古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李攀龙
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
五子诗谢山人榛
明
:
李攀龙
元美何翩翩,夙昔秉灵异。
yuán měi hé piān piān,sù xī bǐng líng yì。
京洛多冠盖,操觚各自媚。
jīng luò duō guān gài,cāo gū gè zì mèi。
所遇无此物,识曲听其伪。
suǒ yù wú cǐ wù,shí qū tīng qí wěi。
大雅久沉邈,时淆作者至。
dà yǎ jiǔ chén miǎo,shí xiáo zuò zhě zhì。
俯仰知音稀,含兹未伸意。
fǔ yǎng zhī yīn xī,hán zī wèi shēn yì。
但坐奋逸响,侧身向天地。
dàn zuò fèn yì xiǎng,cè shēn xiàng tiān dì。
虚名喜误人,依依千载事。
xū míng xǐ wù rén,yī yī qiān zài shì。
浮云相揽持,白日一高视。
fú yún xiāng lǎn chí,bái rì yī gāo shì。
四顾命俦匹,中怀谁可致。
sì gù mìng chóu pǐ,zhōng huái shuí kě zhì。
凌厉子长气,文章此未坠。
líng lì zi zhǎng qì,wén zhāng cǐ wèi zhuì。
AI赏析
和聂仪部明妃曲
明
:
李攀龙
天山雪后北风寒,抱得琵琶马上弹。
tiān shān xuě hòu běi fēng hán,bào dé pí pá mǎ shàng dàn。
曲罢不知青海月,徘徊犹作汉宫看。
qū bà bù zhī qīng hǎi yuè,pái huái yóu zuò hàn gōng kàn。
AI赏析
初春元美席上赠茂秦得「关」字
明
:
李攀龙
凤城杨柳又堪攀,谢朓西园未拟还。
fèng chéng yáng liǔ yòu kān pān,xiè tiǎo xī yuán wèi nǐ hái。
客久高吟生白发,春来归梦满青山。
kè jiǔ gāo yín shēng bái fā,chūn lái guī mèng mǎn qīng shān。
明时抱病风尘下,短褐论交天地间。
míng shí bào bìng fēng chén xià,duǎn hè lùn jiāo tiān dì jiān。
闻道鹿门妻子在,只今词赋且燕关。
wén dào lù mén qī zi zài,zhǐ jīn cí fù qiě yàn guān。
AI赏析
总
43
条
‹
1
2
3