古诗词

任华

寄李白

任华

古来文章有能奔逸气,耸高格。gǔ lái wén zhāng yǒu néng bēn yì qì,sǒng gāo gé。
清人心神,惊人魂魄。qīng rén xīn shén,jīng rén hún pò。
我闻当今有李白,大猎赋,鸿猷文,嗤长卿,笑子云。wǒ wén dāng jīn yǒu lǐ bái,dà liè fù,hóng yóu wén,chī zhǎng qīng,xiào zi yún。
班张所作琐细不入耳,未知卿云得在嗤笑限。bān zhāng suǒ zuò suǒ xì bù rù ěr,wèi zhī qīng yún dé zài chī xiào xiàn。
登庐山,观瀑布,海风吹不断,江月照还空。dēng lú shān,guān pù bù,hǎi fēng chuī bù duàn,jiāng yuè zhào hái kōng。
余爱此两句:登天台,望渤海云垂大鹏飞,山压巨鳌背,斯言亦好在。yú ài cǐ liǎng jù dēng tiān tái,wàng bó hǎi yún chuí dà péng fēi,shān yā jù áo bèi,sī yán yì hǎo zài。
至于他作多不拘常律,振摆超腾,既俊且逸。zhì yú tā zuò duō bù jū cháng lǜ,zhèn bǎi chāo téng,jì jùn qiě yì。
或醉中操纸,或兴来走笔。huò zuì zhōng cāo zhǐ,huò xīng lái zǒu bǐ。
手下忽然片云飞,眼前划见孤峰出。shǒu xià hū rán piàn yún fēi,yǎn qián huà jiàn gū fēng chū。
而我有时白日忽欲睡,睡觉歘然起攘臂。ér wǒ yǒu shí bái rì hū yù shuì,shuì jué chuā rán qǐ rǎng bì。
任生知有君,君也知有任生未。rèn shēng zhī yǒu jūn,jūn yě zhī yǒu rèn shēng wèi。
中间闻道在长安,及余戾止。zhōng jiān wén dào zài zhǎng ān,jí yú lì zhǐ。
君已江东访元丹,邂逅不得见君面。jūn yǐ jiāng dōng fǎng yuán dān,xiè hòu bù dé jiàn jūn miàn。
每常把酒,向东望良久。měi cháng bǎ jiǔ,xiàng dōng wàng liáng jiǔ。
见说往年在翰林,胸中矛戟何森森。jiàn shuō wǎng nián zài hàn lín,xiōng zhōng máo jǐ hé sēn sēn。
新诗传在宫人口,佳句不离明主心。xīn shī chuán zài gōng rén kǒu,jiā jù bù lí míng zhǔ xīn。
身骑天马多意气,目送飞鸿对豪贵。shēn qí tiān mǎ duō yì qì,mù sòng fēi hóng duì háo guì。
承恩召入凡几回,待诏归来仍半醉。chéng ēn zhào rù fán jǐ huí,dài zhào guī lái réng bàn zuì。
权臣妒盛名,群犬多吠声。quán chén dù shèng míng,qún quǎn duō fèi shēng。
有敕放君却归隐沦处,高歌大笑出关去。yǒu chì fàng jūn què guī yǐn lún chù,gāo gē dà xiào chū guān qù。
且向东山为外臣,诸侯交迓驰朱轮。qiě xiàng dōng shān wèi wài chén,zhū hóu jiāo yà chí zhū lún。
白璧一双买交者,黄金百镒相知人。bái bì yī shuāng mǎi jiāo zhě,huáng jīn bǎi yì xiāng zhī rén。
平生傲岸其志不可测,数十年为客,未尝一日低颜色。píng shēng ào àn qí zhì bù kě cè,shù shí nián wèi kè,wèi cháng yī rì dī yán sè。
八咏楼中坦腹眠,五侯门下无心忆。bā yǒng lóu zhōng tǎn fù mián,wǔ hóu mén xià wú xīn yì。
繁花越台上,细柳吴宫侧。fán huā yuè tái shàng,xì liǔ wú gōng cè。
绿水青山知有君,白云明月偏相识。lǜ shuǐ qīng shān zhī yǒu jūn,bái yún míng yuè piān xiāng shí。
养高兼养闲,可望不可攀。yǎng gāo jiān yǎng xián,kě wàng bù kě pān。
庄周万物外,范蠡五湖间。zhuāng zhōu wàn wù wài,fàn lí wǔ hú jiān。
人传访道沧海上,丁令王乔每往还。rén chuán fǎng dào cāng hǎi shàng,dīng lìng wáng qiáo měi wǎng hái。
蓬莱径是曾到来,方丈岂唯方一丈。péng lái jìng shì céng dào lái,fāng zhàng qǐ wéi fāng yī zhàng。
伊余每欲乘兴往相寻,江湖拥隔劳寸心。yī yú měi yù chéng xīng wǎng xiāng xún,jiāng hú yōng gé láo cùn xīn。
今朝忽遇东飞翼,寄此一章表胸臆。jīn cháo hū yù dōng fēi yì,jì cǐ yī zhāng biǎo xiōng yì。
傥能报我一片言,但访任华有人识。tǎng néng bào wǒ yī piàn yán,dàn fǎng rèn huá yǒu rén shí。

寄杜拾遗

任华

杜拾遗,名甫第二才甚奇。dù shí yí,míng fǔ dì èr cái shén qí。
任生与君别,别来已多时,何尝一日不相思。rèn shēng yǔ jūn bié,bié lái yǐ duō shí,hé cháng yī rì bù xiāng sī。
杜拾遗,知不知,昨日有人诵得数篇黄绢词。dù shí yí,zhī bù zhī,zuó rì yǒu rén sòng dé shù piān huáng juàn cí。
吾怪异奇特借问,果然称是杜二之所为。wú guài yì qí tè jiè wèn,guǒ rán chēng shì dù èr zhī suǒ wèi。
势攫虎豹,气腾蛟螭。shì jué hǔ bào,qì téng jiāo chī。
沧海无风似鼓荡,华岳平地欲奔驰。cāng hǎi wú fēng shì gǔ dàng,huá yuè píng dì yù bēn chí。
曹刘俯仰惭大敌,沈谢逡巡称小儿。cáo liú fǔ yǎng cán dà dí,shěn xiè qūn xún chēng xiǎo ér。
昔在帝城中,盛名君一个。xī zài dì chéng zhōng,shèng míng jūn yī gè。
诸人见所作,无不心胆破。zhū rén jiàn suǒ zuò,wú bù xīn dǎn pò。
郎官丛里作狂歌,丞相阁中常醉卧。láng guān cóng lǐ zuò kuáng gē,chéng xiāng gé zhōng cháng zuì wò。
前年皇帝归长安,承恩阔步青云端。qián nián huáng dì guī zhǎng ān,chéng ēn kuò bù qīng yún duān。
积翠扈游花匼匝,披香寓直月团栾。jī cuì hù yóu huā kē zā,pī xiāng yù zhí yuè tuán luán。
英才特达承天眷,公卿无不相钦慕。yīng cái tè dá chéng tiān juàn,gōng qīng wú bù xiāng qīn mù。
只缘汲黯好直言,遂使安仁却为掾。zhǐ yuán jí àn hǎo zhí yán,suì shǐ ān rén què wèi yuàn。
如今避地锦城隅,幕下英僚每日相随提玉壶。rú jīn bì dì jǐn chéng yú,mù xià yīng liáo měi rì xiāng suí tí yù hú。
半醉起舞捋髭须,乍低乍昂傍若无。bàn zuì qǐ wǔ lǚ zī xū,zhà dī zhà áng bàng ruò wú。
古人制礼但为防俗士,岂得为君设之乎。gǔ rén zhì lǐ dàn wèi fáng sú shì,qǐ dé wèi jūn shè zhī hū。
而我不飞不鸣亦可以,只待朝廷有知己。ér wǒ bù fēi bù míng yì kě yǐ,zhǐ dài cháo tíng yǒu zhī jǐ。
已曾读却无限书,拙诗一句两句在人耳。yǐ céng dú què wú xiàn shū,zhuō shī yī jù liǎng jù zài rén ěr。
如今看之总无益,又不能崎岖傍朝市。rú jīn kàn zhī zǒng wú yì,yòu bù néng qí qū bàng cháo shì。
且当事耕稼,岂得便徒尔。qiě dāng shì gēng jià,qǐ dé biàn tú ěr。
南阳葛亮为友朋,东山谢安作邻里。nán yáng gé liàng wèi yǒu péng,dōng shān xiè ān zuò lín lǐ。
闲常把琴弄,闷即携樽起。xián cháng bǎ qín nòng,mèn jí xié zūn qǐ。
莺啼二月三月时,花发千山万山里。yīng tí èr yuè sān yuè shí,huā fā qiān shān wàn shān lǐ。
此时幽旷无人知,火急将书凭驿使,为报杜拾遗。cǐ shí yōu kuàng wú rén zhī,huǒ jí jiāng shū píng yì shǐ,wèi bào dù shí yí。

怀素上人草书歌

任华

吾尝好奇,古来草圣无不知,岂不知右军与献之。wú cháng hǎo qí,gǔ lái cǎo shèng wú bù zhī,qǐ bù zhī yòu jūn yǔ xiàn zhī。
虽有壮丽之骨,恨无狂逸之姿。suī yǒu zhuàng lì zhī gǔ,hèn wú kuáng yì zhī zī。
中间张长史,独放荡而不羁,以颠为名倾荡于当时。zhōng jiān zhāng zhǎng shǐ,dú fàng dàng ér bù jī,yǐ diān wèi míng qīng dàng yú dāng shí。
张老颠,殊不颠于怀素。zhāng lǎo diān,shū bù diān yú huái sù。
怀素颠,乃是颠。huái sù diān,nǎi shì diān。
人谓尔从江南来,我谓尔从天上来。rén wèi ěr cóng jiāng nán lái,wǒ wèi ěr cóng tiān shàng lái。
负颠狂之墨妙,有墨狂之逸才。fù diān kuáng zhī mò miào,yǒu mò kuáng zhī yì cái。
狂僧前日动京华,朝骑王公大人马,暮宿王公大人家。kuáng sēng qián rì dòng jīng huá,cháo qí wáng gōng dà rén mǎ,mù sù wáng gōng dà rén jiā。
谁不造素屏,谁不涂粉壁。shuí bù zào sù píng,shuí bù tú fěn bì。
粉壁摇晴光,素屏凝晓霜,待君挥洒兮不可弥忘。fěn bì yáo qíng guāng,sù píng níng xiǎo shuāng,dài jūn huī sǎ xī bù kě mí wàng。
骏马迎来坐堂中,金盆盛酒竹叶香。jùn mǎ yíng lái zuò táng zhōng,jīn pén shèng jiǔ zhú yè xiāng。
十杯五杯不解意,百杯已后始颠狂。shí bēi wǔ bēi bù jiě yì,bǎi bēi yǐ hòu shǐ diān kuáng。
一颠一狂多意气,大叫一声起攘臂。yī diān yī kuáng duō yì qì,dà jiào yī shēng qǐ rǎng bì。
挥毫倏忽千万字,有时一字两字长丈二。huī háo shū hū qiān wàn zì,yǒu shí yī zì liǎng zì zhǎng zhàng èr。
翕若长鲸泼剌动海岛,歘若长蛇戎律透深草。xī ruò zhǎng jīng pō lá dòng hǎi dǎo,chuā ruò zhǎng shé róng lǜ tòu shēn cǎo。
回环缭绕相拘连,千变万化在眼前。huí huán liáo rào xiāng jū lián,qiān biàn wàn huà zài yǎn qián。
飘风骤雨相击射,速禄飒拉动檐隙。piāo fēng zhòu yǔ xiāng jī shè,sù lù sà lā dòng yán xì。
掷华山巨石以为点,掣衡山阵云以为画。zhì huá shān jù shí yǐ wèi diǎn,chè héng shān zhèn yún yǐ wèi huà。
兴不尽,势转雄。xīng bù jǐn,shì zhuǎn xióng。
恐天低而地窄,更有何处最可怜,袅袅枯藤万丈悬。kǒng tiān dī ér dì zhǎi,gèng yǒu hé chù zuì kě lián,niǎo niǎo kū téng wàn zhàng xuán。
万丈悬,拂秋水,映秋天。wàn zhàng xuán,fú qiū shuǐ,yìng qiū tiān。
或如丝,或如发,风吹欲绝又不绝,锋芒利如欧冶剑。huò rú sī,huò rú fā,fēng chuī yù jué yòu bù jué,fēng máng lì rú ōu yě jiàn。
劲直浑是并州铁,时复枯燥何䙰褷。jìn zhí hún shì bìng zhōu tiě,shí fù kū zào hé lí shī。
忽觉阴山突兀横翠微,中有枯松错落一万丈。hū jué yīn shān tū wù héng cuì wēi,zhōng yǒu kū sōng cuò luò yī wàn zhàng。
倒挂绝壁蹙枯枝,千魑魅兮万魍魉,欲出不可何闪尸。dào guà jué bì cù kū zhī,qiān chī mèi xī wàn wǎng liǎng,yù chū bù kě hé shǎn shī。
又如翰海日暮愁阴浓,忽然跃出千黑龙。yòu rú hàn hǎi rì mù chóu yīn nóng,hū rán yuè chū qiān hēi lóng。
夭矫偃蹇,入乎苍穹。yāo jiǎo yǎn jiǎn,rù hū cāng qióng。
飞沙走石满穷塞,万里飕飕西北风。fēi shā zǒu shí mǎn qióng sāi,wàn lǐ sōu sōu xī běi fēng。
狂僧有绝艺,非数仞高墙不足以逞其笔势。kuáng sēng yǒu jué yì,fēi shù rèn gāo qiáng bù zú yǐ chěng qí bǐ shì。
或逢花笺与绢素,凝神执笔守恒度。huò féng huā jiān yǔ juàn sù,níng shén zhí bǐ shǒu héng dù。
别来筋骨多情趣,霏霏微微点长露。bié lái jīn gǔ duō qíng qù,fēi fēi wēi wēi diǎn zhǎng lù。
三秋月照丹凤楼,二月花开上林树。sān qiū yuè zhào dān fèng lóu,èr yuè huā kāi shàng lín shù。
终恐绊骐骥之足,不得展千里之步。zhōng kǒng bàn qí jì zhī zú,bù dé zhǎn qiān lǐ zhī bù。
狂僧狂僧,尔虽有绝艺。kuáng sēng kuáng sēng,ěr suī yǒu jué yì。
犹当假良媒,不因礼部张公将尔来。yóu dāng jiǎ liáng méi,bù yīn lǐ bù zhāng gōng jiāng ěr lái。
如何得声名,一旦諠九垓。rú hé dé shēng míng,yī dàn xuān jiǔ gāi。