古诗词

吴敬

文笔峰

吴敬

突屼山岚一带长,轻烟暖日弄晴光。tū wù shān lán yī dài zhǎng,qīng yān nuǎn rì nòng qíng guāng。
孤峰隐隐淩霄碧,群卉森森过雨苍。gū fēng yǐn yǐn líng xiāo bì,qún huì sēn sēn guò yǔ cāng。
霭气浮空迷绕郭,霞浑拂树映斜阳。ǎi qì fú kōng mí rào guō,xiá hún fú shù yìng xié yáng。
悬知绝顶最高处,好望蓬莱仙子乡。xuán zhī jué dǐng zuì gāo chù,hǎo wàng péng lái xiān zi xiāng。

衡王题长史王士衡荣恩堂

吴敬

九重丹诏出皇州,褒赠存亡爵冕旒。jiǔ zhòng dān zhào chū huáng zhōu,bāo zèng cún wáng jué miǎn liú。
西阁侍书最勤苦,东斋辅导秉嘉猷。xī gé shì shū zuì qín kǔ,dōng zhāi fǔ dǎo bǐng jiā yóu。
董子文章今代出,贾生才调后人犹。dǒng zi wén zhāng jīn dài chū,jiǎ shēng cái diào hòu rén yóu。
忆君平日多清致,拳拳此去不能留。yì jūn píng rì duō qīng zhì,quán quán cǐ qù bù néng liú。