古诗词

沈守正

不寐

沈守正

桐翻雨滴气萧然,远砌悲凉那得眠。tóng fān yǔ dī qì xiāo rán,yuǎn qì bēi liáng nà dé mián。
病似漏壶安枕上,梦惊故友到床前。bìng shì lòu hú ān zhěn shàng,mèng jīng gù yǒu dào chuáng qián。
谁家孤鹤偏长唳,何处风声不可怜。shuí jiā gū hè piān zhǎng lì,hé chù fēng shēng bù kě lián。
芡实如珠藕如臂,强宽食假亦明年。qiàn shí rú zhū ǒu rú bì,qiáng kuān shí jiǎ yì míng nián。

自遣

沈守正

有发无家一病身,秋风飒飒石粼粼。yǒu fā wú jiā yī bìng shēn,qiū fēng sà sà shí lín lín。
毒龙暑退狞翻浪,野鵩星稀苦魇人。dú lóng shǔ tuì níng fān làng,yě fú xīng xī kǔ yǎn rén。
纵是青山非我土,便多红树岂真春。zòng shì qīng shān fēi wǒ tǔ,biàn duō hóng shù qǐ zhēn chūn。
若无坐拥专城乐,柳叶虽繁不当颦。ruò wú zuò yōng zhuān chéng lè,liǔ yè suī fán bù dāng pín。

独行

沈守正

独行独立小池边,衰柳疏疏当发看。dú xíng dú lì xiǎo chí biān,shuāi liǔ shū shū dāng fā kàn。
亲旧□行七八字,家乡斗米百三钱。qīn jiù xíng qī bā zì,jiā xiāng dòu mǐ bǎi sān qián。
门无好事闲莲勺,病捡方书问药船。mén wú hǎo shì xián lián sháo,bìng jiǎn fāng shū wèn yào chuán。
正是新凉好时节,却如春半恼花天。zhèng shì xīn liáng hǎo shí jié,què rú chūn bàn nǎo huā tiān。

病中

沈守正

朝梳白发乱成堆,昼减青精夜旷杯。cháo shū bái fā luàn chéng duī,zhòu jiǎn qīng jīng yè kuàng bēi。
落叶何繁愁里听,漏声如诉闇中催。luò yè hé fán chóu lǐ tīng,lòu shēng rú sù àn zhōng cuī。
浮生谁免老病死,良药无过归去来。fú shēng shuí miǎn lǎo bìng sǐ,liáng yào wú guò guī qù lái。
只待桂花狼籍后,便辞羽洞下天□。zhǐ dài guì huā láng jí hòu,biàn cí yǔ dòng xià tiān。

病起

沈守正

一身多病百缘轻,萧飒风来体渐平。yī shēn duō bìng bǎi yuán qīng,xiāo sà fēng lái tǐ jiàn píng。
阁求诗书随意懒,梦游山水逼人清。gé qiú shī shū suí yì lǎn,mèng yóu shān shuǐ bī rén qīng。
调鸠上掌喃喃语,遣鹿看门笃笃行。diào jiū shàng zhǎng nán nán yǔ,qiǎn lù kàn mén dǔ dǔ xíng。
桐叶满阶留不扫,爱他踏处亦秋声。tóng yè mǎn jiē liú bù sǎo,ài tā tà chù yì qiū shēng。

病起

沈守正

饮罢觥船亦自欢,小除行散影珊珊。yǐn bà gōng chuán yì zì huān,xiǎo chú xíng sàn yǐng shān shān。
生来何必皆文士,譬是先迁一左官。shēng lái hé bì jiē wén shì,pì shì xiān qiān yī zuǒ guān。
无病尚当哀局促,有身何患不圞团。wú bìng shàng dāng āi jú cù,yǒu shēn hé huàn bù luán tuán。
东郊小筑西桥月,乘兴休歌客路难。dōng jiāo xiǎo zhù xī qiáo yuè,chéng xīng xiū gē kè lù nán。

晚出依隐精舍

沈守正

病骨秋风渐渐轻,薄凉出郭带微醺。bìng gǔ qiū fēng jiàn jiàn qīng,báo liáng chū guō dài wēi xūn。
催红败绿霜前雨,懈白柔蓝水上云。cuī hóng bài lǜ shuāng qián yǔ,xiè bái róu lán shuǐ shàng yún。
闲听鸟声如法鼓,远看路草是腰裙。xián tīng niǎo shēng rú fǎ gǔ,yuǎn kàn lù cǎo shì yāo qún。
莫言此地真堪隐,巳有新鸿不可闻。mò yán cǐ dì zhēn kān yǐn,sì yǒu xīn hóng bù kě wén。

九日同修能凤仪游九峰寺

沈守正

门外白衣来者谁,山行约客且犹夷。mén wài bái yī lái zhě shuí,shān xíng yuē kè qiě yóu yí。
蓝堆翠拥如前日,风厉云悠自一时。lán duī cuì yōng rú qián rì,fēng lì yún yōu zì yī shí。
古寺久荒存梗概,寿藤似草作玄之。gǔ sì jiǔ huāng cún gěng gài,shòu téng shì cǎo zuò xuán zhī。
沿溪落日频吹帽,何事龙山遍入诗。yán xī luò rì pín chuī mào,hé shì lóng shān biàn rù shī。

九日同修能凤仪游九峰寺

沈守正

九峰未可当崔嵬,客里权浇浊酒杯。jiǔ fēng wèi kě dāng cuī wéi,kè lǐ quán jiāo zhuó jiǔ bēi。
桂似松高香澹澹,塔如翁醉影颓颓。guì shì sōng gāo xiāng dàn dàn,tǎ rú wēng zuì yǐng tuí tuí。
昔年此地曾红饮,今日三人藉碧苔。xī nián cǐ dì céng hóng yǐn,jīn rì sān rén jí bì tái。
才历中秋又重九,满林黄缝首重回。cái lì zhōng qiū yòu zhòng jiǔ,mǎn lín huáng fèng shǒu zhòng huí。

送朱修能其二

沈守正

秋入单衣久客知,桂香月白暂栖迟。qiū rù dān yī jiǔ kè zhī,guì xiāng yuè bái zàn qī chí。
芒鞋饱踏霜前路,清籁时吟俗外诗。máng xié bǎo tà shuāng qián lù,qīng lài shí yín sú wài shī。
尽道十年皆磊砢,偶摛一字亦幽奇。jǐn dào shí nián jiē lěi kē,ǒu chī yī zì yì yōu qí。
世途车斗埋才俊,短剑出门何所之。shì tú chē dòu mái cái jùn,duǎn jiàn chū mén hé suǒ zhī。

送张叙伯入都补令

沈守正

寒风漠漠同云痴,正是双凫赴阙时。hán fēng mò mò tóng yún chī,zhèng shì shuāng fú fù quē shí。
二载信州曾寘水,四愁马上好吟诗。èr zài xìn zhōu céng zhì shuǐ,sì chóu mǎ shàng hǎo yín shī。
雄才到处□贤者,若□何人不慕之。xióng cái dào chù xián zhě,ruò hé rén bù mù zhī。
独有辽东方转战,劝君勿作处囊□。dú yǒu liáo dōng fāng zhuǎn zhàn,quàn jūn wù zuò chù náng。

送张叙伯入都补令

沈守正

问君何处更抽簪,四海谁无杕杜心。wèn jūn hé chù gèng chōu zān,sì hǎi shuí wú dì dù xīn。
若傍廉州应有石,纵治丽水岂多金。ruò bàng lián zhōu yīng yǒu shí,zòng zhì lì shuǐ qǐ duō jīn。
中丞节钺传家远,新主圭璋望治深。zhōng chéng jié yuè chuán jiā yuǎn,xīn zhǔ guī zhāng wàng zhì shēn。
旦晚玺书征快令,种花不得待成阴。dàn wǎn xǐ shū zhēng kuài lìng,zhǒng huā bù dé dài chéng yīn。

泊嘉禾风甚不得访秋潭

沈守正

美人何在黄叶庵,欲往从之风甚寒。měi rén hé zài huáng yè ān,yù wǎng cóng zhī fēng shén hán。
一水蒹葭思澹荡,廿年湖水忆盘桓。yī shuǐ jiān jiā sī dàn dàng,niàn nián hú shuǐ yì pán huán。
梅花入牖禅香细,竹影遮门鹤意宽。méi huā rù yǒu chán xiāng xì,zhú yǐng zhē mén hè yì kuān。
怀袖新诗巳劳故,冻呵犹自再三看。huái xiù xīn shī sì láo gù,dòng hē yóu zì zài sān kàn。

过姑苏

沈守正

苏台今巳七经过,壮往其如白发何。sū tái jīn sì qī jīng guò,zhuàng wǎng qí rú bái fā hé。
晓犯清霜欣客简,晚邀寒月怪风多。xiǎo fàn qīng shuāng xīn kè jiǎn,wǎn yāo hán yuè guài fēng duō。
联舟有酒宁辞醉,宵梦能奇且放歌。lián zhōu yǒu jiǔ níng cí zuì,xiāo mèng néng qí qiě fàng gē。
明到锡山宽载水,中泠浪许不如他。míng dào xī shān kuān zài shuǐ,zhōng líng làng xǔ bù rú tā。

闻孙送至枫桥诗以谢之

沈守正

两载支离体未平,如何又送北帆行。liǎng zài zhī lí tǐ wèi píng,rú hé yòu sòng běi fān xíng。
朔风折尽吴绵力,野烧回看越峤生。shuò fēng zhé jǐn wú mián lì,yě shāo huí kàn yuè jiào shēng。
宕口酒香人易醉,寒山钟动客先惊。dàng kǒu jiǔ xiāng rén yì zuì,hán shān zhōng dòng kè xiān jīng。
老尝交态难言矣,只有君家不世情。lǎo cháng jiāo tài nán yán yǐ,zhǐ yǒu jūn jiā bù shì qíng。

中州道中

沈守正

马首西驱问大梁,木棉花似露葵黄。mǎ shǒu xī qū wèn dà liáng,mù mián huā shì lù kuí huáng。
都无绿醑存酿气,漫说青精杂豆香。dōu wú lǜ xǔ cún niàng qì,màn shuō qīng jīng zá dòu xiāng。
□处驾犁翻作地,家家剥柳织为筐。chù jià lí fān zuò dì,jiā jiā bō liǔ zhī wèi kuāng。
少宽东省潢池警,□□□情未悦康。shǎo kuān dōng shěng huáng chí jǐng,qíng wèi yuè kāng。

重阳

沈守正

黄河北渡气悲凉,令节空逢旅思长。huáng hé běi dù qì bēi liáng,lìng jié kōng féng lǚ sī zhǎng。
岂有茱萸对风雨,只愁豺虎偪封疆。qǐ yǒu zhū yú duì fēng yǔ,zhǐ chóu chái hǔ bī fēng jiāng。
苔华扑地千层白,杨柳连天数叶黄。tái huá pū dì qiān céng bái,yáng liǔ lián tiān shù yè huáng。
却忆香山好诗句,一年年倍惜重阳。què yì xiāng shān hǎo shī jù,yī nián nián bèi xī zhòng yáng。

阻雨

沈守正

大雨其如三日何,卨牛庐里灌成河。dà yǔ qí rú sān rì hé,xiè niú lú lǐ guàn chéng hé。
荒村禾麦求难继,冷炕烟煤湿更多。huāng cūn hé mài qiú nán jì,lěng kàng yān méi shī gèng duō。
转忆昨宵淹濮上,得知何日渡滹沱。zhuǎn yì zuó xiāo yān pú shàng,dé zhī hé rì dù hū tuó。
颇闻贼埶能乘雨,搔首东齐望凯歌。pǒ wén zéi yì néng chéng yǔ,sāo shǒu dōng qí wàng kǎi gē。

雨后早行

沈守正

蹇蹄避泞踏平沙,日影曈曈噪晓鸦。jiǎn tí bì nìng tà píng shā,rì yǐng tóng tóng zào xiǎo yā。
染血枫林酸枣树,沾泥柳絮木棉花。rǎn xuè fēng lín suān zǎo shù,zhān ní liǔ xù mù mián huā。
群羊出牧争溪渡,野店挨门到郭斜。qún yáng chū mù zhēng xī dù,yě diàn āi mén dào guō xié。
我亦坐淹三日雨,喜看千里麦抽芽。wǒ yì zuò yān sān rì yǔ,xǐ kàn qiān lǐ mài chōu yá。

将入都

沈守正

群盗纵横疋马过,往来万里叹蹉跎。qún dào zòng héng pǐ mǎ guò,wǎng lái wàn lǐ tàn cuō tuó。
空将岁月居诸老,嬴得知交感慨多。kōng jiāng suì yuè jū zhū lǎo,yíng dé zhī jiāo gǎn kǎi duō。
松菊未荒留啸傲,之乎抛却且婆娑。sōng jú wèi huāng liú xiào ào,zhī hū pāo què qiě pó suō。
莫言俊异皆如此,纵令愚騃可奈何。mò yán jùn yì jiē rú cǐ,zòng lìng yú ái kě nài hé。