古诗词

宋应星

怜愚诗四十二首

宋应星

天子荣亲濮议繁,宋朝多事我朝翻。tiān zi róng qīn pú yì fán,sòng cháo duō shì wǒ cháo fān。
状元修撰浑年少,谪戍云南未是冤。zhuàng yuán xiū zhuàn hún nián shǎo,zhé shù yún nán wèi shì yuān。

怜愚诗四十二首

宋应星

权奸垂死未心灰,领史秦埙后命推。quán jiān chuí sǐ wèi xīn huī,lǐng shǐ qín xūn hòu mìng tuī。
只道世人聋哑尽,不将董笔刺渠魁。zhǐ dào shì rén lóng yǎ jǐn,bù jiāng dǒng bǐ cì qú kuí。

怜愚诗四十二首

宋应星

宦竖么么秽浊躬,投缳旅店疾如风。huàn shù me me huì zhuó gōng,tóu huán lǚ diàn jí rú fēng。
官高经略师徒丧,俯首求生贯索中。guān gāo jīng lüè shī tú sàng,fǔ shǒu qiú shēng guàn suǒ zhōng。

怜愚诗四十二首

宋应星

一人两子算盘推,积到千年百万胎。yī rén liǎng zi suàn pán tuī,jī dào qiān nián bǎi wàn tāi。
幼子无孙犹不暝,争教杀运不重来。yòu zi wú sūn yóu bù míng,zhēng jiào shā yùn bù zhòng lái。

怜愚诗四十二首

宋应星

篇章无奈出身何,释褐忘筌弃则那。piān zhāng wú nài chū shēn hé,shì hè wàng quán qì zé nà。
结习他年难洗涤,刊成宦稿摘瑕多。jié xí tā nián nán xǐ dí,kān chéng huàn gǎo zhāi xiá duō。

怜愚诗四十二首

宋应星

昔年半菽费忧谋,今日千金橐送收。xī nián bàn shū fèi yōu móu,jīn rì qiān jīn tuó sòng shōu。
止足不生清夜想,蝇营直向死前休。zhǐ zú bù shēng qīng yè xiǎng,yíng yíng zhí xiàng sǐ qián xiū。

怜愚诗四十二首

宋应星

华夷兵合汴城围,应举书生翰墨辉。huá yí bīng hé biàn chéng wéi,yīng jǔ shū shēng hàn mò huī。
斜虎已逃宫驾乱,腐儒犹整旧襕衣。xié hǔ yǐ táo gōng jià luàn,fǔ rú yóu zhěng jiù lán yī。

怜愚诗四十二首

宋应星

适口滋甘是处生,酸咸得诀有馀清。shì kǒu zī gān shì chù shēng,suān xián dé jué yǒu yú qīng。
何须越国求珍错,狗欲伤身长嗜萌。hé xū yuè guó qiú zhēn cuò,gǒu yù shāng shēn zhǎng shì méng。

怜愚诗四十二首

宋应星

为构华居竭智钱,此身许住几多年。wèi gòu huá jū jié zhì qián,cǐ shēn xǔ zhù jǐ duō nián。
儿孙奉祝于斯否,从古雕梁不久延。ér sūn fèng zhù yú sī fǒu,cóng gǔ diāo liáng bù jiǔ yán。

怜愚诗四十二首

宋应星

桐乡近宦一何愚,欲积鎏金百万馀。tóng xiāng jìn huàn yī hé yú,yù jī liú jīn bǎi wàn yú。
数未盈时冤已集,一夫作难委沟渠。shù wèi yíng shí yuān yǐ jí,yī fū zuò nán wěi gōu qú。

怜愚诗四十二首

宋应星

计度升迁俯要津,卑污启事避人陈。jì dù shēng qiān fǔ yào jīn,bēi wū qǐ shì bì rén chén。
尊官掌记知多少,冷语闲谈泄漏频。zūn guān zhǎng jì zhī duō shǎo,lěng yǔ xián tán xiè lòu pín。

怜愚诗四十二首

宋应星

废阁生涯妄想荧,敲鱼击磬诵残经。fèi gé shēng yá wàng xiǎng yíng,qiāo yú jī qìng sòng cán jīng。
随求随得欺人甚,失望荒凉梦不醒。suí qiú suí dé qī rén shén,shī wàng huāng liáng mèng bù xǐng。

怜愚诗四十二首

宋应星

升量学问斗量才,欲作神仙结圣胎。shēng liàng xué wèn dòu liàng cái,yù zuò shén xiān jié shèng tāi。
蛐蚓若能腾雾雨,蛟龙遍地役风雷。qū yǐn ruò néng téng wù yǔ,jiāo lóng biàn dì yì fēng léi。

怜愚诗四十二首

宋应星

通书浅陋撰何人,选择先生道煞神。tōng shū qiǎn lòu zhuàn hé rén,xuǎn zé xiān shēng dào shā shén。
时日若能催富贵,伊家乔梓岂长贫。shí rì ruò néng cuī fù guì,yī jiā qiáo zǐ qǐ zhǎng pín。

怜愚诗四十二首

宋应星

神州赤县海环瀛,同日同时万口生。shén zhōu chì xiàn hǎi huán yíng,tóng rì tóng shí wàn kǒu shēng。
佣丐公卿齐出世,先生开卷细推评。yōng gài gōng qīng qí chū shì,xiān shēng kāi juǎn xì tuī píng。

怜愚诗四十二首

宋应星

世代江山几裂完,随宜田宅且相安。shì dài jiāng shān jǐ liè wán,suí yí tián zhái qiě xiāng ān。
经年计较团成片,两子分开局已残。jīng nián jì jiào tuán chéng piàn,liǎng zi fēn kāi jú yǐ cán。

怜愚诗四十二首

宋应星

天垂列象圣遵模,为问还丹事有无。tiān chuí liè xiàng shèng zūn mó,wèi wèn hái dān shì yǒu wú。
万斛明珠难换颗,痴人妄想点金须。wàn hú míng zhū nán huàn kē,chī rén wàng xiǎng diǎn jīn xū。

怜愚诗四十二首

宋应星

繁华寂寞转轮间,热闹场中莫久顽。fán huá jì mò zhuǎn lún jiān,rè nào chǎng zhōng mò jiǔ wán。
闻道盛唐云锦队,回头兵火破潼关。wén dào shèng táng yún jǐn duì,huí tóu bīng huǒ pò tóng guān。

怜愚诗四十二首

宋应星

太平风景四郊安,邻里穷时我亦单。tài píng fēng jǐng sì jiāo ān,lín lǐ qióng shí wǒ yì dān。
五亩宫墙何固有,负刍一至路行难。wǔ mǔ gōng qiáng hé gù yǒu,fù chú yī zhì lù xíng nán。

怜愚诗四十二首

宋应星

世间左道孰为凶,最是龙阳泣楚宫。shì jiān zuǒ dào shú wèi xiōng,zuì shì lóng yáng qì chǔ gōng。
禽兽犹明真配合,生人反昧假雌雄。qín shòu yóu míng zhēn pèi hé,shēng rén fǎn mèi jiǎ cí xióng。
52123