古诗词

吴宽

题海虞钱氏所藏王均章虞山图

吴宽

扁舟昆湖去,忆向虞山还。biǎn zhōu kūn hú qù,yì xiàng yú shān hái。
当时迫日暮,未得穷跻攀。dāng shí pò rì mù,wèi dé qióng jī pān。
至今三短章,寂寥不重删。zhì jīn sān duǎn zhāng,jì liáo bù zhòng shān。
安知六载后,依然见兹山。ān zhī liù zài hòu,yī rán jiàn zī shān。
谅无愚公愚,赖有顽仙顽。liàng wú yú gōng yú,lài yǒu wán xiān wán。
顽仙隐居处,深林置柴关。wán xiān yǐn jū chù,shēn lín zhì chái guān。
丹灶火常伏,药阑苗载芟。dān zào huǒ cháng fú,yào lán miáo zài shān。
高情付缣素,丹青色斑斑。gāo qíng fù jiān sù,dān qīng sè bān bān。
兹山卧平野,隐然不成环。zī shān wò píng yě,yǐn rán bù chéng huán。
透迤亦甚远,攒蹙何其悭。tòu yí yì shén yuǎn,zǎn cù hé qí qiān。
只尺见百里,群峰互垂鬟。zhǐ chǐ jiàn bǎi lǐ,qún fēng hù chuí huán。
飞鸟归易没,浮云出偏闲。fēi niǎo guī yì méi,fú yún chū piān xián。
拂水最奇丽,空岩故漩澴。fú shuǐ zuì qí lì,kōng yán gù xuán huán。
天风或稍定,石壁仍潺潺。tiān fēng huò shāo dìng,shí bì réng chán chán。
仙宫对佛寺,妙境非人寰。xiān gōng duì fú sì,miào jìng fēi rén huán。
独怜仲雍墓,谁为剪榛菅。dú lián zhòng yōng mù,shuí wèi jiǎn zhēn jiān。
短棹载书卷,浩歌水云间。duǎn zhào zài shū juǎn,hào gē shuǐ yún jiān。
仿佛归庵翁,往来宝严湾。fǎng fú guī ān wēng,wǎng lái bǎo yán wān。
窃禄本无补,乞身亦多艰。qiè lù běn wú bǔ,qǐ shēn yì duō jiān。
卧游毕旧愿,坐啸开尘颜。wò yóu bì jiù yuàn,zuò xiào kāi chén yán。

再次韵答时旸饮后见贻

吴宽

散吏幸无事,合置荒园中。sàn lì xìng wú shì,hé zhì huāng yuán zhōng。
著书忘其词,安复论异同。zhù shū wàng qí cí,ān fù lùn yì tóng。
墙下枣垂实,飒然起秋风。qiáng xià zǎo chuí shí,sà rán qǐ qiū fēng。
感时忽搔首,五十真衰翁。gǎn shí hū sāo shǒu,wǔ shí zhēn shuāi wēng。
投牒愧一出,束带随三公。tóu dié kuì yī chū,shù dài suí sān gōng。
晨趋揖东阁,夜梦游南雍。chén qū yī dōng gé,yè mèng yóu nán yōng。
乡使来吴下,入门偶相逢。xiāng shǐ lái wú xià,rù mén ǒu xiāng féng。
中怀不能语,倚壁如颓峰。zhōng huái bù néng yǔ,yǐ bì rú tuí fēng。
南飞孰可系,仰见青天鸿。nán fēi shú kě xì,yǎng jiàn qīng tiān hóng。

再次韵答时旸饮后见贻

吴宽

淙淙檐溜垂,此事久亦寡。cóng cóng yán liū chuí,cǐ shì jiǔ yì guǎ。
移书防漏湿,矮屋初堕瓦。yí shū fáng lòu shī,ǎi wū chū duò wǎ。
久旱雨固好,垫溺念郊野。jiǔ hàn yǔ gù hǎo,diàn nì niàn jiāo yě。
况复南楼人,百步隔诗社。kuàng fù nán lóu rén,bǎi bù gé shī shè。
清池下幽禽,坐对共闲暇。qīng chí xià yōu qín,zuò duì gòng xián xiá。
妙墨尚在函,浊醪复盈斝。miào mò shàng zài hán,zhuó láo fù yíng jiǎ。
持此欲就之,泥深没羸马。chí cǐ yù jiù zhī,ní shēn méi léi mǎ。
疏慵幸免朝,早谢凤池贾。shū yōng xìng miǎn cháo,zǎo xiè fèng chí jiǎ。
风低碧丛,怅望西窗下。fēng dī bì cóng,chàng wàng xī chuāng xià。

题启南写游虎丘图

吴宽

云岩不减灵岩好,昨者胡为涉行潦。yún yán bù jiǎn líng yán hǎo,zuó zhě hú wèi shè xíng lǎo。
千人石上两青鞋,日出深林歌杲杲。qiān rén shí shàng liǎng qīng xié,rì chū shēn lín gē gǎo gǎo。
一时取乐能偿劳,水西山北争探讨。yī shí qǔ lè néng cháng láo,shuǐ xī shān běi zhēng tàn tǎo。
涧泉漱齿心亦清,石壁题名手亲扫。jiàn quán shù chǐ xīn yì qīng,shí bì tí míng shǒu qīn sǎo。
西去阳山十里遥,冒雨有人归不早。xī qù yáng shān shí lǐ yáo,mào yǔ yǒu rén guī bù zǎo。
明朝见话入云岩,扼紧捋须空懊恼。míng cháo jiàn huà rù yún yán,è jǐn lǚ xū kōng ào nǎo。
好山不趁晴时游,此事已差何足道。hǎo shān bù chèn qíng shí yóu,cǐ shì yǐ chà hé zú dào。
安知犹有独游人,隔水相望在阳抱。ān zhī yóu yǒu dú yóu rén,gé shuǐ xiāng wàng zài yáng bào。
何处移来此画图,我方起观俄绝倒。hé chù yí lái cǐ huà tú,wǒ fāng qǐ guān é jué dào。
诗情画意各有在,岁月依然仍可考。shī qíng huà yì gè yǒu zài,suì yuè yī rán réng kě kǎo。
虫鸡得失不须争,泡影死生难自保。chóng jī dé shī bù xū zhēng,pào yǐng sǐ shēng nán zì bǎo。
再到京华住六年,匏翁头颅欲全皓。zài dào jīng huá zhù liù nián,páo wēng tóu lú yù quán hào。
江南归计有时成,次第山行非草草。jiāng nán guī jì yǒu shí chéng,cì dì shān xíng fēi cǎo cǎo。
卧游且把画图开,鹤涧松庵亦天造。wò yóu qiě bǎ huà tú kāi,hè jiàn sōng ān yì tiān zào。
翻嫌二客不能从,回望周郎与东老。fān xián èr kè bù néng cóng,huí wàng zhōu láng yǔ dōng lǎo。

送杨君谦

吴宽

子有好学名,得之直从幼。zi yǒu hǎo xué míng,dé zhī zhí cóng yòu。
矻矻忘其疲,每以夜为昼。kū kū wàng qí pí,měi yǐ yè wèi zhòu。
谁令不自爱,坐与简编斗。shuí lìng bù zì ài,zuò yǔ jiǎn biān dòu。
旋致心腹间,有病见脉候。xuán zhì xīn fù jiān,yǒu bìng jiàn mài hòu。
乡人尝谓子,文笔真似舅。xiāng rén cháng wèi zi,wén bǐ zhēn shì jiù。
舅也昔养疴,亦在掇科后。jiù yě xī yǎng kē,yì zài duō kē hòu。
七日仪部官,在告月且又。qī rì yí bù guān,zài gào yuè qiě yòu。
服药未见功,具疏遂入奏。fú yào wèi jiàn gōng,jù shū suì rù zòu。
昨朝获愈音,颜面喜欲皱。zuó cháo huò yù yīn,yán miàn xǐ yù zhòu。
西风作新寒,南去不可逗。xī fēng zuò xīn hán,nán qù bù kě dòu。
相过一何疏,相别一何骤。xiāng guò yī hé shū,xiāng bié yī hé zhòu。
子去固欣然,孰与箴老缪。zi qù gù xīn rán,shú yǔ zhēn lǎo móu。
惟子有书癖,舍书莫能救。wéi zi yǒu shū pǐ,shě shū mò néng jiù。
譬如病酒人,戒饮貌愈瘦。pì rú bìng jiǔ rén,jiè yǐn mào yù shòu。
何如稍饮之,病去渐复旧。hé rú shāo yǐn zhī,bìng qù jiàn fù jiù。
子病偶类兹,简编实醇酎。zi bìng ǒu lèi zī,jiǎn biān shí chún zhòu。
茹多仍吐之,纸上发奇秀。rú duō réng tǔ zhī,zhǐ shàng fā qí xiù。
三年当复来,观子所成就。sān nián dāng fù lái,guān zi suǒ chéng jiù。

为屠大理题石田画

吴宽

生绢丈许画者谁,石田老人今画师。shēng juàn zhàng xǔ huà zhě shuí,shí tián lǎo rén jīn huà shī。
年来都下家家有,此幅吾知出亲手。nián lái dōu xià jiā jiā yǒu,cǐ fú wú zhī chū qīn shǒu。
笔意纵横信所之,夹岸翛然已疏柳。bǐ yì zòng héng xìn suǒ zhī,jiā àn xiāo rán yǐ shū liǔ。
溪阴欲渡无舟楫,万杙成桥远相接。xī yīn yù dù wú zhōu jí,wàn yì chéng qiáo yuǎn xiāng jiē。
何处诗人跨瘦?,破帽欹风粘落叶。hé chù shī rén kuà shòu méng,pò mào yī fēng zhān luò yè。
两山对峙开高关,谽谺梵宇容千间。liǎng shān duì zhì kāi gāo guān,hān xiā fàn yǔ róng qiān jiān。
半空丹雘势突兀,雪窦天台真等闲。bàn kōng dān wò shì tū wù,xuě dòu tiān tái zhēn děng xián。
老人昔共游虞山,此景仿佛曾跻攀。lǎo rén xī gòng yóu yú shān,cǐ jǐng fǎng fú céng jī pān。
昆湖荡漾临几席,水绕渔庄凡几湾。kūn hú dàng yàng lín jǐ xí,shuǐ rào yú zhuāng fán jǐ wān。
京华十年走尘土,看画分明能破颜。jīng huá shí nián zǒu chén tǔ,kàn huà fēn míng néng pò yán。
山林在望鸟飞倦,春到江南吾欲还。shān lín zài wàng niǎo fēi juàn,chūn dào jiāng nán wú yù hái。

马蔺草

吴宽

薿薿叶如许,丰草名可当。nǐ nǐ yè rú xǔ,fēng cǎo míng kě dāng。
花开类兰蕙,嗅之却无香。huā kāi lèi lán huì,xiù zhī què wú xiāng。
不为人所贵,独取其根长。bù wèi rén suǒ guì,dú qǔ qí gēn zhǎng。
为帚或为拂,用之材亦良。wèi zhǒu huò wèi fú,yòng zhī cái yì liáng。
根长既入土,多种河岸旁。gēn zhǎng jì rù tǔ,duō zhǒng hé àn páng。
岸崩始不善,兰蕙亦寻常。àn bēng shǐ bù shàn,lán huì yì xún cháng。

马蔺草

吴宽

难呼童子上阶来,头发髼松乱作堆。nán hū tóng zi shàng jiē lái,tóu fā péng sōng luàn zuò duī。
丰草舞风真错认,繁花浥雨欲争开。fēng cǎo wǔ fēng zhēn cuò rèn,fán huā yì yǔ yù zhēng kāi。
长镵荷处休教歇,高岸崩时合用栽。zhǎng chán hé chù xiū jiào xiē,gāo àn bēng shí hé yòng zāi。
谁拟棕榈为拂子,杜陵诗里独怜材。shuí nǐ zōng lǘ wèi fú zi,dù líng shī lǐ dú lián cái。
108123456