古诗词

何绛

慧海上人住静西山精舍余以足疾未能应招闻其陂池林木之胜作此寄之

何绛

孤城东望水迢迢,病客空劳远见招。gū chéng dōng wàng shuǐ tiáo tiáo,bìng kè kōng láo yuǎn jiàn zhāo。
虽是远公初住锡,松枝闻偃已多朝。suī shì yuǎn gōng chū zhù xī,sōng zhī wén yǎn yǐ duō cháo。

慧海上人住静西山精舍余以足疾未能应招闻其陂池林木之胜作此寄之

何绛

细风吹雨过池亭,闲诵金刚般若经。xì fēng chuī yǔ guò chí tíng,xián sòng jīn gāng bān ruò jīng。
幽鸟渐知人出食,双双戢羽立疏棂。yōu niǎo jiàn zhī rén chū shí,shuāng shuāng jí yǔ lì shū líng。

月夜独坐寄谦长侄

何绛

月上空阶雪色寒,病夫无力欲行难。yuè shàng kōng jiē xuě sè hán,bìng fū wú lì yù xíng nán。
何时得共幽园里,细把禅心坐夜阑。hé shí dé gòng yōu yuán lǐ,xì bǎ chán xīn zuò yè lán。

赠李少君

何绛

香车曾记入门时,萼绿梅花始上枝。xiāng chē céng jì rù mén shí,è lǜ méi huā shǐ shàng zhī。
薄发千条初覆额,为郎搦管写乌丝。báo fā qiān tiáo chū fù é,wèi láng nuò guǎn xiě wū sī。

赠李少君

何绛

柳腰梅额指如葱,绣罢春衫倦唾绒。liǔ yāo méi é zhǐ rú cōng,xiù bà chūn shān juàn tuò róng。
尽道海棠花似妾,试将优劣问东风。jǐn dào hǎi táng huā shì qiè,shì jiāng yōu liè wèn dōng fēng。

赠桃溪主人新宠

何绛

粉朱赤白不容加,洛浦分明上晓霞。fěn zhū chì bái bù róng jiā,luò pǔ fēn míng shàng xiǎo xiá。
薄发千条长委地,何人不共惜名花。báo fā qiān tiáo zhǎng wěi dì,hé rén bù gòng xī míng huā。

赠桃溪主人新宠

何绛

或时小饮醉颜酡,一寸横波转顾多。huò shí xiǎo yǐn zuì yán tuó,yī cùn héng bō zhuǎn gù duō。
善谑乱□□薄技,几翻因笑不成歌。shàn xuè luàn báo jì,jǐ fān yīn xiào bù chéng gē。

赠洞玄上人

何绛

青鞋布衲法僧装,却忆当年忝雁行。qīng xié bù nà fǎ sēng zhuāng,què yì dāng nián tiǎn yàn xíng。
今日相逢重相笑,直须指点过当阳。jīn rì xiāng féng zhòng xiāng xiào,zhí xū zhǐ diǎn guò dāng yáng。

赠洞玄上人

何绛

白发门前送汝行,堪伤十载倚闾情。bái fā mén qián sòng rǔ xíng,kān shāng shí zài yǐ lǘ qíng。
寒潭有月亲须悟,正好归来唤到明。hán tán yǒu yuè qīn xū wù,zhèng hǎo guī lái huàn dào míng。

赠洞玄上人

何绛

临流照影影依稀,大士当头彻悟机。lín liú zhào yǐng yǐng yī xī,dà shì dāng tóu chè wù jī。
要识前身双树下,与谁朝出夜深归。yào shí qián shēn shuāng shù xià,yǔ shuí cháo chū yè shēn guī。

梁彩凤药室

何绛

口松东岸石桥南,前馆窗开对碧潭。kǒu sōng dōng àn shí qiáo nán,qián guǎn chuāng kāi duì bì tán。
夜月渐低朝管歇,方书高枕两三函。yè yuè jiàn dī cháo guǎn xiē,fāng shū gāo zhěn liǎng sān hán。

失题

何绛

青山寂寂月空明,玉轸朱丝彻夜清。qīng shān jì jì yuè kōng míng,yù zhěn zhū sī chè yè qīng。
铁干参差横屋角,梅花尽入曲中鸣。tiě gàn cān chà héng wū jiǎo,méi huā jǐn rù qū zhōng míng。

失题

何绛

铁笛一声山上寒,岭云溪月夜漫漫。tiě dí yī shēng shān shàng hán,lǐng yún xī yuè yè màn màn。
敬亭已落梅花遍,独有桓伊兴未阑。jìng tíng yǐ luò méi huā biàn,dú yǒu huán yī xīng wèi lán。

失题

何绛

萼绿华来环佩光,千山夜静百花香。è lǜ huá lái huán pèi guāng,qiān shān yè jìng bǎi huā xiāng。
于遮舞雁都歌罢,无事瑶台归去忙。yú zhē wǔ yàn dōu gē bà,wú shì yáo tái guī qù máng。

远公自石桥精舍罢讲初归作

何绛

松花久向云中食,黄叶无端逐水流。sōng huā jiǔ xiàng yún zhōng shí,huáng yè wú duān zhú shuǐ liú。
尘世是非何处尽,归来犹及小山秋。chén shì shì fēi hé chù jǐn,guī lái yóu jí xiǎo shān qiū。

题文昌阁

何绛

画栋丹楹倚翠峦,萧疏松竹对江干。huà dòng dān yíng yǐ cuì luán,xiāo shū sōng zhú duì jiāng gàn。
不须远望衣冠气,辅锦山头尽巨观。bù xū yuǎn wàng yī guān qì,fǔ jǐn shān tóu jǐn jù guān。

入罗浮住石洞作

何绛

清晨策高足,游我罗与浮。qīng chén cè gāo zú,yóu wǒ luó yǔ fú。
投身入石洞,暂息石上楼。tóu shēn rù shí dòng,zàn xī shí shàng lóu。
流览先贤迹,道德良难俦。liú lǎn xiān xián jì,dào dé liáng nán chóu。
日夕凉风至,深谷有馀秋。rì xī liáng fēng zhì,shēn gǔ yǒu yú qiū。
自吟还自咏,兹事复何求。zì yín hái zì yǒng,zī shì fù hé qiú。

入罗浮住石洞作

何绛

微风动林木,细雨飘然至。wēi fēng dòng lín mù,xì yǔ piāo rán zhì。
秋尽气还佳,萧萧入我寐。qiū jǐn qì hái jiā,xiāo xiāo rù wǒ mèi。
揽衣念前哲,明时上封事。lǎn yī niàn qián zhé,míng shí shàng fēng shì。
骸骨归山阿,学术承洙泗。hái gǔ guī shān ā,xué shù chéng zhū sì。
悠悠百年内,俎豆存真意。yōu yōu bǎi nián nèi,zǔ dòu cún zhēn yì。
圣贤久不作,斯文恐将坠。shèng xián jiǔ bù zuò,sī wén kǒng jiāng zhuì。
嗟予老未闻,徒然负此志。jiē yǔ lǎo wèi wén,tú rán fù cǐ zhì。

独坐柬罗颢甫胡大灵

何绛

世代去如驶,昨日又今日。shì dài qù rú shǐ,zuó rì yòu jīn rì。
昂昂七尺躯,知非不化物。áng áng qī chǐ qū,zhī fēi bù huà wù。
车马狭道旁,功名终不实。chē mǎ xiá dào páng,gōng míng zhōng bù shí。
二氏良玄幻,君亲两相失。èr shì liáng xuán huàn,jūn qīn liǎng xiāng shī。
先师有遗训,勉之可入室。xiān shī yǒu yí xùn,miǎn zhī kě rù shì。
徒然事糟粕,无乃太粗率。tú rán shì zāo pò,wú nǎi tài cū lǜ。
东邻散诞子,美哉圣贤质。dōng lín sàn dàn zi,měi zāi shèng xián zhì。

独坐柬罗颢甫胡大灵

何绛

明月照衣带,松风吹我怀。míng yuè zhào yī dài,sōng fēng chuī wǒ huái。
何必饮美酒,兹事亦殊佳。hé bì yǐn měi jiǔ,zī shì yì shū jiā。
纷纷复纷纷,多恐与吾乖。fēn fēn fù fēn fēn,duō kǒng yǔ wú guāi。