古诗词

何吾驺

冬日病起过凤山园见梅花四首

何吾驺

何意探梅信步来,珊瑚压玉并头开。hé yì tàn méi xìn bù lái,shān hú yā yù bìng tóu kāi。
秋来瘦影怜相似,乍挹花心怯举杯。qiū lái shòu yǐng lián xiāng shì,zhà yì huā xīn qiè jǔ bēi。

冬日病起过凤山园见梅花四首

何吾驺

一番春信到凭栏,绕树浮烟欲画难。yī fān chūn xìn dào píng lán,rào shù fú yān yù huà nán。
何粉荀香浑借问,郊寒岛瘦任人看。hé fěn xún xiāng hún jiè wèn,jiāo hán dǎo shòu rèn rén kàn。

邓宁极过访索赠丛竹园诗

何吾驺

五柳先生丛竹园,烟封此日几开门。wǔ liǔ xiān shēng cóng zhú yuán,yān fēng cǐ rì jǐ kāi mén。
当年饱食横眠处,千亩犹堪捧腹论。dāng nián bǎo shí héng mián chù,qiān mǔ yóu kān pěng fù lùn。

己卯八月十五夜大风雨赋示诸生并儿侄三首

何吾驺

梧露槐霜漱桂枝,广寒如洗澹妆眉。wú lù huái shuāng shù guì zhī,guǎng hán rú xǐ dàn zhuāng méi。
雷声也似儿声细,都谓蛟龙得雨时。léi shēng yě shì ér shēng xì,dōu wèi jiāo lóng dé yǔ shí。

己卯八月十五夜大风雨赋示诸生并儿侄三首

何吾驺

万国同风十二年,冯夷吹向日南天。wàn guó tóng fēng shí èr nián,féng yí chuī xiàng rì nán tiān。
当场定有翻空手,出为吾君洗毒烟。dāng chǎng dìng yǒu fān kōng shǒu,chū wèi wú jūn xǐ dú yān。

己卯八月十五夜大风雨赋示诸生并儿侄三首

何吾驺

文光百尺拥登坛,电影交旗照画栏。wén guāng bǎi chǐ yōng dēng tán,diàn yǐng jiāo qí zhào huà lán。
愿得司衡心似月,天河一浣转芒寒。yuàn dé sī héng xīn shì yuè,tiān hé yī huàn zhuǎn máng hán。

苦雨三首

何吾驺

经年结构荫高槐,一雨清斋化劫灰。jīng nián jié gòu yīn gāo huái,yī yǔ qīng zhāi huà jié huī。
欲向鸣蛙留半部,满床诗草送风雷。yù xiàng míng wā liú bàn bù,mǎn chuáng shī cǎo sòng fēng léi。

苦雨三首

何吾驺

滮滮屋底走黄河,乍似鱼龙戏海过。biāo biāo wū dǐ zǒu huáng hé,zhà shì yú lóng xì hǎi guò。
谁谓凿坯堪遁去,惊回四壁已无多。shuí wèi záo pī kān dùn qù,jīng huí sì bì yǐ wú duō。

苦雨三首

何吾驺

阴精离毕已多时,玉女投壶恐未知。yīn jīng lí bì yǐ duō shí,yù nǚ tóu hú kǒng wèi zhī。
数尺兴波遑问路,何人霄汉漫裁诗。shù chǐ xīng bō huáng wèn lù,hé rén xiāo hàn màn cái shī。

寄亦非上人

何吾驺

能祖南归道便南,亦非一指与谁参。néng zǔ nán guī dào biàn nán,yì fēi yī zhǐ yǔ shuí cān。
等闲祸水三千劫,都扣真人火一龛。děng xián huò shuǐ sān qiān jié,dōu kòu zhēn rén huǒ yī kān。

送李伯苓

何吾驺

坐破蒲团慧自生,雪窗何处问袁宏。zuò pò pú tuán huì zì shēng,xuě chuāng hé chù wèn yuán hóng。
欲寻花雨东风面,别有新篇佐渭城。yù xún huā yǔ dōng fēng miàn,bié yǒu xīn piān zuǒ wèi chéng。

读史五首

何吾驺

西汉文章尽剧秦,世风到此又安论。xī hàn wén zhāng jǐn jù qín,shì fēng dào cǐ yòu ān lùn。
中兴满绘功臣像,谁为严陵写钓纶。zhōng xīng mǎn huì gōng chén xiàng,shuí wèi yán líng xiě diào lún。

读史五首

何吾驺

委质为臣不二心,当年庞德节千寻。wěi zhì wèi chén bù èr xīn,dāng nián páng dé jié qiān xún。
叩头于禁今安在,芳臭从前话到今。kòu tóu yú jìn jīn ān zài,fāng chòu cóng qián huà dào jīn。

读史五首

何吾驺

夜静春林怨杜鹃,声声啼入介山烟。yè jìng chūn lín yuàn dù juān,shēng shēng tí rù jiè shān yān。
不知望帝归何日,肠断相从十九年。bù zhī wàng dì guī hé rì,cháng duàn xiāng cóng shí jiǔ nián。

读史五首

何吾驺

乍支霜月照琵琶,拨断冰弦起暮笳。zhà zhī shuāng yuè zhào pí pá,bō duàn bīng xián qǐ mù jiā。
一百离宫无此曲,梦魂飞奏碧窗纱。yī bǎi lí gōng wú cǐ qū,mèng hún fēi zòu bì chuāng shā。

读史五首

何吾驺

一帘秋色送荆门,暮雨翻销郢客魂。yī lián qiū sè sòng jīng mén,mù yǔ fān xiāo yǐng kè hún。
旧国岧峣名下士,阳春白雪许谁论。jiù guó tiáo yáo míng xià shì,yáng chūn bái xuě xǔ shuí lùn。

漫句

何吾驺

野草寒螀伴客眠,愁心何处对江天。yě cǎo hán jiāng bàn kè mián,chóu xīn hé chù duì jiāng tiān。
芦沙一碧闻孤雁,欲写闲情不记年。lú shā yī bì wén gū yàn,yù xiě xián qíng bù jì nián。

时于丁亥冬杪百物衰残读昔人七哀不禁呜咽辄赋所感因物自伤不在乎数也感萤

何吾驺

短篱腐草化流萤,闪闪光飞似自矜。duǎn lí fǔ cǎo huà liú yíng,shǎn shǎn guāng fēi shì zì jīn。
不是向明心一点,夕阳何处问渔灯。bù shì xiàng míng xīn yī diǎn,xī yáng hé chù wèn yú dēng。

感鹊

何吾驺

飞飞精卫志填河,衔石何如炼石多。fēi fēi jīng wèi zhì tián hé,xián shí hé rú liàn shí duō。
不恨茫茫沧海阔,所嗟门外有风波。bù hèn máng máng cāng hǎi kuò,suǒ jiē mén wài yǒu fēng bō。

感鹤

何吾驺

一往穿云入汉游,长风吹断送沧洲。yī wǎng chuān yún rù hàn yóu,zhǎng fēng chuī duàn sòng cāng zhōu。
谁传华表千年恨,鳷鹊无情不共愁。shuí chuán huá biǎo qiān nián hèn,zhī què wú qíng bù gòng chóu。