古诗词

利仁

题兰窗别号

利仁

楚畹当时碧,书斋太古情。chǔ wǎn dāng shí bì,shū zhāi tài gǔ qíng。
善人居此室,事业老儒生。shàn rén jū cǐ shì,shì yè lǎo rú shēng。
有草虽同伍,无花可比馨。yǒu cǎo suī tóng wǔ,wú huā kě bǐ xīn。
援琴望鲁谷,意气复相倾。yuán qín wàng lǔ gǔ,yì qì fù xiāng qīng。

荔庄歌

利仁

江村到处繁花草,景趣无如荔庄好。jiāng cūn dào chù fán huā cǎo,jǐng qù wú rú lì zhuāng hǎo。
水横玉带自萦回,山耸画屏远环抱。shuǐ héng yù dài zì yíng huí,shān sǒng huà píng yuǎn huán bào。
晴光倒影上窗虚,酷暑远遁尘埃除。qíng guāng dào yǐng shàng chuāng xū,kù shǔ yuǎn dùn chén āi chú。
风骚才思吟难到,巧妙丹青画不如。fēng sāo cái sī yín nán dào,qiǎo miào dān qīng huà bù rú。
琼梢玉蕊冰霜质,累垂结就黄金实。qióng shāo yù ruǐ bīng shuāng zhì,lèi chuí jié jiù huáng jīn shí。
大如鹅蛋小如丸,香胜幽兰甜胜蜜。dà rú é dàn xiǎo rú wán,xiāng shèng yōu lán tián shèng mì。
士林潇洒一闲身,占断罗浮四百春。shì lín xiāo sǎ yī xián shēn,zhàn duàn luó fú sì bǎi chūn。
杨梅卢橘作前骑,龙眼香柚续后尘。yáng méi lú jú zuò qián qí,lóng yǎn xiāng yòu xù hòu chén。
古言世味不全旨,便从何处觅甘美。gǔ yán shì wèi bù quán zhǐ,biàn cóng hé chù mì gān měi。
曾闻碧玉悦坡翁,又见红尘笑妃子。céng wén bì yù yuè pō wēng,yòu jiàn hóng chén xiào fēi zi。
满前霞采压江南,昆季怡怡乐且耽。mǎn qián xiá cǎi yā jiāng nán,kūn jì yí yí lè qiě dān。
持身却羡思之九,取友还嘉益者三。chí shēn què xiàn sī zhī jiǔ,qǔ yǒu hái jiā yì zhě sān。
吟边风月元无价,天外火云多变化。yín biān fēng yuè yuán wú jià,tiān wài huǒ yún duō biàn huà。
长歌短引慰殷勤,石磴藤床伴清暇。zhǎng gē duǎn yǐn wèi yīn qín,shí dèng téng chuáng bàn qīng xiá。
就中知有读书郎,夜分藜火声琅琅。jiù zhōng zhī yǒu dú shū láng,yè fēn lí huǒ shēng láng láng。
拟将挟策蟾宫去,行见书香袭桂香。nǐ jiāng xié cè chán gōng qù,xíng jiàn shū xiāng xí guì xiāng。
圣贤道与天地大,世运亨嘉地天泰。shèng xián dào yǔ tiān dì dà,shì yùn hēng jiā dì tiān tài。
殊材辈出动惊人,拖紫纡青如拾芥。shū cái bèi chū dòng jīng rén,tuō zǐ yū qīng rú shí jiè。
珊瑚海国荔枝丛,曾沐天边雨露浓。shān hú hǎi guó lì zhī cóng,céng mù tiān biān yǔ lù nóng。
为报时人高着眼,争先看取状元红。wèi bào shí rén gāo zhe yǎn,zhēng xiān kàn qǔ zhuàng yuán hóng。

一瓷不受为棠野祁公歌

利仁

使君节操冰檗坚,雪映黄堂鹤舞帘。shǐ jūn jié cāo bīng bò jiān,xuě yìng huáng táng hè wǔ lián。
一瓷虽琐都无爱,信是清白由家传。yī cí suī suǒ dōu wú ài,xìn shì qīng bái yóu jiā chuán。
乃翁使夷曾却金,朝鲜犹说到于今。nǎi wēng shǐ yí céng què jīn,cháo xiān yóu shuō dào yú jīn。
为臣讵肯辱君命,为子何曾改父心。wèi chén jù kěn rǔ jūn mìng,wèi zi hé céng gǎi fù xīn。
包公昔不持一砚,谁谓人心随世变。bāo gōng xī bù chí yī yàn,shuí wèi rén xīn suí shì biàn。
使君一瓷亦不持,昔日包心今又见。shǐ jūn yī cí yì bù chí,xī rì bāo xīn jīn yòu jiàn。
安得人人如使君,穷檐茅屋皆生春。ān dé rén rén rú shǐ jūn,qióng yán máo wū jiē shēng chūn。
清风高节激顽懦,坐令四海风俗淳。qīng fēng gāo jié jī wán nuò,zuò lìng sì hǎi fēng sú chún。