古诗词

何巩道

秋日同梁寒塘诸友泛舟甘溪

何巩道

秋风孤客思依依,闲逐渔舟出钓矶。qiū fēng gū kè sī yī yī,xián zhú yú zhōu chū diào jī。
映水麦阴人独立,隔花山色鸟双飞。yìng shuǐ mài yīn rén dú lì,gé huā shān sè niǎo shuāng fēi。
雪藏塔影晴时见,路入村烟暗里归。xuě cáng tǎ yǐng qíng shí jiàn,lù rù cūn yān àn lǐ guī。
惆怅旧游零落尽,独含杯酒向斜晖。chóu chàng jiù yóu líng luò jǐn,dú hán bēi jiǔ xiàng xié huī。

送黄长眉之苍梧访米南险隐居

何巩道

欲随流水访高朋,西往苍梧到未曾。yù suí liú shuǐ fǎng gāo péng,xī wǎng cāng wú dào wèi céng。
日暗峡山迷鸟路,客投江店认渔灯。rì àn xiá shān mí niǎo lù,kè tóu jiāng diàn rèn yú dēng。
定伤秋草思乡国,一吊荒原感废兴。dìng shāng qiū cǎo sī xiāng guó,yī diào huāng yuán gǎn fèi xīng。
叔夜道疏人共弃,入山长揖问孙登。shū yè dào shū rén gòng qì,rù shān zhǎng yī wèn sūn dēng。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

客梦纷纷碎似棋,两崖明月照空枝。kè mèng fēn fēn suì shì qí,liǎng yá míng yuè zhào kōng zhī。
久藏社下终为鼠,暂处囊中亦是锥。jiǔ cáng shè xià zhōng wèi shǔ,zàn chù náng zhōng yì shì zhuī。
骨类虞翻难得媚,魂非倩女却能离。gǔ lèi yú fān nán dé mèi,hún fēi qiàn nǚ què néng lí。
清平乐府无人奏,只遣笳声特地悲。qīng píng lè fǔ wú rén zòu,zhǐ qiǎn jiā shēng tè dì bēi。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

舟路茫茫昧所之,海滨宁肯老于斯。zhōu lù máng máng mèi suǒ zhī,hǎi bīn níng kěn lǎo yú sī。
只缘流落频回首,莫叹英雄不识时。zhǐ yuán liú luò pín huí shǒu,mò tàn yīng xióng bù shí shí。
局外寸心从古冷,镜中双眼为谁悲。jú wài cùn xīn cóng gǔ lěng,jìng zhōng shuāng yǎn wèi shuí bēi。
老人圮上相期后,始信留侯亦有师。lǎo rén pǐ shàng xiāng qī hòu,shǐ xìn liú hóu yì yǒu shī。

次答汪鐏石

何巩道

世事从来半似棋,惊乌长绕向南枝。shì shì cóng lái bàn shì qí,jīng wū zhǎng rào xiàng nán zhī。
轻寒已觉裘先敝,习懒真惭股未锥。qīng hán yǐ jué qiú xiān bì,xí lǎn zhēn cán gǔ wèi zhuī。
萍在水边难久住,雁逢秋到忍相离。píng zài shuǐ biān nán jiǔ zhù,yàn féng qiū dào rěn xiāng lí。
粤台自有明明月,作赋无劳宋玉悲。yuè tái zì yǒu míng míng yuè,zuò fù wú láo sòng yù bēi。

次答汪鐏石

何巩道

欲向东流问所之,十年踪迹总如斯。yù xiàng dōng liú wèn suǒ zhī,shí nián zōng jì zǒng rú sī。
不堪何点归山日,正是汪伦送我时。bù kān hé diǎn guī shān rì,zhèng shì wāng lún sòng wǒ shí。
海国上书谁为报,布衣投笔自成悲。hǎi guó shàng shū shuí wèi bào,bù yī tóu bǐ zì chéng bēi。
天涯此去茫茫路,指出迷津是我师。tiān yá cǐ qù máng máng lù,zhǐ chū mí jīn shì wǒ shī。

羊城归日汪王二君复以首韵赠别走笔再答汪鐏石

何巩道

梦里曾陪别墅棋,觉来残月满高枝。mèng lǐ céng péi bié shù qí,jué lái cán yuè mǎn gāo zhī。
久闻说法头争点,翻恨多言舌似锥。jiǔ wén shuō fǎ tóu zhēng diǎn,fān hèn duō yán shé shì zhuī。
无路自伤狂阮籍,有心难托老要离。wú lù zì shāng kuáng ruǎn jí,yǒu xīn nán tuō lǎo yào lí。
明朝又挂孤帆去,水不萧萧歌亦悲。míng cháo yòu guà gū fān qù,shuǐ bù xiāo xiāo gē yì bēi。

次答王楚臣

何巩道

何必长安始是棋,江梅吹乱向南枝。hé bì zhǎng ān shǐ shì qí,jiāng méi chuī luàn xiàng nán zhī。
泪痕似漏传铜箭,秋绪如沙画铁锥。lèi hén shì lòu chuán tóng jiàn,qiū xù rú shā huà tiě zhuī。
未借酒尊倾北海,漫劳文采照南离。wèi jiè jiǔ zūn qīng běi hǎi,màn láo wén cǎi zhào nán lí。
新知乍见还轻别,乐莫乐兮悲莫悲。xīn zhī zhà jiàn hái qīng bié,lè mò lè xī bēi mò bēi。

舟发碧鉴寄刘汉臣

何巩道

竟似山阴雪夜船,有怀安道却徒然。jìng shì shān yīn xuě yè chuán,yǒu huái ān dào què tú rán。
登楼尚滞艰难日,投笔徒悲壮盛年。dēng lóu shàng zhì jiān nán rì,tóu bǐ tú bēi zhuàng shèng nián。
潮势远吞孤鹤岸,笛声高遍晚鸦天。cháo shì yuǎn tūn gū hè àn,dí shēng gāo biàn wǎn yā tiān。
几家村店沉吟处,又向舟师索酒钱。jǐ jiā cūn diàn chén yín chù,yòu xiàng zhōu shī suǒ jiǔ qián。

怀王羽左

何巩道

啼罢荒鸡漠漠天,隔河高柳数枝烟。tí bà huāng jī mò mò tiān,gé hé gāo liǔ shù zhī yān。
野多客梦云迷岸,抛乱乡心雁满田。yě duō kè mèng yún mí àn,pāo luàn xiāng xīn yàn mǎn tián。
落叶染霜愁短鬓,冻帆含雨怨残年。luò yè rǎn shuāng chóu duǎn bìn,dòng fān hán yǔ yuàn cán nián。
滔滔渐觉江河下,今日交情忆汝贤。tāo tāo jiàn jué jiāng hé xià,jīn rì jiāo qíng yì rǔ xián。

席上刻韵与王楚臣赋送王羽左之惠州

何巩道

江潮初落月痕纤,君去鹅湖别恨添。jiāng cháo chū luò yuè hén xiān,jūn qù é hú bié hèn tiān。
老叶易同寒雪落,衰枝难得好花黏。lǎo yè yì tóng hán xuě luò,shuāi zhī nán dé hǎo huā nián。
发登楼叹吹残笛,吟送行诗撚断髯。fā dēng lóu tàn chuī cán dí,yín sòng xíng shī niǎn duàn rán。
无力不能齐翼出,临风空羡鸟鹣鹣。wú lì bù néng qí yì chū,lín fēng kōng xiàn niǎo jiān jiān。

柬友人

何巩道

竹床枯坐骨棱棱,闭目经时类老僧。zhú chuáng kū zuò gǔ léng léng,bì mù jīng shí lèi lǎo sēng。
几句好诗翻郢曲,数行新墨写吴绫。jǐ jù hǎo shī fān yǐng qū,shù xíng xīn mò xiě wú líng。
饥常绝食难争鹜,心欲凌空易放鹰。jī cháng jué shí nán zhēng wù,xīn yù líng kōng yì fàng yīng。
不信金锥频刺股,案头犹有昨宵灯。bù xìn jīn zhuī pín cì gǔ,àn tóu yóu yǒu zuó xiāo dēng。

寄梁寒塘

何巩道

正寻芳草春山路,忽忆孤城折柳时。zhèng xún fāng cǎo chūn shān lù,hū yì gū chéng zhé liǔ shí。
别几日来多远梦,行无人处得新诗。bié jǐ rì lái duō yuǎn mèng,xíng wú rén chù dé xīn shī。
鸟藏深树啼谁见,花照空潭落自知。niǎo cáng shēn shù tí shuí jiàn,huā zhào kōng tán luò zì zhī。
对此寂寥长独笑,寒塘公子久相期。duì cǐ jì liáo zhǎng dú xiào,hán táng gōng zi jiǔ xiāng qī。

呈石鉴上人

何巩道

雪里僧归欲暮天,黄茆空见几家烟。xuě lǐ sēng guī yù mù tiān,huáng máo kōng jiàn jǐ jiā yān。
寒花自发冬深树,废陇难耕乱后田。hán huā zì fā dōng shēn shù,fèi lǒng nán gēng luàn hòu tián。
马鬣何年封断碣,佛灯无路点重泉。mǎ liè hé nián fēng duàn jié,fú dēng wú lù diǎn zhòng quán。
伤心寸草萧萧日,未报春晖但暗然。shāng xīn cùn cǎo xiāo xiāo rì,wèi bào chūn huī dàn àn rán。

饮江门酒楼寄陇西刘汉臣

何巩道

一上高楼醉似泥,有人楼下唱铜鞮。yī shàng gāo lóu zuì shì ní,yǒu rén lóu xià chàng tóng dī。
自知客恨同潮满,不放乡心共日低。zì zhī kè hèn tóng cháo mǎn,bù fàng xiāng xīn gòng rì dī。
店柳叶黄吹酒盏,驿梅花白寄诗题。diàn liǔ yè huáng chuī jiǔ zhǎn,yì méi huā bái jì shī tí。
他年鹦鹉西飞去,谁并南枝越鸟栖。tā nián yīng wǔ xī fēi qù,shuí bìng nán zhī yuè niǎo qī。

过易宣人故居

何巩道

花闭空城草路非,重来庭巷认双扉。huā bì kōng chéng cǎo lù fēi,zhòng lái tíng xiàng rèn shuāng fēi。
长沙赋罢年方少,孤竹歌成愿已违。zhǎng shā fù bà nián fāng shǎo,gū zhú gē chéng yuàn yǐ wéi。
久挂绿琴弦自解,旧题红叶墨全稀。jiǔ guà lǜ qín xián zì jiě,jiù tí hóng yè mò quán xī。
此情拟向邻人说,哀笛无端弄落晖。cǐ qíng nǐ xiàng lín rén shuō,āi dí wú duān nòng luò huī。

将归香山旧隐留别刘汉臣

何巩道

归似征鸿爱及秋,家山多半是曾游。guī shì zhēng hóng ài jí qiū,jiā shān duō bàn shì céng yóu。
童年种树闻遮路,往事题诗忆在楼。tóng nián zhǒng shù wén zhē lù,wǎng shì tí shī yì zài lóu。
他县岂能淹八口,故人偏肯送孤舟。tā xiàn qǐ néng yān bā kǒu,gù rén piān kěn sòng gū zhōu。
亦知定有秦川梦,难共流澌到陇头。yì zhī dìng yǒu qín chuān mèng,nán gòng liú sī dào lǒng tóu。

将归香山旧隐留别刘汉臣

何巩道

荷芰衣寒想旧林,片帆江上别秋阴。hé jì yī hán xiǎng jiù lín,piàn fān jiāng shàng bié qiū yīn。
树无多叶那堪落,燕有空巢尚可寻。shù wú duō yè nà kān luò,yàn yǒu kōng cháo shàng kě xún。
古驿夕阳停一马,石梁明月抱孤琴。gǔ yì xī yáng tíng yī mǎ,shí liáng míng yuè bào gū qín。
十年同此离家兴,今日输君久住心。shí nián tóng cǐ lí jiā xīng,jīn rì shū jūn jiǔ zhù xīn。

寄李子将

何巩道

海天高阁倚新秋,一片秋心共水流。hǎi tiān gāo gé yǐ xīn qiū,yī piàn qiū xīn gòng shuǐ liú。
踪迹渐知同落叶,生涯犹似任虚舟。zōng jì jiàn zhī tóng luò yè,shēng yá yóu shì rèn xū zhōu。
月临野渡渔歌起,烟宿寒墟猎网收。yuè lín yě dù yú gē qǐ,yān sù hán xū liè wǎng shōu。
未得竹林寻二阮,却令中散亦生愁。wèi dé zhú lín xún èr ruǎn,què lìng zhōng sàn yì shēng chóu。

晚承式祖侄过话心曲快甚而此赋

何巩道

百尺红栏倚岸花,有人吟访夕阳斜。bǎi chǐ hóng lán yǐ àn huā,yǒu rén yín fǎng xī yáng xié。
谈心未必情如水,飞盖何妨气似霞。tán xīn wèi bì qíng rú shuǐ,fēi gài hé fáng qì shì xiá。
帘影欲移千树柳,楼阴空噪一行鸦。lián yǐng yù yí qiān shù liǔ,lóu yīn kōng zào yī xíng yā。
偶然拈韵能成句,彩笔凭谁写碧纱。ǒu rán niān yùn néng chéng jù,cǎi bǐ píng shuí xiě bì shā。