古诗词

李孙宸

同林少宗伯林少司成游灵谷寺

李孙宸

暖香新绿满东林,雅会真谐物外心。nuǎn xiāng xīn lǜ mǎn dōng lín,yǎ huì zhēn xié wù wài xīn。
定里风幡传妙偈,空门山水送清音。dìng lǐ fēng fān chuán miào jì,kōng mén shān shuǐ sòng qīng yīn。
花光艳日留人醉,莺语将春入柳深。huā guāng yàn rì liú rén zuì,yīng yǔ jiāng chūn rù liǔ shēn。
兴洽未须归骑促,晚来松磴共登临。xīng qià wèi xū guī qí cù,wǎn lái sōng dèng gòng dēng lín。

留别林少宗伯次韵二首

李孙宸

春曹卿月接清辉,遂有馀光照虎闱。chūn cáo qīng yuè jiē qīng huī,suì yǒu yú guāng zhào hǔ wéi。
佳句几遗青玉案,奇游同款白云扉。jiā jù jǐ yí qīng yù àn,qí yóu tóng kuǎn bái yún fēi。
尘途已恨分龙剑,乡梦犹怜阻钓矶。chén tú yǐ hèn fēn lóng jiàn,xiāng mèng yóu lián zǔ diào jī。
南国绣裳宁久住,遵鸿计日见公归。nán guó xiù shang níng jiǔ zhù,zūn hóng jì rì jiàn gōng guī。

留别林少宗伯次韵二首

李孙宸

宦迹金陵拥绛旃,耽游时挂杖头钱。huàn jì jīn líng yōng jiàng zhān,dān yóu shí guà zhàng tóu qián。
官闲自爱烟霞地,恩重惭依日月边。guān xián zì ài yān xiá dì,ēn zhòng cán yī rì yuè biān。
倚剑前途怜紫气,沾裳何处和朱弦。yǐ jiàn qián tú lián zǐ qì,zhān shang hé chù hé zhū xián。
宣麻早晚看君入,莫漫离怀怆别筵。xuān má zǎo wǎn kàn jūn rù,mò màn lí huái chuàng bié yán。

冬日与客登凭虚阁

李孙宸

杰阁登临志暮烟,城头落木正萧然。jié gé dēng lín zhì mù yān,chéng tóu luò mù zhèng xiāo rán。
六朝风物斜阳外,千里乡心过雁前。liù cháo fēng wù xié yáng wài,qiān lǐ xiāng xīn guò yàn qián。
雪净湖光纷入槛,星涵璧水欲连天。xuě jìng hú guāng fēn rù kǎn,xīng hán bì shuǐ yù lián tiān。
金陵作吏真同隐,烂醉更阑未儗旋。jīn líng zuò lì zhēn tóng yǐn,làn zuì gèng lán wèi nǐ xuán。

次和祝京兆留别二首

李孙宸

春风桃李正芳妍,忽见除书下日边。chūn fēng táo lǐ zhèng fāng yán,hū jiàn chú shū xià rì biān。
宫秩量增新紫绶,经帷仍拥旧青毡。gōng zhì liàng zēng xīn zǐ shòu,jīng wéi réng yōng jiù qīng zhān。
十年京尹声原重,此日麟符赐定先。shí nián jīng yǐn shēng yuán zhòng,cǐ rì lín fú cì dìng xiān。
正是明堂需柱石,迟君重和柏梁篇。zhèng shì míng táng xū zhù shí,chí jūn zhòng hé bǎi liáng piān。

次和祝京兆留别二首

李孙宸

鸡山春暖白云封,东序多闲听鼓镛。jī shān chūn nuǎn bái yún fēng,dōng xù duō xián tīng gǔ yōng。
拄笏每怜朝爽气,登台遥见夕阳舂。zhǔ hù měi lián cháo shuǎng qì,dēng tái yáo jiàn xī yáng chōng。
暂分萍水星为客,终合延津剑是龙。zàn fēn píng shuǐ xīng wèi kè,zhōng hé yán jīn jiàn shì lóng。
师表幸逢京兆在,长馀声教被三雍。shī biǎo xìng féng jīng zhào zài,zhǎng yú shēng jiào bèi sān yōng。

广陵汪景谟招同程六无李烟客诸子赏刘园牡丹

李孙宸

姚魏虚劳绝代夸,寻常栏槛见繁华。yáo wèi xū láo jué dài kuā,xún cháng lán kǎn jiàn fán huá。
汉宫醉后凝香露,洛浦归来绚彩霞。hàn gōng zuì hòu níng xiāng lù,luò pǔ guī lái xuàn cǎi xiá。
芳散满园仍自贵,春残别院若为赊。fāng sàn mǎn yuán réng zì guì,chūn cán bié yuàn ruò wèi shē。
何须琼观怀琼树,自是人间第一花。hé xū qióng guān huái qióng shù,zì shì rén jiān dì yī huā。

闻锦州报捷识喜

李孙宸

羽书又复棘关门,一日三驰动至尊。yǔ shū yòu fù jí guān mén,yī rì sān chí dòng zhì zūn。
壁垒乍新牙帐色,□□旋遁旄头魂。bì lěi zhà xīn yá zhàng sè,xuán dùn máo tóu hún。
西□款议真无赖,关内雄兵枉自屯。xī kuǎn yì zhēn wú lài,guān nèi xióng bīng wǎng zì tún。
自是书生偏报主,登坛宿将总空言。zì shì shū shēng piān bào zhǔ,dēng tán sù jiāng zǒng kōng yán。

闻锦州报捷识喜

李孙宸

东临□海望扶桑,□□□□□□□。dōng lín hǎi wàng fú sāng,。
赖有孤臣揖顶踵,遂令危垒矻金汤。lài yǒu gū chén yī dǐng zhǒng,suì lìng wēi lěi kū jīn tāng。
牛椎幕府军初壮,乌落城头敌夜亡。niú chuí mù fǔ jūn chū zhuàng,wū luò chéng tóu dí yè wáng。
知尔论功辞上赏,旄头直儗落欃枪。zhī ěr lùn gōng cí shàng shǎng,máo tóu zhí nǐ luò chán qiāng。

闻锦州报捷识喜

李孙宸

伤心旧事弃全辽,风鹤惊魂未可招。shāng xīn jiù shì qì quán liáo,fēng hè jīng hún wèi kě zhāo。
总为逃臣轻国法,虚令□□□□□。zǒng wèi táo chén qīng guó fǎ,xū lìng。
丸坭已见封函谷,铜柱行看立汉标。wán ní yǐ jiàn fēng hán gǔ,tóng zhù xíng kàn lì hàn biāo。
从此银河兵甲洗,忠良天遣翊清朝。cóng cǐ yín hé bīng jiǎ xǐ,zhōng liáng tiān qiǎn yì qīng cháo。

无题和李烟客韵

李孙宸

夜长愁听子规啼,谢得黎明又听鸡。yè zhǎng chóu tīng zi guī tí,xiè dé lí míng yòu tīng jī。
懒采芙蓉羞并蒂,怕惊鸀鳿爱双栖。lǎn cǎi fú róng xiū bìng dì,pà jīng chǔ yù ài shuāng qī。
柳绿飘絮怜沾雨,花纵辞枝肯堕坭。liǔ lǜ piāo xù lián zhān yǔ,huā zòng cí zhī kěn duò ní。
得似天台山下水,逐郎重到种桃蹊。dé shì tiān tái shān xià shuǐ,zhú láng zhòng dào zhǒng táo qī。

无题和李烟客韵

李孙宸

虚传雪棹到山阴,未有相思命驾寻。xū chuán xuě zhào dào shān yīn,wèi yǒu xiāng sī mìng jià xún。
兰佩尚留芗泽汗,松笺难写岁寒心。lán pèi shàng liú xiāng zé hàn,sōng jiān nán xiě suì hán xīn。
春风吹面欺愁脸,夜月穿帏怯素衾。chūn fēng chuī miàn qī chóu liǎn,yè yuè chuān wéi qiè sù qīn。
不信侯门深似海,向来鱼雁怪消沈。bù xìn hóu mén shēn shì hǎi,xiàng lái yú yàn guài xiāo shěn。

淮上午日逢韩绪仲宗伯挈赵裕子之官南院

李孙宸

炎风拂拂榴花阴,落日逢君万里心。yán fēng fú fú liú huā yīn,luò rì féng jūn wàn lǐ xīn。
佩有茝兰堪赠客,话缘桑梓更披襟。pèi yǒu chǎi lán kān zèng kè,huà yuán sāng zǐ gèng pī jīn。
天边倚剑双龙合,海畔开樽片月深。tiān biān yǐ jiàn shuāng lóng hé,hǎi pàn kāi zūn piàn yuè shēn。
系臂岂烦丝五缕,江湖今有岁星临。xì bì qǐ fán sī wǔ lǚ,jiāng hú jīn yǒu suì xīng lín。

淮上午日逢韩绪仲宗伯挈赵裕子之官南院

李孙宸

杨柳青青泗水滨,感时能不念嘉辰。yáng liǔ qīng qīng sì shuǐ bīn,gǎn shí néng bù niàn jiā chén。
一官无定如孤鹤,千里何期会故人。yī guān wú dìng rú gū hè,qiān lǐ hé qī huì gù rén。
乍向交游惊短鬓,翻怜岐路老闲身。zhà xiàng jiāo yóu jīng duǎn bìn,fān lián qí lù lǎo xián shēn。
不须更作投湘赋,怀土忧时已怆神。bù xū gèng zuò tóu xiāng fù,huái tǔ yōu shí yǐ chuàng shén。

舟过武侯高卧处二首

李孙宸

沙岸炎风起夕阴,武侯遗迹未消沈。shā àn yán fēng qǐ xī yīn,wǔ hóu yí jì wèi xiāo shěn。
偏安肯竟三分业,两表谁怜六出心。piān ān kěn jìng sān fēn yè,liǎng biǎo shuí lián liù chū xīn。
野老来耕梁父地,江涛犹作卧龙吟。yě lǎo lái gēng liáng fù dì,jiāng tāo yóu zuò wò lóng yín。
经行莫洒英雄泪,鱼水君臣自古今。jīng xíng mò sǎ yīng xióng lèi,yú shuǐ jūn chén zì gǔ jīn。

舟过武侯高卧处二首

李孙宸

抱膝长吟意自如,何期龙卧挂吹嘘。bào xī zhǎng yín yì zì rú,hé qī lóng wò guà chuī xū。
半犁烟雨三分鼎,八阵风云一草庐。bàn lí yān yǔ sān fēn dǐng,bā zhèn fēng yún yī cǎo lú。
汉上军屯心自苦,辕门星陨运全徂。hàn shàng jūn tún xīn zì kǔ,yuán mén xīng yǔn yùn quán cú。
君看五丈原前月,犹照纶巾下碧虚。jūn kàn wǔ zhàng yuán qián yuè,yóu zhào lún jīn xià bì xū。

济上遇陈明卿夜集古南池

李孙宸

柳风拂拂濯低枝,客路开怀又一时。liǔ fēng fú fú zhuó dī zhī,kè lù kāi huái yòu yī shí。
千里故人怜邂逅,十年宦迹愧支离。qiān lǐ gù rén lián xiè hòu,shí nián huàn jì kuì zhī lí。
清池锦石偏留月,凉夜虚亭好覆卮。qīng chí jǐn shí piān liú yuè,liáng yè xū tíng hǎo fù zhī。
不作寒喧相对语,深谈应自见襟期。bù zuò hán xuān xiāng duì yǔ,shēn tán yīng zì jiàn jīn qī。

送别萧伯懋之南掌院时有内子之戚借道还里

李孙宸

我从白下初还阙,君复乘轺问旧畿。wǒ cóng bái xià chū hái quē,jūn fù chéng yáo wèn jiù jī。
不为季鹰思鲙去,可知潘岳悼亡归。bù wèi jì yīng sī kuài qù,kě zhī pān yuè dào wáng guī。
夜寒帝里星文动,天远吴门练影微。yè hán dì lǐ xīng wén dòng,tiān yuǎn wú mén liàn yǐng wēi。
词苑故交能复几,才禁清梦逐帆飞。cí yuàn gù jiāo néng fù jǐ,cái jìn qīng mèng zhú fān fēi。

送吴生白大司寇还里兼讯其从子来王

李孙宸

冥鸿天外渺难攀,天上初悬曳履班。míng hóng tiān wài miǎo nán pān,tiān shàng chū xuán yè lǚ bān。
张翰岂缘莼菜去,留侯原为赤松还。zhāng hàn qǐ yuán chún cài qù,liú hóu yuán wèi chì sōng hái。
丹心五夜长情阙,紫气三秋复度关。dān xīn wǔ yè zhǎng qíng quē,zǐ qì sān qiū fù dù guān。
别墅围棋人好在,横山应复比东山。bié shù wéi qí rén hǎo zài,héng shān yīng fù bǐ dōng shān。

院署偶成

李孙宸

松竹萧萧小院寒,傍檐霜雪向人残。sōng zhú xiāo xiāo xiǎo yuàn hán,bàng yán shuāng xuě xiàng rén cán。
阴阳岁暮催偏疾,乡国天涯望转难。yīn yáng suì mù cuī piān jí,xiāng guó tiān yá wàng zhuǎn nán。
岂有微才供楮墨,谬从中秘领衣冠。qǐ yǒu wēi cái gōng chǔ mò,miù cóng zhōng mì lǐng yī guān。
渐鸿于木终非地,何日冥冥纵羽翰。jiàn hóng yú mù zhōng fēi dì,hé rì míng míng zòng yǔ hàn。