼鲈未得如张翰,千载京尘扑帽纱。chún lú wèi dé rú zhāng hàn,qiān zài jīng chén pū mào shā。

磻溪寺感怀次壁上韵

江源

驱车非为急征求,直北幽燕忝未收。qū chē fēi wèi jí zhēng qiú,zhí běi yōu yàn tiǎn wèi shōu。
羽檄西风频报虏,边兵今日正防秋。yǔ xí xī fēng pín bào lǔ,biān bīng jīn rì zhèng fáng qiū。
穷涂迢递谁青眼,古寺荒凉僧白头。qióng tú tiáo dì shuí qīng yǎn,gǔ sì huāng liáng sēng bái tóu。
感慨满怀何处遣,谩将诗句壁间留。gǎn kǎi mǎn huái hé chù qiǎn,mán jiāng shī jù bì jiān liú。

抵会江

江源

朝发桐江暮会江,风波巇崄客心降。cháo fā tóng jiāng mù huì jiāng,fēng bō xī xiǎn kè xīn jiàng。
斜阳天际去帆两,老树梢头归鸟双。xié yáng tiān jì qù fān liǎng,lǎo shù shāo tóu guī niǎo shuāng。
排闷有诗裁夜烛,浇愁无酒泻秋缸。pái mèn yǒu shī cái yè zhú,jiāo chóu wú jiǔ xiè qiū gāng。
明朝又过钱塘去,争浪堆中泛巨航。míng cháo yòu guò qián táng qù,zhēng làng duī zhōng fàn jù háng。

纪梦

江源

风雨孤舟梦细君,相逢还是旧憨勤。fēng yǔ gū zhōu mèng xì jūn,xiāng féng hái shì jiù hān qín。
熏笼添火烘双被,绣阁悬灯剌五纹。xūn lóng tiān huǒ hōng shuāng bèi,xiù gé xuán dēng lá wǔ wén。
旧貌尚留前日靥,病腰犹束嫁时裙。jiù mào shàng liú qián rì yè,bìng yāo yóu shù jià shí qún。
觉来离恨知多少,屈指东风十四春。jué lái lí hèn zhī duō shǎo,qū zhǐ dōng fēng shí sì chūn。

寄过太璞宪副

江源

几年宪府旧同袍,拂袖归来便养高。jǐ nián xiàn fǔ jiù tóng páo,fú xiù guī lái biàn yǎng gāo。
彭泽俸钱偿酒债,半松烟月载渔舠。péng zé fèng qián cháng jiǔ zhài,bàn sōng yān yuè zài yú dāo。
南窗寄傲输君乐,北地风沙叹我劳。nán chuāng jì ào shū jūn lè,běi dì fēng shā tàn wǒ láo。
欲放小舟重会面,不堪王事日忉忉。yù fàng xiǎo zhōu zhòng huì miàn,bù kān wáng shì rì dāo dāo。

寄邝时用黎景升二别驾

江源

舟过严濑思时用,月上兰溪忆景升。zhōu guò yán lài sī shí yòng,yuè shàng lán xī yì jǐng shēng。
叹我嗟跎三尺法,看君清白两条冰。tàn wǒ jiē tuó sān chǐ fǎ,kàn jūn qīng bái liǎng tiáo bīng。
有诗满箧开怀抱,无术随时任爱憎。yǒu shī mǎn qiè kāi huái bào,wú shù suí shí rèn ài zēng。
放棹山阴今日负,论文京国昔年曾。fàng zhào shān yīn jīn rì fù,lùn wén jīng guó xī nián céng。

和敖先生雪诗韵二首

江源

一雪西江万类奇,晓来帘外更霏微。yī xuě xī jiāng wàn lèi qí,xiǎo lái lián wài gèng fēi wēi。
光摇天地月无影,冻合川原鸟不飞。guāng yáo tiān dì yuè wú yǐng,dòng hé chuān yuán niǎo bù fēi。
煮茗可堪分玉屑,读书谁复映寒辉。zhǔ míng kě kān fēn yù xiè,dú shū shuí fù yìng hán huī。
闾阎冻馁知多少,敢道严威入豸衣。lǘ yán dòng něi zhī duō shǎo,gǎn dào yán wēi rù zhì yī。

和敖先生雪诗韵二首

江源

斜斜整整不胜繁,猎骑缤纷走湿原。xié xié zhěng zhěng bù shèng fán,liè qí bīn fēn zǒu shī yuán。
古径墁平人迹灭,老松擎重鹊巢翻。gǔ jìng màn píng rén jì miè,lǎo sōng qíng zhòng què cháo fān。
台前拒敌谁留柏,堂北淩寒更有谖。tái qián jù dí shuí liú bǎi,táng běi líng hán gèng yǒu xuān。
不独霸桥诗思苦,蓝关迁客正销魂。bù dú bà qiáo shī sī kǔ,lán guān qiān kè zhèng xiāo hún。

次前韵二首

江源

银杯缟带状多奇,一色乾坤掩太微。yín bēi gǎo dài zhuàng duō qí,yī sè qián kūn yǎn tài wēi。
越女肌肤休妒白,谢家庭院谩交飞。yuè nǚ jī fū xiū dù bái,xiè jiā tíng yuàn mán jiāo fēi。
万人鼓舞占春麦,五夜光芒夺曙辉。wàn rén gǔ wǔ zhàn chūn mài,wǔ yè guāng máng duó shǔ huī。
忆得东华寒待漏,玉龙千丈晃朝衣。yì dé dōng huá hán dài lòu,yù lóng qiān zhàng huǎng cháo yī。

次前韵二首

江源

入幕轻明扑地繁,失踪狐兔满郊原。rù mù qīng míng pū dì fán,shī zōng hú tù mǎn jiāo yuán。
人间玉树春妆点,天上银河夜倒翻。rén jiān yù shù chūn zhuāng diǎn,tiān shàng yín hé yè dào fān。
潘鬓斜侵吟阿可,渔蓑堪画付张谖。pān bìn xié qīn yín ā kě,yú suō kān huà fù zhāng xuān。
邹枚已去相如老,谁赋梁园为返魂。zōu méi yǐ qù xiāng rú lǎo,shuí fù liáng yuán wèi fǎn hún。

题毛女图二首

江源

非爱山中日月长,婵娟那忍逐降王。fēi ài shān zhōng rì yuè zhǎng,chán juān nà rěn zhú jiàng wáng。
云屏石枕梅花梦,春雨秋风槲叶裳。yún píng shí zhěn méi huā mèng,chūn yǔ qiū fēng hú yè shang。
龙腐沙丘悲帝子,路迷蓬岛叹徐郎。lóng fǔ shā qiū bēi dì zi,lù mí péng dǎo tàn xú láng。
洞门深锁春长在,不管人间变海桑。dòng mén shēn suǒ chūn zhǎng zài,bù guǎn rén jiān biàn hǎi sāng。

题毛女图二首

江源

一别秦城远世氛,青山为伴鹤为群。yī bié qín chéng yuǎn shì fēn,qīng shān wèi bàn hè wèi qún。
承恩不记阿房日,采药长穿华岳云。chéng ēn bù jì ā fáng rì,cǎi yào zhǎng chuān huá yuè yún。
溪叶青纫新佩子,山花红似旧罗裙。xī yè qīng rèn xīn pèi zi,shān huā hóng shì jiù luó qún。
仙源恨隔渔樵路,谁在谁亡总不闻。xiān yuán hèn gé yú qiáo lù,shuí zài shuí wáng zǒng bù wén。

送陈监博

江源

昨夜谁占使者星,洪都今日驻双旌。zuó yè shuí zhàn shǐ zhě xīng,hóng dōu jīn rì zhù shuāng jīng。
独贤心壮摅王事,三绝名高共阿兄。dú xián xīn zhuàng shū wáng shì,sān jué míng gāo gòng ā xiōng。
瀑布泉头聊濯足,望湖亭上谩题名。pù bù quán tóu liáo zhuó zú,wàng hú tíng shàng mán tí míng。
孤舟又向章江别,江水江花不尽情。gū zhōu yòu xiàng zhāng jiāng bié,jiāng shuǐ jiāng huā bù jǐn qíng。

送王举人春闱

江源

子上春官惜别宴,功名须似古人贤。zi shàng chūn guān xī bié yàn,gōng míng xū shì gǔ rén xián。
榜登龙虎唐韩愈,策对天人董广川。bǎng dēng lóng hǔ táng hán yù,cè duì tiān rén dǒng guǎng chuān。
九万云程鹏翮健,八千岐路马蹄穿。jiǔ wàn yún chéng péng hé jiàn,bā qiān qí lù mǎ tí chuān。
春风得意长安陌,好把泥金帖子传。chūn fēng dé yì zhǎng ān mò,hǎo bǎ ní jīn tiē zi chuán。

题吉水分司月月红一首

江源

月月红开如有约,四时颜色染丹砂。yuè yuè hóng kāi rú yǒu yuē,sì shí yán sè rǎn dān shā。
沉香亭北妒妃子,结绮楼中失丽华。chén xiāng tíng běi dù fēi zi,jié qǐ lóu zhōng shī lì huá。
芍药便从春后老,海榴只合暑前夸。sháo yào biàn cóng chūn hòu lǎo,hǎi liú zhǐ hé shǔ qián kuā。
虽然堪赏还堪恶,恐夺霜台石竹花。suī rán kān shǎng hái kān è,kǒng duó shuāng tái shí zhú huā。