古诗词

何巩道

日日诗三首

何巩道

日日悲笳海上来,萧条风景暗相催。rì rì bēi jiā hǎi shàng lái,xiāo tiáo fēng jǐng àn xiāng cuī。
惊潮打鹤闲犹立,深雨迷花尚斗开。jīng cháo dǎ hè xián yóu lì,shēn yǔ mí huā shàng dòu kāi。
晚出不知心所往,夜吟惟有影相陪。wǎn chū bù zhī xīn suǒ wǎng,yè yín wéi yǒu yǐng xiāng péi。
天涯纵得投闲地,庾信江南未免哀。tiān yá zòng dé tóu xián dì,yǔ xìn jiāng nán wèi miǎn āi。

舟上作

何巩道

峡水牵情去复斜,江痕山影两相遮。xiá shuǐ qiān qíng qù fù xié,jiāng hén shān yǐng liǎng xiāng zhē。
白浮舟路怜沙鸟,红落蓬窗觉岸花。bái fú zhōu lù lián shā niǎo,hóng luò péng chuāng jué àn huā。
远寺钟声沉野日,断桥松色锁微霞。yuǎn sì zhōng shēng chén yě rì,duàn qiáo sōng sè suǒ wēi xiá。
旧游到此空惆怅,一片幽晖叫暮鸦。jiù yóu dào cǐ kōng chóu chàng,yī piàn yōu huī jiào mù yā。

偶赋四首

何巩道

柳处红桥竹处扉,吟时容易见时稀。liǔ chù hóng qiáo zhú chù fēi,yín shí róng yì jiàn shí xī。
树留春鸟啼新恨,风倚秋荷剪旧衣。shù liú chūn niǎo tí xīn hèn,fēng yǐ qiū hé jiǎn jiù yī。
病似相如长苦渴,情同王粲远相依。bìng shì xiāng rú zhǎng kǔ kě,qíng tóng wáng càn yuǎn xiāng yī。
空林日落花飞乱,孤燕无劳更绕帷。kōng lín rì luò huā fēi luàn,gū yàn wú láo gèng rào wéi。

偶赋四首

何巩道

玉楼遥隔水中央,星列秋河自作行。yù lóu yáo gé shuǐ zhōng yāng,xīng liè qiū hé zì zuò xíng。
裁柳可怜逢落叶,养蚕多为爱丝长。cái liǔ kě lián féng luò yè,yǎng cán duō wèi ài sī zhǎng。
山光吐月当楼满,溪色摇花入座凉。shān guāng tǔ yuè dāng lóu mǎn,xī sè yáo huā rù zuò liáng。
行过故宫芳草绿,女郎羞说外家妆。xíng guò gù gōng fāng cǎo lǜ,nǚ láng xiū shuō wài jiā zhuāng。

偶赋四首

何巩道

旧馆青苔雨后滋,沉吟多在欲归时。jiù guǎn qīng tái yǔ hòu zī,chén yín duō zài yù guī shí。
草迷断梦难寻路,花惹游丝再上枝。cǎo mí duàn mèng nán xún lù,huā rě yóu sī zài shàng zhī。
满院晚风移腊烛,半园新月罢围棋。mǎn yuàn wǎn fēng yí là zhú,bàn yuán xīn yuè bà wéi qí。
琵琶怨尽商人妇,此恨谁怜白傅知。pí pá yuàn jǐn shāng rén fù,cǐ hèn shuí lián bái fù zhī。

偶赋四首

何巩道

乍暖桃花已渐红,寒来花片各西东。zhà nuǎn táo huā yǐ jiàn hóng,hán lái huā piàn gè xī dōng。
邻翁于我能赊酒,溪岸谁同立晚风。lín wēng yú wǒ néng shē jiǔ,xī àn shuí tóng lì wǎn fēng。
草色接天吟欲远,月痕沉阁梦全空。cǎo sè jiē tiān yín yù yuǎn,yuè hén chén gé mèng quán kōng。
人传亦有书千纸,未必萧郎手自封。rén chuán yì yǒu shū qiān zhǐ,wèi bì xiāo láng shǒu zì fēng。

和李子将秋吟二首

何巩道

潮入高窗雨入灯,久抛双屐与孤藤。cháo rù gāo chuāng yǔ rù dēng,jiǔ pāo shuāng jī yǔ gū téng。
独游南海秋时别,却忆西樵雪里登。dú yóu nán hǎi qiū shí bié,què yì xī qiáo xuě lǐ dēng。
脱叶忽添林际月,断钟还忆水边僧。tuō yè hū tiān lín jì yuè,duàn zhōng hái yì shuǐ biān sēng。
读书床在江楼畔,绿尽残苔知几层。dú shū chuáng zài jiāng lóu pàn,lǜ jǐn cán tái zhī jǐ céng。

和李子将秋吟二首

何巩道

偶向西风忆子期,此心惟有五弦知。ǒu xiàng xī fēng yì zi qī,cǐ xīn wéi yǒu wǔ xián zhī。
谷闻人啸联相答,鱼觉潮声未免疑。gǔ wén rén xiào lián xiāng dá,yú jué cháo shēng wèi miǎn yí。
阅尽红尘宁作我,歌残白雪总思伊。yuè jǐn hóng chén níng zuò wǒ,gē cán bái xuě zǒng sī yī。
倦游归去秋村好,吟对枫林与菊枝。juàn yóu guī qù qiū cūn hǎo,yín duì fēng lín yǔ jú zhī。

送杨髯龙之楚二首

何巩道

又是春风送客时,天涯芳草独临岐。yòu shì chūn fēng sòng kè shí,tiān yá fāng cǎo dú lín qí。
三年诗思蛮乡老,千里归心楚水知。sān nián shī sī mán xiāng lǎo,qiān lǐ guī xīn chǔ shuǐ zhī。
梦断分明闻晓角,酒醒依旧对残棋。mèng duàn fēn míng wén xiǎo jiǎo,jiǔ xǐng yī jiù duì cán qí。
江生有赋无劳读,海外魂销与别离。jiāng shēng yǒu fù wú láo dú,hǎi wài hún xiāo yǔ bié lí。

送杨髯龙之楚二首

何巩道

细雨阴阴暗郡城,东风吹急暮潮生。xì yǔ yīn yīn àn jùn chéng,dōng fēng chuī jí mù cháo shēng。
别非垂老偏多泪,归已无家复送行。bié fēi chuí lǎo piān duō lèi,guī yǐ wú jiā fù sòng xíng。
一路峡猿哀旅梦,几船渔火照离情。yī lù xiá yuán āi lǚ mèng,jǐ chuán yú huǒ zhào lí qíng。
武陵烟水容人住,为买湖田待耦耕。wǔ líng yān shuǐ róng rén zhù,wèi mǎi hú tián dài ǒu gēng。

燕京怀古

何巩道

离离宫阙古消磨,十里黄云日入河。lí lí gōng quē gǔ xiāo mó,shí lǐ huáng yún rì rù hé。
见雪渐怜南国远,闻笳方觉北人多。jiàn xuě jiàn lián nán guó yuǎn,wén jiā fāng jué běi rén duō。
千金易致燕台骏,一去难听易水歌。qiān jīn yì zhì yàn tái jùn,yī qù nán tīng yì shuǐ gē。
惟有年年名利客,帝城头白尚蹉跎。wéi yǒu nián nián míng lì kè,dì chéng tóu bái shàng cuō tuó。

咸阳怀古

何巩道

阴阴柳色乱啼鸦,三辅人烟落日斜。yīn yīn liǔ sè luàn tí yā,sān fǔ rén yān luò rì xié。
白帝难销天子气,青门空老故侯瓜。bái dì nán xiāo tiān zi qì,qīng mén kōng lǎo gù hóu guā。
地形有险称天府,秦树无情锁汉家。dì xíng yǒu xiǎn chēng tiān fǔ,qín shù wú qíng suǒ hàn jiā。
渭水向东流不住,贾生高论至今嗟。wèi shuǐ xiàng dōng liú bù zhù,jiǎ shēng gāo lùn zhì jīn jiē。

邺中怀古

何巩道

漳南望断客愁新,往事悠悠起战尘。zhāng nán wàng duàn kè chóu xīn,wǎng shì yōu yōu qǐ zhàn chén。
地下奸雄无用处,别时歌舞可怜人。dì xià jiān xióng wú yòng chù,bié shí gē wǔ kě lián rén。
河声入梦俱成泪,草色生秋不计春。hé shēng rù mèng jù chéng lèi,cǎo sè shēng qiū bù jì chūn。
欲向西园访公子,夕阳黄叶落纷纷。yù xiàng xī yuán fǎng gōng zi,xī yáng huáng yè luò fēn fēn。

沛中怀古

何巩道

离离烟树夕阳红,立马徘徊识沛中。lí lí yān shù xī yáng hóng,lì mǎ pái huái shí pèi zhōng。
不见帝图阶尺土,但闻云气在高空。bù jiàn dì tú jiē chǐ tǔ,dàn wén yún qì zài gāo kōng。
路边鸡犬知新市,地下韩彭泣大风。lù biān jī quǎn zhī xīn shì,dì xià hán péng qì dà fēng。
今日江山零落尽,酒徒犹自论英雄。jīn rì jiāng shān líng luò jǐn,jiǔ tú yóu zì lùn yīng xióng。

姑苏怀古

何巩道

青山犹绕阖闾城,百战苍茫草自生。qīng shān yóu rào hé lǘ chéng,bǎi zhàn cāng máng cǎo zì shēng。
三尺属镂忠愤尽,六千君子霸图倾。sān chǐ shǔ lòu zhōng fèn jǐn,liù qiān jūn zi bà tú qīng。
枫低湖岸先秋冷,月出宫墙隔水明。fēng dī hú àn xiān qiū lěng,yuè chū gōng qiáng gé shuǐ míng。
麋鹿相逢君莫叹,越台无限鹧鸪声。mí lù xiāng féng jūn mò tàn,yuè tái wú xiàn zhè gū shēng。

与诸子游罗浮

何巩道

又放轻帆泊晚沙,竹篱生笋柳生花。yòu fàng qīng fān pō wǎn shā,zhú lí shēng sǔn liǔ shēng huā。
风吹蘋叶知潮上,烟出松门见日斜。fēng chuī píng yè zhī cháo shàng,yān chū sōng mén jiàn rì xié。
屏外乞浆无杵臼,桥头包饭有胡麻。píng wài qǐ jiāng wú chǔ jiù,qiáo tóu bāo fàn yǒu hú má。
停舟不用淹歌舞,四海于今未一家。tíng zhōu bù yòng yān gē wǔ,sì hǎi yú jīn wèi yī jiā。

与诸子游罗浮

何巩道

江上团团月欲生,山河形影两分明。jiāng shàng tuán tuán yuè yù shēng,shān hé xíng yǐng liǎng fēn míng。
举杯谁得千年在,浮海聊为一叶行。jǔ bēi shuí dé qiān nián zài,fú hǎi liáo wèi yī yè xíng。
照水野花迷蝶梦,倚风修竹听蝉声。zhào shuǐ yě huā mí dié mèng,yǐ fēng xiū zhú tīng chán shēng。
沧浪清浊无人辨,濯足歌残又濯缨。cāng làng qīng zhuó wú rén biàn,zhuó zú gē cán yòu zhuó yīng。

对菊

何巩道

一秋心事与谁期,紫艳闲开九月枝。yī qiū xīn shì yǔ shuí qī,zǐ yàn xián kāi jiǔ yuè zhī。
满地晓霜欹枕处,半帘疏雨倚栏时。mǎn dì xiǎo shuāng yī zhěn chù,bàn lián shū yǔ yǐ lán shí。
萧条径冷长相慰,摇落情深各自悲。xiāo tiáo jìng lěng zhǎng xiāng wèi,yáo luò qíng shēn gè zì bēi。
未及岁寒盟已早,入林休恨识君迟。wèi jí suì hán méng yǐ zǎo,rù lín xiū hèn shí jūn chí。

过零丁洋怀宋文丞相

何巩道

漠漠寒烟返照时,文山当日此题诗。mò mò hán yān fǎn zhào shí,wén shān dāng rì cǐ tí shī。
艰难早识谁无死,凭吊惟应我独悲。jiān nán zǎo shí shuí wú sǐ,píng diào wéi yīng wǒ dú bēi。
欲写遗篇投逝水,难寻游迹荐江蓠。yù xiě yí piān tóu shì shuǐ,nán xún yóu jì jiàn jiāng lí。
亦曾惶恐滩头宿,一种风涛两处吹。yì céng huáng kǒng tān tóu sù,yī zhǒng fēng tāo liǎng chù chuī。

残夜坐海门望初日

何巩道

星痕灯色散平林,高坐松门向晓吟。xīng hén dēng sè sàn píng lín,gāo zuò sōng mén xiàng xiǎo yín。
银汉望穷千里目,金乌飞起五更心。yín hàn wàng qióng qiān lǐ mù,jīn wū fēi qǐ wǔ gèng xīn。
山河有气光俱动,鱼鳖无灵影尽沉。shān hé yǒu qì guāng jù dòng,yú biē wú líng yǐng jǐn chén。
一出扶桑天自白,不劳风雨洗凝阴。yī chū fú sāng tiān zì bái,bù láo fēng yǔ xǐ níng yīn。
4341234567»