古诗词

李承箕

次韵石翁寄容一之圭峰

李承箕

清秋望不极,楚客思无边。qīng qiū wàng bù jí,chǔ kè sī wú biān。
得句云归岫,开尊月上弦。dé jù yún guī xiù,kāi zūn yuè shàng xián。
坐平临海石,饮足在山泉。zuò píng lín hǎi shí,yǐn zú zài shān quán。
归面垂厓壁,从头又几年。guī miàn chuí yá bì,cóng tóu yòu jǐ nián。

用茂卿兄韵呈定山先生

李承箕

纷纷歧路竟何之,我且东行住少时。fēn fēn qí lù jìng hé zhī,wǒ qiě dōng xíng zhù shǎo shí。
春好一年留酒国,花残两度见辛夷。chūn hǎo yī nián liú jiǔ guó,huā cán liǎng dù jiàn xīn yí。
梦随庄叟迷蝴蝶,醉过山翁倒接䍦。mèng suí zhuāng sǒu mí hú dié,zuì guò shān wēng dào jiē lí。
何日杖藜期度岭,江门无地不宜诗。hé rì zhàng lí qī dù lǐng,jiāng mén wú dì bù yí shī。

次韵罗服周见怀

李承箕

钱落叉头酒漫支,半醒半醉独吟时。qián luò chā tóu jiǔ màn zhī,bàn xǐng bàn zuì dú yín shí。
诗科案月何曾负,交分投君不自知。shī kē àn yuè hé céng fù,jiāo fēn tóu jūn bù zì zhī。
《白苎》舞残杨柳月,青筇拄遍芰荷陂。bái zhù wǔ cán yáng liǔ yuè,qīng qióng zhǔ biàn jì hé bēi。
渔歌又续前溪响,惊起水禽鸣夜池。yú gē yòu xù qián xī xiǎng,jīng qǐ shuǐ qín míng yè chí。