古诗词

何巩道

寄李远及

何巩道

终岁闲踪伴老渔,笑辞蜗角买舟居。zhōng suì xián zōng bàn lǎo yú,xiào cí wō jiǎo mǎi zhōu jū。
临风惟念知交好,顾影谁怜患难馀。lín fēng wéi niàn zhī jiāo hǎo,gù yǐng shuí lián huàn nán yú。
潮落分明摇菡萏,天空依旧吐蟾蜍。cháo luò fēn míng yáo hàn dàn,tiān kōng yī jiù tǔ chán chú。
丈夫本自心如水,何用中山一箧书。zhàng fū běn zì xīn rú shuǐ,hé yòng zhōng shān yī qiè shū。

舍弟归香山

何巩道

年来姜被正关情,忽有扁舟到海城。nián lái jiāng bèi zhèng guān qíng,hū yǒu biǎn zhōu dào hǎi chéng。
多谢惠连酬好梦,却惭骠骑负虚名。duō xiè huì lián chóu hǎo mèng,què cán biāo qí fù xū míng。
春风绕砌萦萱草,细雨当檐吐紫荆。chūn fēng rào qì yíng xuān cǎo,xì yǔ dāng yán tǔ zǐ jīng。
汝寄侯门余牖下,肯令书剑两无成。rǔ jì hóu mén yú yǒu xià,kěn lìng shū jiàn liǎng wú chéng。

过西园赠张公子

何巩道

文章两世后人传,善读兵书道更尊。wén zhāng liǎng shì hòu rén chuán,shàn dú bīng shū dào gèng zūn。
多难田园能自守,太平诗酒不堪论。duō nán tián yuán néng zì shǒu,tài píng shī jiǔ bù kān lùn。
曲房路转闻流水,高阁窗开对乱村。qū fáng lù zhuǎn wén liú shuǐ,gāo gé chuāng kāi duì luàn cūn。
金管一声秋月上,谁知公子在西园。jīn guǎn yī shēng qiū yuè shàng,shuí zhī gōng zi zài xī yuán。

立春前一日集李东苑新第分赋

何巩道

好花新占上林枝,正是春风欲暖时。hǎo huā xīn zhàn shàng lín zhī,zhèng shì chūn fēng yù nuǎn shí。
窗对碧帘沽酒易,树喧黄鸟得诗迟。chuāng duì bì lián gū jiǔ yì,shù xuān huáng niǎo dé shī chí。
陈思不愧称公子,文举从他唤大儿。chén sī bù kuì chēng gōng zi,wén jǔ cóng tā huàn dà ér。
数向竹林寻二阮,相知心始是相知。shù xiàng zhú lín xún èr ruǎn,xiāng zhī xīn shǐ shì xiāng zhī。

邱坡三刘任远区天功诸子以社事推赋谢并寄

何巩道

才疏不敢问鸡坛,留得孤心待岁寒。cái shū bù gǎn wèn jī tán,liú dé gū xīn dài suì hán。
高咏欲从何地寄,枯桐能向几人弹。gāo yǒng yù cóng hé dì jì,kū tóng néng xiàng jǐ rén dàn。
溪深两岸禽声啭,日落千山树影残。xī shēn liǎng àn qín shēng zhuàn,rì luò qiān shān shù yǐng cán。
却喜钓台新有约,故园归去把渔竿。què xǐ diào tái xīn yǒu yuē,gù yuán guī qù bǎ yú gān。

钟子建才美而文有怀高云白之作社中人为和章余亦步韵二律代高子赋答二首

何巩道

芳树亭亭玉不如,思君何事久离居。fāng shù tíng tíng yù bù rú,sī jūn hé shì jiǔ lí jū。
岂怜蝴蝶迷庄子,难得蒹葭倚太初。qǐ lián hú dié mí zhuāng zi,nán dé jiān jiā yǐ tài chū。
对镜远山朝霭霭,入弦流水夜徐徐。duì jìng yuǎn shān cháo ǎi ǎi,rù xián liú shuǐ yè xú xú。
不须帝子临湘渚,别有愁怀渺矣余。bù xū dì zi lín xiāng zhǔ,bié yǒu chóu huái miǎo yǐ yú。

钟子建才美而文有怀高云白之作社中人为和章余亦步韵二律代高子赋答二首

何巩道

凌云岂敢拟相如,空学灵均赋卜居。líng yún qǐ gǎn nǐ xiāng rú,kōng xué líng jūn fù bo jū。
未与故人倾白堕,漫劳佳句比黄初。wèi yǔ gù rén qīng bái duò,màn láo jiā jù bǐ huáng chū。
须知彩鹢能寻戴,莫遣乌龙解吠徐。xū zhī cǎi yì néng xún dài,mò qiǎn wū lóng jiě fèi xú。
试问六窗分向月,清光何处不怜余。shì wèn liù chuāng fēn xiàng yuè,qīng guāng hé chù bù lián yú。

寄郑野鹿

何巩道

海气茫茫草阁虚,闻君归后复斋居。hǎi qì máng máng cǎo gé xū,wén jūn guī hòu fù zhāi jū。
道人住世原无相,廉吏传家尚有书。dào rén zhù shì yuán wú xiāng,lián lì chuán jiā shàng yǒu shū。
风惹竹花摇绿酒,雨倾菱叶放红蕖。fēng rě zhú huā yáo lǜ jiǔ,yǔ qīng líng yè fàng hóng qú。
物情处处生惆怅,定着残蓑问老渔。wù qíng chù chù shēng chóu chàng,dìng zhe cán suō wèn lǎo yú。

罗专城罢官东粤与余舍相依穷愁著书颇称同病余家在香山将浮海而归赋此留别

何巩道

马上将军耽左传,天涯公子怨离骚。mǎ shàng jiāng jūn dān zuǒ chuán,tiān yá gōng zi yuàn lí sāo。
穷渊终作齐飞剑,别泪先沾旧战袍。qióng yuān zhōng zuò qí fēi jiàn,bié lèi xiān zhān jiù zhàn páo。
一寸心孤闻铁笛,九回肠断走银涛。yī cùn xīn gū wén tiě dí,jiǔ huí cháng duàn zǒu yín tāo。
他时若对梅花咏,忆尔扬州古法曹。tā shí ruò duì méi huā yǒng,yì ěr yáng zhōu gǔ fǎ cáo。

江静白来游吾粤借榻僧舍以诗见贻赋此为答

何巩道

僧庵栖久谢黄埃,况是江东旧有才。sēng ān qī jiǔ xiè huáng āi,kuàng shì jiāng dōng jiù yǒu cái。
千里登临王粲恨,暮年词赋子山哀。qiān lǐ dēng lín wáng càn hèn,mù nián cí fù zi shān āi。
一床磬冷空寮月,半夜衣香满院梅。yī chuáng qìng lěng kōng liáo yuè,bàn yè yī xiāng mǎn yuàn méi。
如此风流应独赏,老成犹复念寒灰。rú cǐ fēng liú yīng dú shǎng,lǎo chéng yóu fù niàn hán huī。

寄胡绍先

何巩道

萧条江畔倍思君,为忆西堂昨论文。xiāo tiáo jiāng pàn bèi sī jūn,wèi yì xī táng zuó lùn wén。
双手握珠齐照夜,十年磨剑未从军。shuāng shǒu wò zhū qí zhào yè,shí nián mó jiàn wèi cóng jūn。
心孤丸傍葵倾日,骨瘦争看鹤在云。xīn gū wán bàng kuí qīng rì,gǔ shòu zhēng kàn hè zài yún。
旧梦与谁谈得尽,落红何事更纷纷。jiù mèng yǔ shuí tán dé jǐn,luò hóng hé shì gèng fēn fēn。

寄杨氏兄弟

何巩道

关西夫子汉三公,分得馀枝甲粤东。guān xī fū zi hàn sān gōng,fēn dé yú zhī jiǎ yuè dōng。
数径菊松临水地,一家文酒闭门中。shù jìng jú sōng lín shuǐ dì,yī jiā wén jiǔ bì mén zhōng。
剑当并啸龙辞匣,雁到群飞字满空。jiàn dāng bìng xiào lóng cí xiá,yàn dào qún fēi zì mǎn kōng。
独忆别时投好句,至今长咏海边风。dú yì bié shí tóu hǎo jù,zhì jīn zhǎng yǒng hǎi biān fēng。

怀李东苑

何巩道

树里阴浓昼寂然,湿云蒸作一溪烟。shù lǐ yīn nóng zhòu jì rán,shī yún zhēng zuò yī xī yān。
愁中生计沉杯底,梦里功名到枕边。chóu zhōng shēng jì chén bēi dǐ,mèng lǐ gōng míng dào zhěn biān。
野水流来初落蕊,江风吹起欲吟蝉。yě shuǐ liú lái chū luò ruǐ,jiāng fēng chuī qǐ yù yín chán。
蓬门若肯停车从,经授侯芭或敢传。péng mén ruò kěn tíng chē cóng,jīng shòu hóu bā huò gǎn chuán。

易兼上人见访不值

何巩道

水竹苍苍闭草庐,夕阳闻道客停车。shuǐ zhú cāng cāng bì cǎo lú,xī yáng wén dào kè tíng chē。
多情正好留名字,归见芭蕉不见书。duō qíng zhèng hǎo liú míng zì,guī jiàn bā jiāo bù jiàn shū。

夏日湖上口占二首

何巩道

尽日阴阴湖水清,爱闲惟有看山情。jǐn rì yīn yīn hú shuǐ qīng,ài xián wéi yǒu kàn shān qíng。
晚来更踏无人径,静听新蝉雨后声。wǎn lái gèng tà wú rén jìng,jìng tīng xīn chán yǔ hòu shēng。

夏日湖上口占二首

何巩道

猎猎西风吹海天,一群沙鸟逐渔船。liè liè xī fēng chuī hǎi tiān,yī qún shā niǎo zhú yú chuán。
浮生无限江山泪,何处逢人乞酒钱。fú shēng wú xiàn jiāng shān lèi,hé chù féng rén qǐ jiǔ qián。

鹤顶花

何巩道

日午轻妆着雨新,隔帘红袖不成春。rì wǔ qīng zhuāng zhe yǔ xīn,gé lián hóng xiù bù chéng chūn。
凭君莫作辽东鹤,一点丹沙愁杀人。píng jūn mò zuò liáo dōng hè,yī diǎn dān shā chóu shā rén。

虞美人花

何巩道

一点嫣然出绿苔,泪痕疑听楚歌来。yī diǎn yān rán chū lǜ tái,lèi hén yí tīng chǔ gē lái。
汉家宫阙生秋草,惟有美人花自开。hàn jiā gōng quē shēng qiū cǎo,wéi yǒu měi rén huā zì kāi。

杜鹃花

何巩道

泪血盈盈欲寄谁,一山红雨向人吹。lèi xuè yíng yíng yù jì shuí,yī shān hóng yǔ xiàng rén chuī。
乡心正在花开日,莫更三更听子规。xiāng xīn zhèng zài huā kāi rì,mò gèng sān gèng tīng zi guī。

汉祖

何巩道

隆准峨峨徒步起,双手纵横秦鹿死。lóng zhǔn é é tú bù qǐ,shuāng shǒu zòng héng qín lù sǐ。
独有金戈据海滨,云是青州贵公子。dú yǒu jīn gē jù hǎi bīn,yún shì qīng zhōu guì gōng zi。