古诗词

余士奇

懒庵歌

余士奇

眺望市廛间,海色明沙浦。tiào wàng shì chán jiān,hǎi sè míng shā pǔ。
中有懒庵人,偃仰长寄傲。zhōng yǒu lǎn ān rén,yǎn yǎng zhǎng jì ào。
薄宦今倦游,脱冠挂神武。báo huàn jīn juàn yóu,tuō guān guà shén wǔ。
飘然归去来,卜筑江之浒。piāo rán guī qù lái,bo zhù jiāng zhī hǔ。
野鸡离樊笼,广漠阔纵步。yě jī lí fán lóng,guǎng mò kuò zòng bù。
任性率所之,束缚良觉苦。rèn xìng lǜ suǒ zhī,shù fù liáng jué kǔ。
我狭宇宙宽,折腰何足道。wǒ xiá yǔ zhòu kuān,zhé yāo hé zú dào。
有时客至问起居,十日五日头不梳。yǒu shí kè zhì wèn qǐ jū,shí rì wǔ rì tóu bù shū。
闲尝扪室枕书卧,推窗搔首空踟蹰。xián cháng mén shì zhěn shū wò,tuī chuāng sāo shǒu kōng chí chú。
科头揽衣出见客,草满庭除尘满榻。kē tóu lǎn yī chū jiàn kè,cǎo mǎn tíng chú chén mǎn tà。
疑是希夷梦觉初,却向儿童觅巾袜。yí shì xī yí mèng jué chū,què xiàng ér tóng mì jīn wà。
不问家有无,但知留客饭。bù wèn jiā yǒu wú,dàn zhī liú kè fàn。
脱粟蔬为羹,盘飧无兼馔。tuō sù shū wèi gēng,pán sūn wú jiān zhuàn。
相期意不浅,物薄交始淡。xiāng qī yì bù qiǎn,wù báo jiāo shǐ dàn。
宾主各尽欢,方外客疏散。bīn zhǔ gè jǐn huān,fāng wài kè shū sàn。
尊空常作酒徒呼,把臂谁能青白眼。zūn kōng cháng zuò jiǔ tú hū,bǎ bì shuí néng qīng bái yǎn。
醉来送客不出门,一倒颓然不知晚。zuì lái sòng kè bù chū mén,yī dào tuí rán bù zhī wǎn。
发声朗诵李杜诗,句读不成多脱简。fā shēng lǎng sòng lǐ dù shī,jù dú bù chéng duō tuō jiǎn。
噫嘻乐哉,懒庵之乐谁与同,缅思往事如转蓬。yī xī lè zāi,lǎn ān zhī lè shuí yǔ tóng,miǎn sī wǎng shì rú zhuǎn péng。
人生百年忽已老,何必出龊形骸中。rén shēng bǎi nián hū yǐ lǎo,hé bì chū chuò xíng hái zhōng。
世人弃懒庵,懒庵亦自弃。shì rén qì lǎn ān,lǎn ān yì zì qì。
睚眦徒相煎,安得闲无事。yá zì tú xiāng jiān,ān dé xián wú shì。
君不见嵇山睥睨箕踞时,王公大人亦何为。jūn bù jiàn jī shān pì nì jī jù shí,wáng gōng dà rén yì hé wèi。
田窦宾客相倾轧,翟门罗雀无盈歉。tián dòu bīn kè xiāng qīng yà,dí mén luó què wú yíng qiàn。
自兹笑流俗,此乐知者希。zì zī xiào liú sú,cǐ lè zhī zhě xī。
何如懒庵子,坦然共忘机。hé rú lǎn ān zi,tǎn rán gòng wàng jī。
请君歌一曲,予乐和尔歌,世路茫茫奈尔何。qǐng jūn gē yī qū,yǔ lè hé ěr gē,shì lù máng máng nài ěr hé。